Tiếng cảm ứng vang lên.
Cả căn phòng ngập trong bóng tối.
Ngay cả rèm cửa cũng nặng nề rũ xuống ngăn cách mọi ánh sáng.
Đối với một hacker mà nói hành động như vậy là không thể thích hợp hơn.
Nhịp chân mọi người không giống nhau.
Bạc cửu đi, mơ hồ không có tiếng động nào rơi xuống đất.
Người quay phim cùng đạo diễn đều không nhìn rõ cảnh tượng trong phòng.
Dưới ánh đèn yếu ớt của máy quay, khoé môi Bạc Cửu nhếch lên, đi đến chiếc giường màu trắng duy nhất giữa phòng.
Có thể thấy được, trong chăn lộ ra dáng người. Nhưng căn bản không thể nhìn ra cụ thể là ai.
Nụ cười bên môi thêm tươi, Bạc Cửu tiến lên phía trên một bước, vươn tay trái ra, suy nghĩ đem chăn của người kia vén lên.
Mà đúng lúc này, ai cũng không nghĩ tới.
Người kia đột ngột dùng sức nắm cổ tay Bạc Cửu, hung hăng kéo cô một cái.
Xuất hiện trong tầm mắt là một gương mặt tuất mỹ cấm dục, thanh quý phong hoa.
Đặc biệt hắn còn đang mặc quần áo ngủ xốc xếch đến gợi cảm, tà khí từ trong thân thể lơ đãng lộ ra, cái khí chất đó hết lần này đến lần khác làm cho người ta không thể lãnh đạm chống cự lại.
Đại, đại thần???
Bạc Cửu dù thông minh thế nào đi nữa cũng không nghĩ tới thấy đại thần ở chỗ này.
Đôi mắt đẹp của cô trợn to .
Người kia mang theo mấy phần lười biếng cứ như vậy nhìn Bạc Cửu.
Không nhúc nhích.
Có thể bởi vì vừa ngủ dậy nên cặp mắt kia lại thâm thuý cực kì.
Khoảng cách giữa hai người quá gần, chóp mũi cao ngất đụng vào nhau làm cảm giác mập mờ tăng lên nhanh chóng.
Đạo diễn phân cảnh kích động chỉ đạo người quay phim, hình ảnh tràn đầy bong bóng màu hồng như vậy có thể trực tiếp dùng làm quảng cáo rất hiệu quả!!
Tần Mạc nhìn người hắn kéo lại, da thịt thiếu niên trắng nõn mê người không chút tạp chất, có thể trông thấy lông tơ cùng với biểu tình bị ép buộc khiến cho người khác cảm thấy hài lòng.
"Em sao lại ở đây?" Giọng Tần Mạc rất nhạt, lãnh đạm, thật giống như hắn cũng không biết có một gameshow như vậy.
Cái vấn đề này cô cũng muốn hỏi. Tại sao người ở đây lại là đại thần??
Bạc Cửu đứng dậy, động tác vô cùng soái, sửa sang cổ áo của chính mình một chút rồi mới nói: "Bị Phong Dật hãm hại."
"Tần Thần, là như vậy, chúng ta đang quay một chương trình..." Một tiểu trợ lý đang giải thích, đứng ở mép giường thôi cũng bị giá trị nhan sắc của nam thần làm cho hạnh phúc rồi.
Ngẫm lại một chút. Mặc dù hình ảnh kia mới vừa rồi rất hiệu quả. Nhưng trên kịch bản đã an bài là, Tần Thần vẫn đang ngủ, chỉ cần mở mắt ra là được.
Hơn nữa, Tần Thần tới tham gia tiết mục lần này, có sự đồng ý của hắn, bọn họ mới dám ghi hình mà.
Bây giờ Tần Thần ra vẻ cái gì cũng không biết, còn kéo Bạc Cửu vào trong lòng...Chuyện này...đạo diễn có chút không hiểu.
