Editor: Tiểu Linhh.
Beta: Đậu Đậu.
Bạc Cửu khẽ run một cái, khoảng cách hai người xa dần.
Lúc này mới phát hiện, cô vốn nghĩ rằng động tác sẽ tiếp tục.
Hình ảnh phản chiếu qua kính hậu lại thay đổi cảm giác hoàn toàn.
Nhất là khi tay của đại thần đặt ở ngang hông cô.
Rất giống cô đang nhào vào trong ngực đại thần.
Nhìn theo ánh mắt thiếu niên, Tần Mạc cũng thấy một màn kia trong kính xe, khóe miệng cong lên: “Nếu là cái tư thế này, sau này em có thể ở phía trên, dù sao eo em cũng mềm mại như vậy.”
Bạc Cửu cảm thấy đề tài này càng nói cô càng không hiểu, hít sâu một hơi, ánh mắt trong sáng: “Anh Mạc, em thật sự là thẳng, hơn nữa vẫn luôn là…..”
“Trên thế giới này không cò gì luôn là.” Ánh mắt Tần Mạc trầm xuống: “Hiện tại, em không cần cho anh câu trả lời.”
Bạc Cửu nhìn anh: “Nhưng quả thật, em không thích hợp làm bạn trai anh.”
“Anh nói rồi em không cần cho anh câu trả lời ngay bây giờ.” Tần Mạc nghiêng người sang, giúp thiếu niên mở cửa xe bên trái, gương mặt đẹp trai góc cạnh rõ ràng vào thời khắc ấy có chút mờ ảo: ” Chờ đến cuộc so tài sống lại, rồi nói tiếp.”
Bạc Cửu suy nghĩ một chút, cũng chỉ có thể như vậy.
Chờ đến khi cô xuống xe đi vào biệt thự.
Chiếc xe Hummer màu đen mới dần biến mất trong tầm mắt.
Vẫn cảm thấy có chút hỗn loạn.
Đại thần từng có ý định muốn bẻ cong cô.
Bẻ cong cô?
Cô một nữ sinh.
CONG như thế nào?
Bạc Cửu tự mình lăn lên giường, rất mệt mỏi, bụng còn có chút khó chịu.
Nhưng vẫn không ngủ được.
Quả thật, cũng không có cách nào ngủ được.
Có lẽ là không quen.
Nuôi công chúa mấy ngày, đột nhiên trong ngực không có mèo ôm.
Bạc Cửu cũng biết, đây cũng không phải nguyên nhân chính.
Vấn đề là ở chỗ hơi thở còn lưu lại trong miệng, cảm giác ấm áp trên chân vẫn còn làm thế nào cũng không hết.
Tất cả đều không phải nguyên nhân chính.
Nhịp tim dường như cũng không trở lại bình thường.
Giống như chỉ vừa nhắm mắt.
Trong đầu liền hiện ra khuôn mặt đẹp trai cấm dục cùng với hơi thở khi anh ép sát, như là ăn sâu vào trong mỗi tế bào…
Bạc Cửu ngồi dậy, tóc bạch kim rủ xuống, là sườn mặt hoàn mỹ.
Đại thần là CONG.
Nhưng cô phải nói với đại thần thế nào.
Thật ra cô không phải là con trai.
Lúc trước quả thật Bạc Cửu không có nghĩ tới vấn đề này.
Nhưng bây giờ cẩn thận nhớ lại.
Ngay từ đầu, đại thần có cảm giác bài xích không bình thường đối với phụ nữ.
Đúng là có khuynh hướng CONG.
Hơn nữa đại thần còn nuôi mèo.
Có người từng nói.
Đàn ông nuôi mèo mười người trong đó có ít nhất tám người là CONG.
Tình huống này thật là… Bạc Cửu duỗi tay day trán. Nếu như nói cho đại thần, bí mật của cô là?
Nói cô là nữ sinh.
Đại thần không chừng sẽ giết chết cô.
Có lẽ có thể thường xuyên mặc đồ con gái ở trước mặt đại thần.
Nên thay đổi từng chút một.
Kéo dài như vậy tới cuộc so tài, giải thích chắc sẽ dễ hơn một chút.
Đại thần thích cô mặc đồ con trai.
Nhưng cô biết rõ, cô không phải là con trai…
Ngoài cửa sổ, hoàng hôn nhuộm đỏ mặt đất.
Trong lúc mơ hồ, nhiệt độ giảm xuống một chút.
Bên trong xe, đến bây giờ Trương phó quan cũng không dám quay đầu nhìn nét mặt của thiếu gia nhà mình.
Nhưng lời nói ban nãy hắn nghe thấy…
Hình như thiếu gia tỏ tình thất bại?
Trương phó quan rất hiểu. Từ nhỏ đến lớn, người này muốn cái gì đều có thể dễ dàng đạt được.
Lần này…
Trương phó quan liếc mắt nhìn qua kính hậu.
Lúc này mới phát hiện, từ lúc bắt đầu lên xe, Tần Mạc chưa từng thay đổi tư thế. Mái tóc đen rủ xuống, che đi đôi mắt, khiến cho người khác không thấy nét mặt của anh.
Cô đơn.
Đây là lần đầu tiên, Trương phó quan dùng từ này hình dung thiếu gia nhà hắn…