Đế Tôn

Chương 2312: Mảnh đất kỳ dị (1)




Đế và Tôn, Bất Không muốn làm gì?

- Không có quả vị của nam nhân áo đen...

Bên ngoài vang tiếng kinh kêu, chắc đám Đạo Quân chuyển thế Vạn Chú Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Tử Hạm Đạo Mẫu, Vô Tà Đạo Quân cũng vào đây, phát hiện quả vị của mình nên lòng rung động.

Vạn Chú Đạo Quân chợt phát hiện một thứ:

- Cây cột đồng này có chữ, là Đế và Tôn, Bất Không để lại!

Vạn Chú Đạo Quân đọc thành tiếng:

- Đạo quả ký thác quả vị, tịch diệt bất diệt... Ba tên khốn phục chế đại đạo của chúng ta, còn kêu chúng ta ký thác đạo quả vào bia đá? Xem chúng ta là đồ ngốc sao? Buồn cười, thật là buồn cười!

Thánh Ma Thiên Tôn hừ mạnh, trầm giọng nói:

- Đế và Tôn, Bất Không muốn làm gì? Chúng ta vào vùng đất nguyên thủy có lẽ đã trúng kế của bọn họ. Chẳng lẽ ba người này muốn chúng ta hoàn toàn phục chế, khống chế?

Tử Hạm Đạo Mẫu rùng mình, nhỏ giọng nói:

- Ta cũng cảm thấy ba người này không có ý tốt. Trước khi Đế và Tôn, Bất Không sáng tạo Tiên giới có lẽ đã bắt đầu tính kế chúng ta, ta cho rằng bọn họ muốn mượn tay chúng ta hoàn thiện tiên đạo, dung hợp đại đạo tiền sử, để tiên đạo trở thành đại đạo cường đại nhất từ xưa đến nay!

Mấy Đạo Quân khác vẻ mặt trầm trọng gật gù.

- Bọn họ muốn khống chế chúng ta, nếu chúng ta ký thác đạo quả vào bia đá sẽ bị điều khiển.

Vạn Chú Đạo Quân cười khẩy nói:

- May mắn Đế và Tôn, Bất Không đã chết, không cách nào khống chế chúng ta được.

Thiên Hoang Đạo Quân bỗng lên tiếng:

- Ai dám chắc Đế và Tôn, Bất Không đã chết? Ai thấy xác bọn họ?

Mọi người im lặng. Nguyên Dục Tiên Quân bước lên trước nhìn mấy chữ Vạn Vật Đạo Tổ quả vị.

Nguyên Dục Tiên Quân thản nhiên nói:

- Bọn họ chết rồi, bao gồm Bất Không, đã chết hết. Ta chính mắt thấy Đế và Tôn đánh chết Bất Không Đạo Nhân, luyện hóa đạo quả của hắn. Ta thấy Đế và Tôn tàn sát lẫn nhau, đồng quy vu tận, xác bọn họ...

Nguyên Dục Tiên Quân nở nụ cười nghiền ngẫm:

- Tiên giới có rất nhiều bí mật chưa từng mở ra, tương lai các ngươi sẽ thấy. Bây giờ khiến ta động tâm là bọn họ sáng tạo Tiên giới để lại bài bố kinh người như thế, ai sẽ trở thành chủ nhân của những bài bố này?

Mắt đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân sáng rực nhìn hướng đại đạo trong bia đá chảy xuôi. Những đại đạo trong bia đá là đại đạo của cường giả có tư chất Đạo Quân, bị Đế và Tôn, Bất Không sao chép lại, chắc chắn hành động này không để ngắm chơi mà có tác dụng khác.

- Chắc bọn họ đang muốn nhờ đại đạo của chúng ta đắp nạn thứ gì.

Nguyên Dục Tiên Quân bình tĩnh nói:

- Thứ Đế và Tôn, Bất Không muốn đắp nạn ra cực kỳ đáng sợ, ta muốn nhìn xem thứ đó là cái gì!

Thánh Ma Thiên Tôn mỉm cười nói:

- Thứ này bây giờ là... Vật vô chủ.

Tử Hạm Đạo Mẫu cười nói:

- Ai chiếm được nó thì là của người đó!

Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân lao sâu vào bia đá, đại đạo từ bia đá bay lên trên tràn ra ngoài dẫn đường cho bọn họ đi, dẫn họ đến nơi Đế và Tôn, Bất Không cất giấu đồ vật.

Nguyên Dục Tiên Quân nhìn xung quanh rà soát từng tấm bia đá, khi thấy Khổ Hạnh Thiên Tôn quả vị thì lòng rung lên.

Nguyên Dục Tiên Quân nhỏ giọng nói:

- Lại thêm một đối thủ. A, lạ lùng, tại sao không thấy quả vị Đạo Quân của nam nhân áo đen?

