Chính như lúc trước Trương Dương suy nghĩ, vừa mới về tới trường học, Hứa Đan Lộ lập tức liền gặp phiền toái, Kiều Hi Nhi đưa nàng về ký túc xá rồi đi. Mà Hứa Đan Lộ mới trở lại ký túc xá liền lập tức bị những người bạn khác trong ký túc xá ghẻ lạnh.
Phòng ký túc xá của Hứa Đan Lộ tính cả chính cô ta tổng cộng sáu người, trong đó một người thường ở ngoài trường, còn lại bốn người, hai người quan hệ tốt với Hứa Đan Lộ, hai người khác quả thực coi Hứa Đan Lộ thành thù địch.
Theo quan điểm Hứa Đan Lộ mà nói, nàng cảm thấy đây là đương nhiên, bởi vì hai người này và nàng không hợp. Đều là những người cực xấu, điển hình là ục ịch, da đen, cho dù dùng dù đồ trang điểm tốt đi nữa cũng vẫn xấu ục ịch và đen xì.
Người xấu ục ịch và mỹ nữ hoa hậu giảng đường vốn đã chênh lệch, hơn nữa ngày thường Hứa Đan Lộ ăn diện lại thời thượng và gợi cảm, nam sinh theo đuổi nàng đủ để nhồi kín hồ Mẫu Đơn.
Nếu so sánh, từ năm 2 đến năm 4 hai người đó cũng chưa người nào muốn theo đuổi thì họ thù hận nàng đương cũng là bình thường.
Nhưng nàng tự hỏi ngày thường ở trước mặt họ, cũng không có ý kỳ thị họ, ngược lại là hai người bọn họ, một ngày một đêm châm chọc khiêu khích, khi Bạch Lượng Phong theo đuổi nàng, còn không ngừng truyền bá tin tức nàng ABC ở ký túc xá.
Mà hiện tại, nàng cùng Bạch Lượng Phong không còn quan hệ, lập tức lại bắt đầu công kích nàng mang nón xanh cho Bạch Lượng Phong (cắm sừng!).
Hơn nữa nói đến cực kỳ khó nghe, khó nghe đến nỗi Hứa Đan Lộ phát điên.
Hứa Đan Lộ mới vào ký túc xá, hai người liền đen mặt lên, chặn tại cửa, không cho Hứa Đan Lộ vào ký túc xá:
- Thực xin lỗi, ký túc xá 407 không chào đón cậu!
Nói rất cứng rắn, thật giống như ký túc xá là nhà của họ.
Hứa Đan Lộ ngẩn người, một lúc lâu mới kịp phản ứng:
- Dựa vào cái gì?
- Dựa vào cái gì? Chỉ cần dựa vào những gì cậu lăng nhục thanh danh ký túc xá chúng ta, hiện giờ người ở bên ngoài đều đang truyền lưu, cậu đang ngoại tình. Chiếm lấy Bạch Lượng Phong không nói, bây giờ còn thông đồng tiểu tử Trương Dương. Ký túc xá 407 chúng tôi không chứa người này!
- Cậu nói tôi ngoại tình?
Mặt Hứa Đan Lộ khó coi lên, đem ba lô ném vào trong ký túc xá, vén lên tay áo cười lạnh nói:
- Cho dù tôi ngoại tình thì thế nào? Quản được à?
Nàng không thấp, hơn nữa mang một đôi giày cao gót, khi nói chuyện với hai người không đủ 1.5 m mà nói, cảm giác áp bách mười phần.
- Tôi muốn nhúng tay vào đấy, thế nào?
Một người xấu ục ịch bật người lên, cầm lấy chổi ký túc xá làm bộ sẽ đánh Hứa Đan Lộ.
Một người cùng phòng đi với Bạch Lượng Phong thăm cha của Hứa Đan Lộ vội vàng lại đây khuyên can, nhưng lại bị một người xấu ục ịch khác ngăn trở:
- Lý Cúc, hôm nay cậu đừng ngăn cản, người nào cản trở tôi sẽ đánh!
Nói xong, hai người vây đánh Hứa Đan Lộ, người tên Lý Cúc thấy tình thế không ổn, vội vàng che chắn cho Hứa Đan Lộ chạy ra cửa ký túc xá. Hai người xấu ục ịch kia cũng không biết ăn cái gì liền đuổi theo ra, cuối cùng ở vườn hoa dưới lầu ngăn chặn được Hứa Đan Lộ, các loại ô ngôn uế ngữ phô thiên cái địa.
- Không biết xấu hổ, ăn trong nồi, nhìn trong bát!
- Mất nết, cha còn sắp chết, còn có tâm trạng thông đồng cùng giai!
Hứa Đan Lộ vốn cho là nàng bị người mắng còn không hề gì, vừa nghe đến ngay cả cha của nàng đều bị mắng, liền dựng lông, lập tức cởi giày cao gót vọt đi lên.
Lúc này bác gái quản ký túc xá chạy tới, hơn nữa có mấy người khuyên can, cuối cùng tách ba người ra.
Nhưng nói là tách ra, miệng lại quản không được, song phương bắt đầu dùng miệng, hai người xấu ục ịch vốn là chiếm cứ thượng phong, sau đó không biết chỗ nào lại đi ra một đống đồng minh rõ ràng là sớm có chuẩn bị, vây quanh một mình Hứa Đan Lộ công kích, thậm chí là đem đường lui của nàng cũng chặn lại. nguồn TruyenFull.vn
- Đồ đê tiện, con điếm, không biết xấu hổ!
