Đế Tôn

Chương 1331: Đô Thiên Phủ (1)




- Đô Thiên Thần Chủ, ta chính là người truyền đạo của Đại Tây Thiên Phật Giới, coi như là gặp phải Vạn Phật Chi Chủ cũng phải cho Đại Tây Thiên ta một cái mặt mũi, ngươi để cho ta đi rửa sạch, Đại Tây Thiên ta mặt mũi còn đâu?

- Kéo đi xuống, đánh ba mươi tiên, đánh cho hắn cam tâm tình nguyện vào Đô Thiên ta mới thôi.

Đô Thiên Thần Chủ cười nói.

Mấy Chân Thần lập tức tiến lên, đem Chân Pháp Phật Đà kéo xuống dưới, chỉ thấy một Chân Thần tế lên một cây đồng trụ, ba chân bốn cẳng đem Chân Pháp Phật Đà cột vào đồng trụ, Chân Pháp Phật Đà kêu lên:

- Đô Thiên lão nhi, ngươi không thể đối với ta như vậy, ta dầu gì cũng là Thiên Thần, mặt mũi đại biểu Đại Tây Thiên Phật Đế...

Ba....

Một Chân Thần cởi bỏ cánh tay vung lên thần tiên hung hăng rút ra, tiếng kêu thảm thiết của Chân Pháp Phật Đà truyền đến.

Đô Thiên Thần Chủ nhìn về phía Giang Nam cùng với mấy Phật Đà khác, cười nói:

- Con người của ta luôn luôn phân rõ phải trái, xử sự công bằng hợp lý, hôm nay hạo kiếp sắp tới, mặc dù ta cầu tài như khát, nhưng nếu các ngươi không đáp ứng gia nhập Đô Thiên ta, ta cũng sẽ không miễn cưỡng. Còn có ai tính toán rời đi không?

- Vì thiên hạ thương sinh rửa sạch, vãn bối nghĩa bất dung từ!

Giang Nam đại nghĩa lẫm nhiên nói:

- Thần Chủ cao thượng, vãn bối sớm đã có tâm đầu nhập, cho dù Thần Chủ cầm roi đuổi ta cũng không đi ra!

Đô Thiên Thần Chủ cực kỳ hài lòng, nhẹ nhàng gật đầu, nhìn về phía mấy Phật Đà khác.

- Thà chết chứ không chịu khuất phục!

Một Phật Đà cao giọng nói.

- Kéo xuống!

- Đợi một chút, ta theo!

Chân Pháp Phật Đà bị trói ở trên cây cột vội vàng cao giọng nói.

Chân Pháp Phật Đà khuất phục, những Phật Đà khác cũng chỉ có khuất phục, Đô Thiên Thần Chủ cực kỳ hài lòng, cho người cởi hắn xuống, đại kỳ chấn động, bay vào Thần Giới, cũng không lâu lắm liền bay đến Đô Thiên Thần Giới, chỉ thấy nhiều Thần Nữ xinh đẹp như tiên nữ rối rít bay tới, cười duyên liên tục, đem Đô Thiên Thần Chủ thanh hạ bảo tọa, cười nói:

- Lão gia rửa sạch trở lại? Mau mau bên trong mời, chúng ta đã sớm vì lão gia chuẩn bị tốt rượu ngon.

Đô Thiên Thần Chủ thở hồng hộc, bị chúng nữ đỡ vịn đi, chỉ thấy Thần Chủ này nhẹ nhàng phất tay, đại kỳ rầm một tiếng phiêu khởi, trong khoảnh khắc dung nhập vào Thiên Khung, biến mất không thấy gì nữa.

Chân Pháp Phật Đà nhìn về phía Giang Nam, vẻ mặt khó chịu, cười lạnh nói:

- Vì thiên hạ thương sinh rửa sạch? Huyền Thiên Giáo Chủ, thật không có cốt khí!

- Ngã phật có cốt khí, bị đánh hai roi cốt khí liền không còn.

Giang Nam cũng cười lạnh nói.

Một Chân Thần đi tới, cười nói:

- Hai vị không nên cãi nhau, theo ta đi chọn lựa tinh kỳ, sau này gặp lại chiến sự, các ngươi cùng chúng ta tạo thành đại trận tu bổ.

Giang Nam cùng Chân Pháp Phật Đà ánh mắt sáng lên, một lòng thình thịch đập loạn, vội vàng đi theo Chân Thần này, thầm nghĩ:

- Luyện Thiên đại trận đại kỳ? Tạo hóa, như vậy là đại tạo hóa...

Đô Thiên Thần Giới nơi nào cũng là cung điện tráng lệ, xa hoa vô cùng, mặc dù Đô Thiên ở trong thần giới không chút nào thu hút, nhưng nơi này giàu có và đông đúc vô pháp tưởng tượng, thậm chí ngay cả Đô Thiên Thần Ma cư trụ cũng là Thần Kim luyện thành.

Từ xưa tới nay phát sinh qua không biết bao nhiêu tràng ác chiến, là Đô Thiên lịch đại Thần Chủ đi rửa sạch, những pháp bảo bị đánh nát kia thường thường bị Đô Thiên quét dọn không còn, do đó tạo thành Đô Thiên tài phú.

