Đế Tôn

Chương 2891: Chú sát Vạn Chú (2)




Tịch Ứng Tình khom người, nghiêm túc nói:

- Lão sư, sư đồ chúng ta cũng khó tránh khỏi hôm nay sao? Xin lão sư hãy lùi một bước, đệ tử thật sự không muốn tranh đấu với lão sư.

Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân lắc đầu, nghiêm nghị nói:

- Ứng Tình có biết nếu ta lùi một bước, ngươi giết Phục Sá thì tội nghiệt của ta nặng nề cỡ nào không? Ta không có mặt mũi đối diện hai vị ân sư, chỉ có tự sát tạ tội. Bây giờ thù oán hai nhà đã không thể gỡ bỏ, trong bản lĩnh, sư đồ, ktình cảm gì đều thành ảo ảnh. Hôm nay vi sư dạy cho ngươi một đạo lý, đó là không thể lưu tình! Ngươi ra tay đi!

Tịch Ứng Tình lấy tiên thiên mộng kính ra, bên trong mộng ksinh Đại La Thiên lờ mờ mê ly, xuất hiện các thế giới khó thể tưởng tượng. Tịch Ứng Tình là Đạo Quân, Huyền Đô là tạo hóa Đạo Tôn, trong đó có chênh lệch khá lớn.

Vẻ mặt Tịch Ứng Tình buồn bã:

- Thiên Tôn ban mộng kính này cho ta không phải để ta đẩy người khác nhập mộng mà là chính ta nhập mộng. Thiên Tôn biết rõ về ta, biết hết điểm yếu của ta, cũng biết sự khó xử bất xá thiên công của ta.

Tiên thiên mộng kính tỏa sáng rực rỡ, vô số mộng kính bay ra khỏi gương nhập vào người Tịch Ứng Tình, đưa gã vào mộng kính.

- Nếu không phải vào phút sinh tử, bất xá thiên công của ta khó thể phát huy đến mức tận cùng. Tiên thiên mộng kính làm được điều này... A a a a!

Tịch Ứng Tình gầm rống, bị tiên thiên mộng kính đưa vào trong mộng. Tịch Ứng Tình như trở lại thời kỳ chiến đấu với Thái Hoàng lão tổ, cảm xúc lưu luyến cực kỳ đậm đặc tuôn ra, khiến thế giới tạo hóa trời giáng mây đen, quấy nhiễu ba ngàn đại đạo tạo hóa vận chuyển.

Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân lộ vẻ tán thán:

- Bất xá thiên công dung hợp đại đạo tạo hóa của ta quả nhiên có điểm khác biệt.

Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân rút măng non ra công kích Tịch Ứng Tình.

Lúc này trong cửa thứ nhất Đại La Thiên, Vạn Chú Đạo Quân đôi khi hôn mê có khi tỉnh táo. Khi tỉnh thì Vạn Chú Đạo Quân vẫn thúc giục năm mươi cái chuông thi triển chú sát đại tế, chú sát Đạo Quân thuộc hạ của Phục Sá giáo chủ.

Vạn Chú Đạo Quân đang tranh thủ thời gian, định giết Đạo Quân khác trước khi bị Phục Sá giáo chủ chú sát.

Càn Khôn lão tổ đứng trên tường thành nhìn phía đối diện, Tịch Ứng Tình bị Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân chặn lại. Con rồng to ở trong loạn quân bị hơn hai mươi Đạo Quân Đạo Tôn vây công, không thể giết Phục Sá giáo chủ.

Càn Khôn lão tổ ngoái đầu nhìn lại. Vạn Chú Đạo Quân nghiêng ngả thi chú trong năm mươi cái chuông.

- Vạn Chú...

- Hoàn thành... Sắp xong rồi!

Người Vạn Chú Đạo Quân rung lên, năm mươi cái chuông rùng rung. Càn Khôn lão tổ nhìn chằm chằm, trán một Đạo Quân phía đối diện bỗng nứt ra, chết ngắc.

Nguyệt Bột Nữ Quân đánh nhau với Đạo Quân đó bay lên ngay, lao hướng Đạo Quân khác đánh với Định Quang.

Càn Khôn lão tổ mừng rỡ:

- Hay! Chỉ cần rảnh tay, dư thêm một Đạo Quân là có thể thắng! Nguyệt Bộ, đi giết Phục Sá! Vạn Chú đạo hữu hãy yên tâm, chỉ cần Nguyệt Bột phá vỡ chú sát đại tế của Phục Sá là ngươi không sao...

Càn Khôn lão tổ quay đầu lịa, cứng người. Vạn Chú Đạo Quân đứng thẳng tắp chính giữa tế đàn chú sát đại tế, các cái chuông rớt lộp bộp, bụi bặm bay lên.

Trán Vạn Chú Đạo Quân nứt ra như bị kiếm chém, vết máu chảy xuống.

Phục Sá giáo chủ đã hoàn thành chú sát đại tế, một kiếm chém chết đạo quả, nguyên thần, thần hồn của Vạn Chú Đạo Quân.