Nguyên Dục Tiên Quân không kịp nghĩ nhiều, vì đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Giang Nam vào kim loan tiên điện trước, nếu bị Giang Nam lấy được thứ Đế và Tôn, Bất Không Đạo Nhân rèn ra thì nguy to.

Đế và Tôn, Bất Không Đạo Nhân để lại hàng trăm quả vị Đạo Quân tại đây, có thể thấy bọn họ có âm mưu không nhỏ.

Nguyên Dục Tiên Quân suy đoán ba người định đúc ra thân thể hoàn mỹ, cơ thể dung hợp tất cả đại đạo cường giả Đạo Quân của tất cả thời đại tiền sử.

Cơ thể như thế tưởng tượng thôi đủ làm người thấy kinh khủng.

Trước bọn họ, Giang Nam dọc theo dòng chảy đại đạo tiến tới trước. Giang Nam đột nhiên dừng bước, cẩn thận nhìn đằng trước.

Dòng lũ đại đạo tràn ra từ bia đá chảy qua đỉnh đầu Giang Nam hòa vào vườn hoa nở rộ đằng trước, tụ tập giữa vườn hoa.

Giang Nam tập trung nhìn, chính giữa vườn qua bị tiên quang bao bọc không thể thấy rõ, nơi đó là tận cùng cũ lũ đại đạo.

Nơi này có vườn hoa làm Giang Nam bất ngờ, hành động hết sức cẩn thận.

- Đạo hoa?

Giang Nam tập trung nhìn, hoa trong vườn không phải vật thường, đó là đại đạo ngưng tụ biến thành đạo hoa. Trông vườn hoa bình tĩnh, yên lành, đẹp vô cùng, nhưng trong đó ẩn giấu nguy hiểm, sóng ngầm cuồn cuộn.

Bất cứ đóa hoa, ngọn cỏ nào trong này đều là bài bó trí mạng.

Đằng sau có tiếng bước chân, Giang Nam ngoái đầu nhìn. Đám người Tử Hạm Đạo Mẫu, Vạn Chú Đạo Quân, Thánh Ma Thiên Tôn, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân đã đến. Nếu Giang Nam cứ đứng trước vườn hoa thì hắn sẽ rơi vào vòng vây.

Giang Nam hít sâu, nói:

- Đế và Tôn, Bất Không tuyệt đối sẽ không để lại đường cùng chờ người đến sau nhảy vào, không chừng có thể tìm được đường đi.

Giang Nam ném Vạn Chú Thiên Chung lên. Chuông to rung rinh rơi vào thần luân sau gáy Giang Nam, trấn áp thiên đình, thiên cung, thần phủ, đạo đài.

Giang Nam cất bước đi vào vườn hoa, khi bước chân hắn đạp xuống, hắn thấy vườn hoa phóng to vô hạn. Thoáng chốc như có thời không vạn dặm phô bày trước mặt Giang Nam.

Bên cạnh Giang Nam là một gốc cây to mấy trăm trượng nhẹ lắc lư, đóa hoa truyền đến đạo âm kích thích não hắn, sắp chấn bể đầu hắn.

Trước mặt Giang Nam là một ngọn cỏ, bảy lá, từng mảnh lá như kiếm to màu xanh đâm thẳng lên trời. Cỏ khẽ lay động là có kiếm khí bảy màu phủ kín không gian vài dặm, rất rực rỡ.

Giang Nam mới chạm vào một kiếm khí thì trên tay bị cắt một vết sâu thấy xương.

Giang Nam như bị thu nhỏ vô số lần, hoa cỏ trong vườn phóng to gấp nhiều lần.

Giang Nam nghiêm túc nói:

- Thời không này bị đại pháp lực vặn vẹo, hoa cỏ trong vườn không phóng to mà do ta biến nhỏ. Pháp lực, cơ thể của ta bị thu nhỏ, bao gồm thân thể phòng ngự, uy lực pháp lực.

Giang Nam thúc giục Vạn Chú Thiên Chung bảo vệ quanh thân. Vạn Chú Thiên Chung là tiên thiên pháp bảo, nếu không phải tiên thiên thì không thể phá nó. Nhưng pháp lực của Giang Nam không thể hoàn toàn khởi động Vạn Chú Thiên Chung, may mắn cái chuông nâng cao sức phòng ngự để hắn chống lại mọi thứ kỳ lạ nơi đây.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Vạn Chú Thiên Chung bị từng đợt kiếm khí oanh kích, liên tục ngân vang. Giang Nam cảm giác áp lực tăng lớn, đây mới chỉ là một ngọn cỏ bắn ra kiếm khí đã làm hắn không chịu nổi. Nếu tất cả hoa cỏ trong vườn bùng nổ thì khủng bố biết mấy.

Giang Nam cẩn thận giơ Vạn Chú Thiên Chung đi tới trước, đạo âm vang lên trong nụ hoa va chạm vào chuông to. Hai thanh âm cộng hưởng, tuy bốn phía tràn ngập sát khí nhưng sức phòng ngự của Vạn Chú Thiên Chung còn ngăn được.