Không phải đã nói vào thời điểm quay chương trình, phải cố gắng không để Tần Mạc tiếp xúc thân thể với người khác sao, dù sao thân phận của Tần thần cũng bày ngay trước mắt.
Tần thần cũng không thích cùng người khác thân mật.
Xào CP cái gì, không cần đụng đến Tần thần thì phải làm sao?
Thế lực của Tần gia, ngay cả phía trên của bọn họ cũng không dám tuỳ tiện chọc được.
Nhưng hôm nay... Tần thần lại chủ động thân mật với người khác! Chuyện gì đang xảy ra!!
Đạo diễn phân cảnh bên này còn đang nghi hoặc thì bên kia Tần Mạc đã nghe xong tiểu trợ lí giải thích, thân thể như ngọc đứng lên: "Tiểu Hắc Đào ở lại, những người khác ra ngoài trước."
"Tần thần, không được, chúng tôi muốn chụp!"
Tần Mạc liếc người quay phim, đầu ngón tay lướt qua nút áo ngủ: "Thay quần áo cũng chụp?"
"Chuyện này...cũng không cần."
Chẳng qua là cậu muốn thay quần áo, tại sao là để Hắc Đào Z ở lại??!
Cảnh này, nhất định phải cộng thêm.
Thợ quay phim, đạo diễn phân cảnh, còn có trợ lý đều bị ngăn cách ở ngoài cửa.
Nhưng mà dù sao chân chính cũng là gameshow ngoài trời, coi như là có kịch bản cũng không thể làm quá giả được.
Tối thiểu cũng phải quay, cho nên người quay phim trước khi ra ngoài, nhanh trí ném cho thiếu niên một máy quay nhỏ: "Hắc Đào, cậu quay đi."
Quay cái gì?
Quay đại thần thay quần áo sao?
Nghĩ đến sự kiện kia, cô còn chưa thành công đây, lại muốn để cô quay....tất nhiên là không được rồi!
Bạc Cửu nghĩ biện pháp, quay ống kính về phía mặt cô: "Như mọi người thấy, đại thần muốn thay quần áo, chúng tôi phải đợi ở ngoài, mặc dù tôi cũng giống như mọi người, rất muốn nhìn thấy cơ bụng của đại thần. Nhưng người sống một đời, giữ lại mạng của mình vẫn là quan trọng hơn."
Nói xong, liền đem ống kính máy quay phim chuyển qua một bên, nhắm vào cửa phòng tắm.
Trên thực tế, Tần Mạc đang đứng ngay bên trái thiếu niên, lúc cởϊ qυầи áo hiện lên một dáng người hoàn mỹ.
"Anh cho tới bây giờ cũng không biết, em có suy nghĩ muốn xem cơ bụng của anh đấy."
Hình ảnh mặc dù không có, nhưng lại ghi được âm thanh.
Bạc Cửu ngẩng đầu, chống lại chính lại cặp mắt sâu như giếng cổ kia.
Quần dài màu đen vừa khít, nửa người trên để trần làm đôi chân càng nổi bật sự thon dài mạnh mẽ.
Hình ảnh như vậy nếu được quay lại, không biết sẽ có bao nhiêu người phun máu mũi đây!
"Yêu cầu nhiệm vụ là làm cái gì?"
Khom người cài nút, đại thần cuối cùng cũng mặc xong quần áo.
Dáng vẻ vô cùng đẹp trai.
Một bên lỗ tai Bạc Cửu còn đang đeo tai nghe, đầu bên kia là tổ tiết mục.
Nghe được tiếng động lúc đó, toàn bộ đều tràn vào phòng.
Lần này là có thể chụp hai người cùng một khung hình, đạo diễn phân cảnh cũng không biết tại sao mình lại hưng phấn như vậy.
Bạc Cửu nhìn đại thần trước mắt: "Anh Mạc, nhiệm vụ của em là đánh thức người ngủ ở phòng này, lại không nghĩ tới sẽ là anh."
