"Các chủ, có bồ câu đưa thư từ trong các tới!"
.
Tại thư phòng bên trong Biệt uyển chi nhánh An Thành, một người hạ nhân bước vào, đưa một phong thư cho Hữu Thiên.
.
Hữu Thiên tiếp nhận phong thư, khoát tay áo, ý bảo người hạ nhân kia lui đi, sau đó mới mở thư. Đọc sợ một lượt, gã không khỏi nhíu mày phiền muộn.
.
Thư này do Hữu Hoán viết, nội dung đại thể có thể tóm tắt bằng hai ý. Thứ nhất, cậu có ý lên án một cách mạnh mẽ về sự bất công mà gã đang dành cho Tuấn Tú; thứ hai muốn gã buông tay, để Tuấn Tú ly khai. Những câu chứ Hữu Hoán viết trong thư, có thể nói đã mắng nhiếc Hữu Thiên chẳng khác gì cẩu huyết lâm đầu1.
.
"Ta có nằm mơ cũng thật không nghĩ tới, người đệ đệ luôn dành cho ta tình cảm kính yêu tăng dần theo năm tháng, lại có một ngày cùng ta đối chọi gay gắt đến nhường này!?"
.
Ném thư sang một bên, Hữu Thiên tựa người vào lưng ghế, nặng nề thở dài một hơi.
.
Lần ly khai Yên Vũ các này, ta chỉ muốn khiến bản thân bình tĩnh lại! Đồng thời cũng muốn hảo hảo suy ngẫm lại những mâu thuẫn đã phát sinh giữa Tuấn Tú và ta! Đương nhiên, ta một phần cũng vì muốn trốn tránh Tuấn Tú, không muốn lúc giáp mặt, đệ ấy lại nói ra yêu cầu ly khai!
.
Ta... ta không muốn phải dùng thủ đoạn ép buộc đệ ấy lưu lại, sở dĩ ta chỉ có thể lựa chọn ly khai, rồi phân phó đệ tử trong các coi chừng Tuấn Tú! Tuy biện pháp này so với việc cưỡng ép cũng không có gì khác biệt, thế nhưng chí ít ta không phải tận mắt trông thấy biểu tình tổn thương của Tuấn Tú, như thế tâm tình sẽ tốt hơn nhiều!
.
Suốt mấy ngày qua, Hữu Thiên chỉ một mực suy nghĩ "Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể khiến Tuấn Tú trở lại như ngày trước, là một Kim Tuấn Tú đơn thuần vô ưu vô lo, lúc nào cũng vui vẻ hoạt bát..." – Thế nhưng nghĩ mãi, gã vẫn không tìm được đáp án cuối cùng.
.
Bởi vì Tuấn Tú từ lâu đã không còn là Kim Tuấn Tú của bảy năm trước, và tình cảm Hữu Thiên dành cho cậu so với bảy năm trước cũng thay đổi rất nhiều! Thời gian chẳng thể nghịch chuyển, sở dĩ tất thảy cũng không có khả năng quay trở lại điểm khởi đầu!
.
Điều Tuấn Tú mong muốn... là ta có thể toàn tâm toàn ý yêu thương đệ ấy! Chỉ là Phác Hữu Thiên ta không làm được! Trong lòng ta, bất kể là ai cũng không thể thay thế được vị trí của Tại Trung, ngay cả Tuấn Tú cũng không thể!
.
Trên đời này, người Phác Hữu Thiên yêu nhất là Kim Tại Trung, và người yêu Kim Tại Trung nhiều nhất cũng chính là Phác Hữu Thiên! Điều này vĩnh viễn sẽ không thay đổi! (tự sướng kinh =.=!!!)
.
Thế nhưng... còn Tuấn Tú thì sao?
.
Đối với Phác Hữu Thiên, Kim Tuấn Tú là gì?
.
Bất giác, trong tâm trí Hữu Thiên xuất hiện khuôn mặt đẫm nước mắt của Tuấn Tú, lồng ngực gã nhất thời dâng lên đau đớn không tưởng khó mà giải thích, hô hấp ngưng trệ, không khỏi nắm chặt hai tay.
.
Tuấn Tú, là người ta tuyệt không thể để mất!
.
Đúng!!!
.
Bất kể Phác Hữu Thiên có tất cả, cũng tuyệt không thể để mất Kim Tuấn Tú! Suốt bảy năm qua, mỗi khi thể xác và tâm trí ta khổ sở bởi tình cảm vô vọng dành cho Tại Trung, người khiến ta thoải mái chính là Tuấn Tú! Khi Tại Trung ly khai, người duy nhất có thể khiến ta cảm thấy ấm áp, cũng chỉ có một mình Tuấn Tú!
.
Tuấn Tú tựa như ảnh tử2 của ta, chỉ cần ta quay đầu lại, bất cứ lúc nào cũng trông thấy người kia đang nhìn ta mỉm cười rạng rỡ! Bên trong nhãn thần trong suốt kia, sẽ là tầng tầng lớp lớp quyến luyến, không thể cũng không muốn xa rời ta!
.
Ta vô pháp tưởng tượng ra một ngày, khi ta quay đầu nhìn lại, phía sau đã không còn Tuấn Tú! Giả sử có một ngày như thế thật, Phác Hữu Thiên, ngươi biết phải làm sao để tiếp tục sống đây? Bởi vậy, bất kể có chuyện gì xảy ra, ta tuyệt không có khả năng buông tay khỏi Tuấn Tú!
.
Mạnh mẽ mở bừng hai mắt, tất thảy phiền muộn trong nhãn thần Hữu Thiên lúc này đã biến thành kiên định.
.
Đúng thế!!! Tuấn Tú, nếu đệ muốn quay về Minh trang, ta sẽ về cùng đệ!
.
Bất luận đệ muốn đi đến đây, ta đều có thể đáp ứng! Nhưng nhất định bên cạnh Kim Tuấn Tú chỉ có thể là ta, vĩnh viễn chỉ có thể là Phác Hữu Thiên ta!
___________________________
1 Cẩu huyết lâm đầu: chính là bị tưới cẩu huyết lên đầu đó, các bạn chắc không lạ gì chuyện này a! Phim cổ trang của TQ mà ít nhiều có đề cập đến vấn đề ma quỷ, đều nhắc đến việc tưới máu chó lên đầu yêu ma quỷ quái. Họ quan niệm làm như thế sẽ khiến các thế lực ma quỷ bị mất đi sức mạnh... bla bla.
Kiểu Dracula thì sợ Thánh giá và tỏi đó ^^. Và trong hoàn cảnh của truyện, tác giả muốn nói Thạch đầu ca bị đứa em quý hóa mắng như tát nước vào mặt, dùng vô số "hoa văn mật ngữ" có tác dụng kích động mạnh để nói nhắc xéo, mắng đểu đến không ngóc đầu lên được! Bị mắng như vậy cũng đáng, ai bảo làm những chuyện khiến người ta phát điên a >'''<
2 Ảnh tử: cái bóng đó XD!
________________________________
Nếu truyện ngắn ấy, đến đây chắc chuẩn bị cho 2 người hòa giải rồi HE là vừa😀
Chỉ tiếc là Mai tỷ, tỷ ấy trâu quá... Viết ngược không biết mệt T^T
Chỉ khổ cho người ngày ngày tra từ điển... ta ngược, ta ngược này *gầm gừ*