- Ba viện sĩ tuyên bố, nói như vậy, đây là sự thật?
Ánh mắt mọi người đều sáng, chữa khỏi được ung thư, đây chính là chuyện toàn thế giới khoa học gia nghĩ cũng không dám nghĩ.
Đồ chủ nhiệm trầm ngâm một chút, hồi đáp:
- Ha ha, chúng ta mỏi mắt mong chờ đi, hiện nay ở ngoài thị trường, tuyệt đại đa số dược vật trị liệu đều là nhập khẩu, cực kỳ đắt đỏ, hơn nữa thời hạn có hiệu lực cũng không dài, mấu chốt nhất là có những người bệnh còn có tính kháng dược, nếu thật có thể xuất hiện một dược vật miễn dịch có thể hoàn toàn giết chết tế bào ung thư, tuyệt đối là sự kiện quan trọng trong lịch sử chữa bệnh nhân loại.
Đồ chủ nhiệm vừa nói như thế, những người ở chỗ này đều kích động lên, bao hàm Hứa Đan Lộ và cha mẹ của nàng, nhất là Hứa Đan Lộ, còn kích động mà kéo cánh tay Trương Dương, lớn tiếng nói rằng:
- Trương Dương, Trương Dương, là Mai Đại của chúng ta, thật tốt quá, thật tốt quá, Trịnh viện sĩ còn dạy cùng ta đó!
Nàng vừa nói như thế, cho dù thanh âm không lớn, người chung quanh lập tức bị lời của nàng hấp dẫn, lập tức xúm lại lại đây.
- Thật vậy không, tiểu cô nương, cô là học sinh của Trịnh viện sĩ à, oa rất vinh hạnh . . .
- Trịnh viện sĩ bộ dáng như thế nào?
Hứa Đan Lộ nháy mắt bị người hỏi như sóng triều, mà Trương Dương cũng chỉ bình tĩnh cười, từ trong đám người chui ra, đem tờ báo bọn họ bỏ lại mang lên nhìn nhìn, nhưng chỉ nhìn vài lần, mày không khỏi nhíu lại.
Nguyên nhân rất đơn giản, tin tức phía cuối, một chuỗi chữ nhỏ thực không dễ thấy được, đánh dấu:
- Theo tin được biết, quốc gia đã vì này hạng mục chi ba nghìn vạn làm tài chính cho nghiên cứu khoa học, nguồn tin khác theo viện trưởng viện đại học y học viện giới thiệu, bọn họ sẽ hợp tác cùng tập đoàn dược liệu Bạch thị nổi tiếng, cùng nghiên cứu chế tạo thuốc thử.
Tập đoàn Bạch thị sao? Trương Dương không khỏi hơi hơi nhíu mày.
Cái gọi là hợp tác, kỳ thật là tương đương với đem bản quyền tương lai nghiên cứu loại dược vật này cho tập đoàn Bạch thị, cũng có nghĩa tự nhiên cho tập đoàn Bạch thị một cái bánh nhân thịt lớn. Có thể tưởng tượng được, nếu dược vật này thật sự nghiên cứu chế tạo ra và xuất hiện trên thị trường, danh tiếng tập đoàn Bạch thị sẽ giống như hỏa tiễn cấp tốc nhảy lên.
Nếu Bạch thị có thể có ảnh hưởng ở nghiên cứu chế tạo cũng thôi. Nhưng Trương Dương rất rõ ràng, vật kia có thể nhân ra được, hoàn toàn là dựa vào những lý luận chính mình đưa ra. Tập đoàn Bạch thị là được lợi thôi, hắn tin tưởng hẳn là không phải là Trịnh giáo sư bọn họ quyết định, quốc gia đầu tư tài chính là thông qua học việnchuyển cho tổ nghiên cứu khoa học, cho nên hợp tác cùng với Bạch thị, hẳn là chủ trương của lãnh đạo nào đó trong viện, không hề nghi ngờ, bọn họ khẳng định giúp Bạch thị chỗ tốt cực kỳ khủng bố.
Trương Dương nổi giận, đây chính là ta mất năm mươi điểm từ hệ thống tích phân, nhìn chằm chằm danh hiệu tiện nhân để đổi lấy được, dựa vào cái gì cho không tập đoàn Bạch thị?
Trương Dương nghĩ nghĩ, vươn tay sờ vào túi áo, muốn lấy di động gọi điện thoại kháng nghị, kết quả lấy ra vừa nhìn, phát hiện sớm đã không còn điện.
- Hừ …
Trương Dương thầm mắng một câu đen đủi.
- Trương Dương!
Hứa Đan Lộ đột nhiên trong đám người hô một câu.
- Làm sao vậy?
Nhìn thấy Hứa Đan Lộ đi đến với bộ dáng thực nghiêm nghị, Trương Dương thầm nghĩ, bà cô ơi, ta cũng không có năng lực cứu cô đâu.
- Anh có điện thoại! Kiều Hi Nhi. . .
- Hả …
Trương Dương thật ngạc nhiên, tìm mình không được lại tìm Hứa Đan Lộ, nàng cũng thật đủ siêu cao thủ.
Trương Dương vừa mới tiếp nhận điện thoại, a-lô một tiếng, bên kia đã chửi ầm lên.