"Xem ra anh đã giúp em hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên rất thành công." Tần Mạc một tay cầm túi, quả thật như một ngôi sao rất soái.
Bạc Cửu còn đang ngồi trên giường, có chút ngả về phía sau: "Như vậy cũng không sai, bất quá em cảm thấy chúng ta nên ngủ một giấc rồi đi tiến hành nhiệm vụ thứ hai." Từ khi phát hiện đồng đội của cô là đại thần, cô luôn cảm thấy tham gia vào gameshow này sẽ có chút nguy hiểm.
Tần Mạc không cho thiếu niên có cơ hội ngửa ra, đem cô kéo dậy: "Đem anh đánh thức, chính mình còn muốn ngủ?"
Đối thoại như vậu, phải là những người có quan hệ tốt mới nói ra.
Vào lúc đó.
Người tổ kịch ở bên trong lại đưa tới một tấm thẻ nhiệm vụ.
"Nhiệm vụ thứ hai?" Chân mày Bạc Cửu nhướng lên, mở thẻ nhiệm vụ, phía trên là dòng chữ: "Trừ đồng bạn trong chiến đội, còn có những người khác cũng ở trong thế giới game này, cần phải tìm được bọn họ, cùng nhau hành động mới có thể giải cứu Trái Đất."
Giải cứu Trái Đất?
Giả thiết như vậy thật sự dọa người.
Aizzzz...
"Thân phận của những người khác, mọi người cũng không biết đúng không?"
Thành viên tổ tiết mục gật đầu.
Bạc Cửu tay đút túi quần, khóe miệng cười khẽ: "Dựa vào phong cách của tổ tiết mục, mỗi một Chiến Đội chọn hai người, Lâm Trầm Đào cùng Tam Mập Quân khẳng định tham gia, ngoài ra hẳn sẽ có Tiêu Đại."
Trong bốn người đã đoán trúng được ba.
Đạo diễn phân cảnh cùng thợ quay phim nhìn nhau một cái.
Tại sao cảm thấy gameshow vừa bắt đầu, đã bị khách mời nhìn thấy hết mọi chuyện là sao!
Đạo diễn phân cảnh ho khan, trấn định nói: "Cách các cậu gần đây có một người, các cậucần phải ngồi xe buýt lúc tám giờ để tìm thấy."
Bạc Cửu chỉ mặt đại thần: "Tôi thì tạm được, nhưng anh Mạc ngồi xe buýt, thích hợp sao?"
Đạo diễn phân cảnh cũng cảm thấy không thích hợp.
Tổng tài cấm dục cao quý quá rõ ràng.
Kịch bản lại viết như vậy...Thật là quá lúng túng.
Dù sao, bất kể như thế nào, để cho hai người ngồi xe buýt, cũng là phúc lợi để phát cho mọi người rồi.
Hơn nữa, trạm kế tiếp là trường trung học cấp hai. Nói cách khác, vào thời điểm này ngồi xe buýt, phần lớn đều là học sinh.
Đương nhiên cũng có rất nhiều bác gái cùng người dân đi làm.
Cho nên, đến khi Bạc Cửu cùng Tần thần đi lên, một số ít vẫn còn cúi đầu chơi đùa, không nhấc mắt.
Thời điểm nhấc mắt lần hai, ngẩn ra!
Trời đất!
Họ thấy cái gì!
Tần thần!
Không chỉ có Tần thần, còn có Đại Hắc Đào!
Có thể tưởng tượng được sự kích động của họ.
Một ít nữ sinh đã bắt đầu che miệng chính mình.
Trên thực tế tổ tiết mục có chút ngoài ý muốn.
Nơi này dù sao cũng là phía Nam.
Nếu như nói là đội viên Tương Nam xuất hiện ở đây thì tạo thành hoàn cảnh như vậy cũng không ngoài ý muốn.
Dù sao Chiến đội Đế Minh ở phía Bắc xa xôi...