Vạn Chú Đạo Quân lảo đảo ngước nhìn Đại La Thiên, dốc hết chút sức cuối cùng cao giọng quát:

- Thiên Tôn, trăm vạn sinh linh chú đạo của ta giao cho ngươi, hãy bảo vệ bọn họ giúp ta!

Vạn Chú Đạo Quân nói xongm gục ngã.

Đinh!

Các cái chuông bay lên, tiếng chuông ngân dài bay vào Đại La Thiên.

Càn Khôn lão tổ quỳ dưới đất gào khóc, vái xác Vạn Chú Đạo Quân. Càn Khôn lão tổ lau nước mắt, tiếp tục điều độ chiến cuộc.

Phục Sá giáo chủ chém Vạn Chú Đạo Quân xong thở phào, tranh hồng mông thanh liên tối đi.

Phục Sá giáo chủ thầm than:

- Đạo đồ này dùng để chú sát Vạn Chú thì đúng là dao mổ trâu giết gà. Không biết khi đối phó đám Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân có phát huy công dụng được không?

Phục Sá giáo chủ cất bước đi cửa thứ nhất Đại La Thiên, định chém Càn Khôn lão tổ trước. Lúc này Ngọc Kinh Vong Tình Tiên Đế giết đối thủ, bay vọt lên ngăn Phục Sá giáo chủ lại.

Vân Dương Nguyên Quân dù gì là Đạo Quân tiền sử chuyển thế, Đạo Tôn trong Thiên Môn, thực lực siêu mạnh. Phục Sá giáo chủ không dám khinh thường, lấy ra Huyền Hoàng tháp ba mươi ba trọng thiên.

Trong không trung, Tương Khang, Lang Hiên Đạo Tôn, hai vị Đạo Tôn thần tiễn bay đầy trời. Nơi tiễn khí xẹt qua không có gì không bị bắn rơi, đã đến phút mấu chốt.

Lang Hiên Đạo Tôn sử dụng cung tên là một trong ba ngàn đại đạo của Tiên Đế Diệp Lân biến ra cung tên, cộng thêm đại đạo linh quang của gã luyện thành, uy lực siêu cường đại.

Tương Khang là tồn tại mạnh nhất thời đại nhân đạo, cung tiễn nhập đạo. Tiễn đạo của Lang Hiên Đạo Tôn là dung nhập đại đạo thời đại nhân đạo của Tương Khang vào tiên đạo, học xong tiễn đạo.

Cung của Tương Khang do gã tự luyện, túi đựng tên là dị bảo tìm được trong Đại La Thiên. Hai thần tiễn đại chiến, xuyên qua trong không trung, khi đi thì biết bao nhiêu là tên ánh sáng bắn hướng đối phương.

Chiến đấu đến giờ phút này, trên người Lang Hiên Đạo Tôn, Tương Khang đầy vết thương, bị mũi tên của đối phương gây ra. So sánh thì kỹ thuật của Tương Khang hơn một bậc, bị thương nhẹ hơn. Lang Hiên Đạo Tôn bị thương nặng một chút, nhưng chênh lệch giữa hai người không quá rõ ràng.

Khí thế Lang Hiên Đạo Tôn bỗng tăng vọt:

- Tiền sử thần tiễn thủ quả nhiên có chút bản lĩnh. Nếu tính về tiễn đạo thì ta kém hơn ngươi một chút!

Lang Hiên Đạo Tôn cười to bảo:

- Nhưng ta không chỉ tu luyện tiễn đạo! Ta luyện các đại đạo chú đạo, ma đạo, thần đạo vào tiễn đạo. Còn ngươi thì cổ hủ cố giữ, tu luyện một tiễn đạo duy nhất. Giờ ta chơi chán rồi, nên tiễn ngươi lên đường!

Lang Hiên Đạo Tôn giương cung liên tục bắn chín mũi tên. Trong phút chốc chín mũi tên ánh sáng liền thành một mảnh, mỗi tên quang chứa đại đạo khác nhau, chứa quy tắc đại đạo chín thời đại.

So sánh thì Tương Khang chỉ luyện một tiễn đạo duy nhất, không nghiên cứu đại đạo khác. Lang Hiên Đạo Tôn thì luyện chín loại đại đạo khác nhau vào tiễn đạo, tính về số lượng đại đạo đã vượt qua Tương Khang nhiều.

Không chỉ thế, chín mũi tên bắn ra, chín mũi tên ánh sáng đầu đuôi gắn liền biến thành một mũi tên duy nhất, uy lực tăng gấp chín lần.

Tiễn quang kinh thế, tốc độ khó thể tưởng tượng bắn hướng Giang Tuyết.

Uy lực mũi tên tỏa định tinh khí thần, thân thể, nguyên thần, đạo quả, tất cả của Tương Khang. Dù đạo quả chạy trốn cũng không thoát khỏi mũi tên được.

Tương Khang bình tĩnh bắn một mũi tên.

Mũi tên này vô cùng huyễn lệ, nửa đường tách ra, tiễn quang đầy trời như chim công xòe đuôi. Hoặc mau hoặc chậm, hoặc nặng hoặc nhẹ, hoặc sáng hoặc tối, hoặc hữu hình hoặc vô hình bay hướng Lang Hiên Đạo Tôn.