Phong đồng học cả người đều giật mình.
Tình huống gì đây?
Khách sạn Đông Kinh làm sao thế?
Khách nhân không cho phép thì đẩy cửa sao?
Phong Thượng mặc áo ngủ vào, trong lòng còn đang chửi bậy, nào ngờ khi thu hồi ánh mắt nhìn vào phòng tắm, quay đầu nhìn lại sau lưng.
Chỉ thấy Tần thần một tay đút túi quần, đang hướng về phía hắn đi tới, tay còn lại thì đang nghịch nghịch một tấm thẻ phòng chẳng biết kiếm từ đâu ra.
Phong Thượng:……
Hắn cho rằng dựa vào sự dạy dỗ tốt đẹp của Tần gia.
Trước khi vào phòng, nên gõ cửa trước phải không?
Trong phòng tắm vẫn còn vang lên tiếng nước, hơi nước bốc lên thật nhiều.
Tình huống bên này, Phó Cửu cũng không biết.
Khi Phong Thượng nhìn Tần Mạc tiến vào, hai tay cứng lại, quy củ như một con chuột chũi nhỏ: “Đội, đội trưởng……” Đã trễ thế này, Tần thần tới phòng bọn họ làm cái gì?
“Biểu hiện của cậu hôm nay không tồi.” Tần Mạc đột nhiên khen ngợi, giọng lạnh nhạt.
Phong Thượng nghe xong vô cùng không hiểu, hắn làm gì, khiến Tần thần cảm thấy hắn hôm nay biểu hiện không tồi?
Khi Phong đồng học còn đang nghi hoặc, Tần Mạc giơ tay, đem chìa khóa phòng ném vào trong tay hắn: “Vì khen thưởng cậu, cho cậu một mình một phòng. “
Phong Thượng nhìn chìa khóa phòng trong lòng bàn tay, con ngươi đều trợn tròn, rất vất vả lấy hết can đảm tới phản bác: “Tôi, tôi không muốn được thưởng.”
Hắn đã nghĩ cùng thần tượng ngủ một giấc yên bình, Tần thần cũng không cho phép, đây là khen thưởng sao?
“Ồ? “Tần Mạc câu môi, sườn mặt hoàn mỹ lạnh lẽo: “Nhị thiếu, tôi hình như không có hỏi ý kiến của cậu, mà là báo cho cậu biết, chính cậu phải đi ra ngoài, hay là muốn cho người ta mời cậu ra ngoài. “
Mỗi lần Phong Thượng nghe Tần thần gọi hắn nhị thiếu, sau lưng Phong Thượng đều cứng lại, lần này càng sâu.
Không phải hắn không muốn cùng thần tượng ngủ chung, chủ yếu là…… Chủ yếu là…… Áp lực tinh thần của Tần thần quá mãnh liệt.
Cuối cùng Phong bảo bảo không chống cự khí tràng lạnh lẽo ấy., lặng lẽ cầm quần áo của mình, lưu luyến đi tới phía cửa.
Thế giới này rất không công bằng.
Vì cái gì muốn dùng giá trị vũ lực tới áp chế người.
Ngoài cửa còn có hai tên bảo vệ đang đứng.
Tần thần rõ ràng là uy hiếp hắn!
Phong bảo bảo thật sự đau lòng, hắn chờ đợi một ngày áo ngủ thang dây, liền như vậy không có…
Hành động của Tần Mạc một chút áy náy cũng không có.
Sau khi đem người trong phòng giải quyết xong, Tần Mạc từ trong tay bảo vệ cầm bản tổng số thương vụ theo tuyến, cho toàn bộ bọn họ đều lui xuống.
Bảo vệ nhìn Phong đồng học đáng thương ở hành lanh, lại nhìn gương mặt tuấn mỹ của Tần tổng nhà bọn họ.
Bọn họ không ý kiến gì với ông chủ.
Bất quá, Tần tổng làm như vậy, có phải quá vô sỉ hay không?
Chủ yếu là cái lý do Tần tổng tìm kia, khen thưởng…… Cách nói như vậy thật sự thích hợp sao?
Cũng đáng thương cho Phong nhị thiếu, nếu đổi thành người khác cũng không chịu nổi Tần thần công công kích như vậy.
Bóng đêm một chút ám đi xuống.
Trong phòng tắm, Phó Cửu đóng lại vòi hoa sen, sau khi quấn vải vài vòng trên người, cô mới mặc áo lót vào, bên ngoài còn mặc thêm một cái áo lông trắng, phối hợp thêm một cái quần dài, cách ăn mạc vô cùng mát mẻ, trên mái tóc màu bạc còn mấy giọt nước, mũi cao thẳng, môi mỏng mỉm cười, làn da trắng kia giống như có thể nhỏ ra nước vậy.
Cô cứ như vậy đi ra ngoài, nguyên bản còn muốn để Phong bảo bảo đưa khăn mặt cho cô, nhưng vừa ngẩng đầu, ngón tay liền dừng lại.
Tần Mạc nửa người dựa vào trên tường, chân dài thờ ơ vắt lên, bàn tay màu bạc đặt trên mặt, sườn mặt tôn quý tuấn mỹ, khí phách tốt đẹp như cũ, chẳng qua quân phục và áo cổ áo sơ mi của hắn đều là cởi ra, lại thêm một phần gợi cảm không nói nên lời ……