"Tần thần, là Tần thần!"
"Chụp ảnh nhanh nhanh."
"Tớ thấy có phải nhận lầm hay không, Tần thần làm sao có thể xuất hiện ở đây, lại còn ngồi xe buýt!"
"Không thể nào sai, đứng bên cạnh hắn là Đại Hắc Đào!"
Fan cũng không phải là rất nhiều, cũng chỉ trong phạm vi một số học sinh chơi game, cho nên tình huống không tính là quá loạn.
Ngược lại có người dân đi làm bên cạnh hỏi: "Đây là minh tinh nào? Thật đẹp trai nha."
"Không biết, kỳ quái, ở TV không nhìn thấy qua a."
Bọn học sinh suy nghĩ phổ cập cho mọi người kiến thức về thế giới điện cạnh, coi như là tăng thêm bạn bè trong giới game online, thật bận rộn!
Nhưng không chỉ có thể chụp hình, còn có thể nghe được cuộc đối thoại giữa hai người.
Đối với fan mà nói, không còn gì hạnh phúc hơn!
"Công viên cây cối um tùm, anh Mạc, anh cảm thấy là ai chọn nơi này để gặp mặt chúng ta?"
Cho dù là tám giờ, trên xe buýt còn rất nhiều chỗ ngồi, Bạc Cửu ngồi cạnh cửa sổ, Tần Mạc an vị bên cạnh thiếu niên, không nhiều không ít ba chữ: "Lâm Trầm Đào."
Đạo diễn phân cảnh: "......"
"Anh Mạc, nhìn biểu cảm đạo diễn, chúng ta hình như lại đoán đúng." Lúc thiếu niên câu môi luôn mang theo khí chất của quý tộc.
Nội thuyệŧ diễn phân cảnh tan vỡ, chỉ kém chút nữa là tức ngực đến chết.
Bọn học sinh ở bên cạnh nhìn, không nhịn được cười một trận.
Thật là, không kích động không được!
Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, sẽ được gặp thần tượng của mình ở trên xe buýt.
Hơn nữa, còn là bộ dáng này của thần tượng.
"Tần, Tần thần, anh, anh là đang quay gameshow sao?"
Vẫn có fan không nhịn được mở miệng cắt đứt hai người nói chuyện.
Tần Mạc ừ một tiếng, thái độ lễ phép mà xa cách.
Người tổ kịch cảm thấy không chân thực.
Mới vừa rồi bọn họ thấy nhất định là giả.
Cùng với Tiểu Hắc Đào đều là giả.
Fan có chút hưng phấn: "Em thật sự rất thích anh, đặc biệt đặc biệt thích."
Tần Mạc đổi tư thế: "Cám ơn."
Hai chữ.
Đại khái là cảm thấy được đáp lại quá ít.
Ánh mắt của fan có chút ảm đạm.
Tiếp đó, cô hướng về phía thiếu niên, nói với Tần Mạc: "Là fan của Tần thần, hy vọng Tần thần cách xa một số người ra một chút."
Tần Mạc lúc này cười, đáy mắt có chút lạnh, không lạnh không nóng, chỉ có sáu chữ: "Cô có thể bỏ làm fan."
Học sinh kia ngẩn người, hoàn toàn không ngờ rằng sẽ có được mấy chữ như vậy.
Trên mặt một trận nóng bỏng khó chịu.
Cô không hiểu Tần thần làm sao có thể như vậy, câu nói đó là không quý trọng fan chính mình.
Căn bản hoàn toàn không thèm nghĩ nữa, nói là lời nói quá đáng.
Bầu không khí trong khoảnh khắc đó có chút ngưng đọng.
Đạo diễn phân cảnh không nghĩ đến thời điểm này gặp phải chuyện ngoài ý muốn, dứt khoát dùng mắt ra hiệu cho người quay phim.
Thợ quay phim biết rõ, đoạn hình ảnh này là không thể lộ ra.