Trong thần điện cao nhất Đô Thiên, Đô Thiên Thần Chủ phất tay để cho nhiều Thần Nữ tản đi, không còn là một bộ không đứng đắn, ngược lại thần sắc ngưng trọng, hai tay mập mạp thiên biến vạn hóa, quanh thân đạo tắc xông ra, đánh ra vô số ký hiệu Thần Cấm, chỉ nghe một tiếng ầm vang, một tòa bí cảnh ở dưới tác dụng của Thần Cấm ký hiệu mở ra.

Đô Thiên Thần Chủ cất bước chui vào trong bí cảnh, ngay sau đó cửa vào bí cảnh bế hợp, chỉ thấy trong bí cảnh nơi nơi là từng ngôi mồ đội lên, trên tấm bia đá có khắc tục danh từng tôn Thần Ma.

Ngọc Hoàng Thiên Hống Thiên Yêu Tôn chi mộ!

Ngọc Hoàng Thiên Thấm Ngọc Pháp Vương chi mộ!

Ngọc Hoàng Thiên Kiểu Nguyệt Nữ Tôn chi mộ!

Đông Cực Thánh Thành Đông Diêm Thành Chủ vợ chồng chi mộ!

...

Tính bằng đơn vị hàng nghìn phần mộ chi chít, tràn ngập một cỗ tử khí xơ xác tiêu điều, Đô Thiên Thần Chủ cất bước ở trong nhiều mồ đi lại, trên mặt ngưng trọng biến mất, cướp lấy chính là bi phẫn cùng cừu hận, lão thần chủ mập mạp này đứng ở trước một ngôi mộ đứng im một lúc lâu, hai hàng nước mắt giàn giụa, đưa tay muốn đi sờ mộ bia, cuối cùng là thu tay lại, cất bước hướng chỗ sâu bí cảnh đi tới.

Chỉ thấy trên bia mộ kia có khắc "Ái thê Văn Chu thị, Ngọc Hoàng Thiên Đa Nghiên Thần Chủ chi mộ".

Đô Thiên Thần Chủ chẳng qua là danh hiệu, hắn ở lúc chưa thành thần họ Văn, trong mộ này mai táng là vợ chưa cưới của hắn.

Đô Thiên Thần Chủ đi tới chỗ sâu nhất bí cảnh, chỉ thấy nơi đó lập một tòa Thần Điện, hắn cất bước đi vào Thần Điện, chỉ thấy trong điện thờ phụng một tượng thần, bộ dáng tượng thần kia cùng Giang Tuyết phảng phất.

Đô Thiên Thần Chủ khom người lễ kính, mở miệng nói:

- Đông Cực Thần Quân, ta đã đem Giang giáo chủ thu vào Đô Thiên.

Đột nhiên, tượng thần Giang Tuyết kia mở mắt, nhè nhẹ từng sợi thần uy từ trên tượng thần tràn ngập ra, mở miệng nói:

- Rất tốt, Tử Xuyên ở chỗ ngươi, sẽ không chọc người nhìn chăm chú, hạo kiếp đến, tỷ lệ hắn vẫn lạc sẽ nhỏ đi rất nhiều.

- Thần Quân chi đệ, ta tự nhiên sẽ đem hết toàn lực, duy trì hắn chu toàn.

Đô Thiên Thần Chủ chần chờ, xấu hổ vạn phần nói:

- Năm đó trận chiến ấy, ta nhát gan, thật sự không dám tham dự, cô phụ Thần Quân. Những năm này ta vừa nhắm mắt lại liền thấy chút ít lão bằng hữu kia vẻ mặt đầy máu đứng trước mặt ta, chất vấn ta năm đó vì sao không có xuất thủ, mắng ta là tiểu quỷ nhát gan, còn có vợ chưa cưới...

- Chuyện cũ không cần nhắc lại.

Giang Tuyết tượng thần lạnh nhạt nói:

- Trận chiến ấy Đông Cực nhất mạch ta bị trảm thảo trừ căn, cho dù ngươi tham chiến, cũng là kết quả vẫn lạc. Cũng may không người nào biết ngươi là Đông Cực nhất mạch ta, nếu không ngươi cũng khó trốn thanh tẩy. Ngươi chưởng khống Đô Thiên, cuối cùng cho Đông Cực nhất mạch ta bảo lưu lại một chút rễ mầm, bọn họ dưới suối vàng có biết, biết hậu nhân mình hảo hảo sống, cũng sẽ không trách ngươi. Ngươi yên tâm, có thời điểm nợ máu sẽ trả bằng máu.

Đô Thiên Thần Chủ trầm mặc một lúc lâu, chậm rãi nói:

- Thần Quân khi nào Chứng Đế? Danh tiếng Đô Thiên ta mặc dù không tốt thế nào, nhưng các loại bảo vật vẫn phải có, nếu Thần Quân thiếu hụt tài liệu, Đô Thiên ta tất nhiên dốc hết sức!

- Này thật không cần, luyện chế Chứng Đế chi bảo tài liệu đối với ta mà nói không khó. Ngươi muốn làm, chính là ở trong hạo kiếp bảo toàn mình, bảo toàn Đông Cực nhất mạch ta.

Thanh âm Giang Tuyết càng ngày càng nhỏ, dần dần tiêu tán:

- Đợi đến kỷ kiếp bộc phát, chính là lúc ta Chứng Đế. Quyền Thiên Ấn của ta giao cho ngươi, ngươi cũng gia tăng tu luyện, sớm ngày thành tựu Thần Tôn...