- A lô, a lô à, chạy đi đâu chết thế, gọi điện thoại điện thoại tắt máy, ký túc xá tìm cậu không có ai, để chị đây lo lắng vô ích vài ngày, còn thiếu đăng báo tìm người thông báo lên mạng thôi. Kết quả là, đi theo tiểu tình nhân chạy đi du lịch? Cậu là cái đồ vô tâm vô phế, đừng để cho bà chị thấy ngươi ha, thấy được chị đánh chết đừng trách!
- Hả …
- Hả cái rắm ý, cậu có biết hay không, Trịnh giáo sư cùng Thượng Quan giáo sư còn thiếu nước lấy đao đi chặt đầu Tào viện trưởng học viện các cậu đấy?
Trương Dương hoảng sợ, trong đầu lập tức hiện ra cảnh tượng lão nhân hai bên đầu tóc trắng xóa cầm đao đuổi giết một lão nhân khác tóc cũng trắng xoá:
- Vi. . . Vì cái gì?
- Vì cái gì? Trở về sẽ biết ngay.
- Em còn có việc đây ...
Trương Dương lại bổ sung nói.
- Chuyện đứng đắn!
- Đứng đắn à? Có phải chuyện về cha của Hứa Đan Lộ hay không?
Kiều Hi Nhi nhanh chóng truy vấn, nói.
Trương Dương nghĩ nghĩ, nếu nàng có thể biết điện thoại của Hứa Đan Lộ, sự tình của ba của nàng đã biết cũng không cần ngạc nhiên, vì thế thẳng thắn đáp:
- Vâng !
- Cái kia cậu yên tâm, Thượng Quan giáo sư đã cho người an bài tốt rồi. Sau nửa tháng nữa, hai vị bác sĩ chủ nhiệm khoa lại thêm một người là chuyên gia u bướu thế giới sẽ chuyên trách theo dõi bệnh tình nhạc phụ tương lai của cậu. Mặt khác phí dụng cũng do tổ nghiên cứu khoa học gánh chịu, tổ hợp như vậy, ít nhất mạnh hơn so với chính cậu chứ?
- Hở …
Nghe vậy, Trương Dương không khỏi cảm thấy một hơi khí lạnh, rùng mình, cấp thế giới, đãi ngộ này cơ à?
- Vậy được rồi, nhưng chị đến trước giúp em tìm chỗ ở, em . . . không phải bị khai trừ rồi à, trở về cũng không chỗ mà ở … truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Khai trừ cái đầu cậu, bà chị chính thức thông báo với cậu, hiện tại cậu đã được giữ lại trường, mặt khác còn có danh hiệu là tổ viên chính thức "Long duệ" đánh số là 2012AA9A0012 trong hạng mục nghiên cứu khoa học trọng đại.
- Hả …
Trương Dương còn đang hết sức hồ nghi, cửa phòng xạ trị đột nhiên rầm rầm đi tới một đám người, một người cầm đầu tuy rằng đầu đầy tóc trắng, nhưng thoạt nhìn tinh thần quắc thước, ánh mắt lợi hại vô cùng, phía sau hắn một đoàn áo dài trắng đi theo, nhìn trận này tuyệt đối là một nhân vật trọng yếu.
Sau đó hắn phát hiện, trong đám người Đồ chủ nhiệm vội vàng chạy đến:
- Vương phó viện trưởng, sao ngài lại đến đây?
- Ha ha, tiểu Đồ à, khoa phóng xạ các cậu có phải gần đây tiếp nhận một người bệnh tên là Hứa Mao Căn hay không?
Vương phó viện trưởng cười nhẹ hỏi han.
- À , để tôi nghĩ xem.
Đồ chủ nhiệm nghĩ nghĩ, gật đầu nói:
- Hình như có, nhưng, ngài tìm ông ấy có chuyện gì. . .
- Từ hôm nay trở đi, do tôi chuyên môn phụ trách trị liệu cho ông ấy.
Vương phó viện trưởng vén tay áo lên nói rằng:
- Cậu cho người đem phim âm bản cùng báo cáo bệnh lý đến cho tôi!
Đồ chủ nhiệm vẻ mặt ngạc nhiên mà nhìn Vương phó viện trưởng, hắn biết rõ, Vương phó viện trưởng là chuyên gia u bí mật trong viện, trừ phi là người lãnh đạo cấp quốc gia đến đây. Nếu không mà nói, hắn căn bản là không động thủ, không nghĩ tới hắn lại vì Hứa Mao Căn tự mình rời núi, Hứa Mao Căn này là người như thế nào đây?
- Có vấn đề sao?
Vương phó viện trưởng nhíu mày hỏi.
- Không. . . Không có.
Đồ chủ nhiệm vội vàng đứng lên, từ trong đám người tìm kiếm Hứa Mao Căn, hắn lúc này mới nhớ tới, chính mình hình như đã chuyển Hứa Mao Căn cho một người bác sĩ chủ trị phía dưới của mình, nếu Hứa Mao Căn là một đại nhân vật, vậy chính mình chẳng phải là đã đắc tội ông ta. Nghĩ đến đây, không khỏi đưa tay lau mồ hôi lạnh.
Nhưng may mắn hắn tìm được Hứa Mao Căn trong đám người, vội vội vàng vàng đi lên trước, lôi kéo tay hắn, đem Hứa Mao Căn đang không biết làm sao đưa đến bên cạnh Vương phó viện trưởng:
- Viện trưởng, đây là Hứa Mao Căn tiên sinh.