"Chúng ta xuống trước, đổi một chiếc xe buýt khác."
Những học sinh khác nghe vậy, cũng muốn cùng đổi xe.
Vốn đang được phúc lợi, lại gặp chuyện như vậy.
Vậy mới nói vừa rồi tại sao người kia phải can thiệp bạn tri kỷ của Tần thần chứ.
Mặt khác, bộ dạng chân chính của Tần thần cho tới bây giờ không phải thế này.
Biết rất rõ vì Tần thần đang quay chương trình, xen ngang một lần vì hâm mộ thì không nói, nhưng vẫn tiếp tục chen vào, còn đụng chạm đến ranh giới cuối cùng của Tần thần. Cuối cùng còn đầy oán niệm với thần tượng của mình.
Để bây giờ phải đổi cả xe buýt.
"Không cần." Tần Mạc giọng nói rất nhạt: "Cứ như vậy."
Cứ như vậy...nghĩa là cho dù đoạn kia bị phát ra ngoài, hắn cũng không có vấn đề gì.
Đạo diễn phân cảnh trong nháy mắt hiểu ra, nguyên nhân sở dĩ mọi người thích Đế Minh .
Chân thực không làm bộ.
Trong xe buýt.
Bạc Cửu ngồi chống cằm, bởi vì khí trời thành phố Lâm rất ấm áp, cô chỉ mặc một bộ quần áo màu đen, ở trong đám người là dễ thấy nhất, mà bởi vì cô ngồi bên cạnh Tần Mạc, càng làm nổi bật lên gấp ba lần.
Mấu chốt là bởi vì lên xe quá sớm, căn bản cô chưa ngủ đủ.
Lái xe không bao lâu, những học sinh lưu luyến không muốn rời đi phải xuống bến tới trường.
Đôi mắt cô bắt đầu có chút không mở ra được, con mắt rũ xuống.
Tần Mạc nghiêng đầu, nhìn thấy thời điểm đầu của thiếu niên từ từ gục xuống.
Trên thực tế, lúc này thợ quay phim đều đã tắt máy.
Chờ đến địa điểm mới tiếp tục ghi hình.
Nhưng mà, chính lúc này, Tần thần đưa tay ra, để trên trán của thiếu niên.
Thời điểm động tác kia rõ ràng hiện lên, thợ quay phim liền tổng kết được một chút.
Hai người kia căn bản không cần phải xào nấu CP gì cả.
Nhất cử nhất động đều thể hiện được sự ái muội mờ ám.
Hình ảnh này mà thả ra ngoài, tuyệt đối sẽ làm cho một ít fan CP khóc lóc gào thét.
Hơn nữa, vẫn chưa hết.
Thiếu niên giống như là chưa có hoàn toàn ngủ, hai mắt mở ra một lần, kêu một tiếng "Anh Mạc."
Tần thần đáp lại một tiếng.
Thiếu niên mới ngang nhiên hướng về phía Tần Mạc, dáng vẻ khi ngủ quả thật giống như là một vương tử.
Vừa hay, đầu hắn dựa vào lại là vai Tần thần.
Mọi người đều biết gương mặt Tần Mạc đẹp trai cỡ nào.
Đạo diễn phân cảnh lại bắt đầu kích động, không ngừng vỗ chuyên viên quay phim sau lưng.
Người quay phim tất nhiên phải đem tài liệu thực tế tốt như vậy ghi lại.
Đặc biệt khi Tần thần nghiêng mặt, nhìn đầu thiếu niên dựa trên bả vai hắn, không chút suy nghĩ, dùng tay vịn chặt mặt thiếu niên,khóe miệng còn mang theo cười yếu ớt, giống như là cố ý phải nói cho các khán giả nghe thấy: "Làn da thật đúng là trơn mịn."
Đạo diễn phân cảnh: "....."
Không phải là cô muốn xào CP, mà là Tần thần vừa nói, bong bóng màu hồng liền hướng bên ngoài toát ra.