- Ai nha, nghe nói, cô ta lừa Bạch Lượng Phong mười vạn, nghe nói là cho cha của nó chữa bệnh, kết quả tiền vừa đến tay, liền lập tức ngoại tình!
- Nghe nói nó còn cùng Lý Đại Cương phụ đạo viên của trường học trước kia đã bị khai trừ có quan hệ ấy, trách không được tuyển lớp nó có thể qua.
- Nghe nói nó ở khách sạn cùng Bạch Lượng Phong làm XX nhiều lần, còn kễnh bụng …
- Đúng vậy, đúng vậy, cái cậu Trương Dương kia nhất định là bị lừa …
- Ai da, nhất định là báo ứng mà, trách không được ba của nó bị cái loại bệnh này.
- Tôi còn nghe nói. . .
- Được rồi, ngươi còn nghe nói cái gì? Không tồi, bổn cô nương là tao bao, kia thì thế nào? Các ngươi một đám xấu, hắc, ải, béo, các ngươi ngay cả tao tư cách đều không có, bổn cô nương tìm được cao phú soái, các ngươi tìm được sao?
Hứa Đan Lộ cười lạnh, trong trường học, nữ đồng học có mâu thuẫn rất bình thường, nhưng có mâu thuẫn cũng không đến mức đột nhiên có một đống người cùng tới vây chính mình, nàng nhìn nhìn người chung quanh, tuyệt đại đa số đều là người chính mình không biết, điều này thuyết minh, đối phương là có ý định.
Người đi đầu nàng không rõ lắm, nhưng thực rõ ràng khẳng định cùng hai người xấu ục ịch trong ký túc xá có liên quan, cho nên nàng lập tức tát các nàng hai cái, bắt đầu phản kích.
- Quách Xuân, bộ dạng cậu béo còn chưa tính, nhưng bộ dáng giống heo nhất còn tự xưng thon thả cái này thật ghê tởm, cho dù là heo, tôi cũng chưa thấy một con heo hai trăm cân!
- Còn cậu, La Phượng, tôi đã thấy nhiều người xấu, nhưng còn chưa thấy người nào xấu giống như cậu đâu. Cậu là cái loại người xấu đến ngay cả người nào XX với cậu đều sẽ thấy cậu xấu. . .
Quách Xuân cùng La Phượng vừa nghe, bật người phát điên, kéo bác gái quản ký túc xá ra, điên cuồng nhằmphía Hứa Đan Lộ, hai người đều để móng tay, lúc này đều nhô ra, mục tiêu nhắm thẳng vào mặt cùng tóc của Hứa Đan Lộ, đây là chiêu đánh nhau tất nhiên của con gái.
Nhưng hai người chạy đến một nửa, ngay khi sắp kề bên Hứa Đan Lộ, đột nhiên gian phát hiện thân thể mình đều bay lên không.
Hai người đạp chân, phát hiện mũi chân với không tới đất.
Sau đó các nàng mới phát hiện, mình bị người ta kéo áo, xách lên, lơ lửng giữa không trung.
- Ở đâu lại có người quái dị, dám trêu chọc bạn gái của tôi?
Trương Dương híp hai mắt, cười tủm tỉm mà xách hai người xấu ục ịch đến trước mặt Hứa Đan Lộ, ném trên mặt đất, sau đó phủi phủi hai tay, giống như đụng phải cứt chó, dùng sức lau vài cái trên quần áo, mới đi đến bên cạnh Hứa Đan Lộ, nhìn đám nữ sinh đến vây rất đông, thản nhiên mà nói rằng:
- Lão tử vốn không đánh nữ nhân, nhưng trêu chọc người con gái của lão tử, lão tử nhất định đánh.
- Trương Dương?
Trong đám người, không ít nữ sinh lập tức nhận ra tiểu tử bộ dạng cao cao đẹp trai, trông sáng sủa trước mắt này.
- Không sai, tôi chính là Trương Dương, là đối tượng mà Hứa Đan Lộ ngoại tình trong lời đồn.
Trương Dương vươn ra một tay, ôm Hứa Đan Lộ thân mình còn đang run rẩy vào trong ngực:
- Bạn trai chính thức của cô ấy!
- Không biết xấu hổ, Hứa Đan Lộ rõ ràng là bạn gái của Bạch Lượng Phong!
Một trong hai người xấu ục ịch, La Phượng xoay người đứng lên, lớn tiếng nói.
- Tôi không phải! Cậu mới là.
Không đợi Trương Dương trả lời, Hứa Đan Lộ mang theo tiếng khóc nức nở, mắng lại.
- Chính là cô, chẳng lẽ Bạch Lượng Phong nói láo sao?
Quách Xuân hát đệm, nói.
Trương Dương vươn tay vỗ nhẹ nhẹ sau lưng Hứa Đan Lộ, thấp giọng an ủi:
- Lộ Lộ, trước tiên em nghỉ một lát, đừng cùng đám xấu ục ịch đó nói chuyện, như vậy sẽ tổn hại sự xinh đẹp của em!
Sau đó ngẩng đầu, nhìn nhìn La Phượng một cái, cười tủm tỉm mà nói rằng:
- Cô chính là Phượng tỷ muội trong lời đồn đúng không? Cô không phải nói Lộ Lộ nhà tôi là bạn gái Bạch Lượng Phong sao? OK, tôi cho cô nửa giờ, gọi cậu ta tới nơi này, để bản thân cậu ta chính mồm nói.