Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 320: Đồ khốn, lão nương bị ngày 17




Đường Thất Thất cúi đầu đi đến bên túi hành lý, lấy ra túi xách của mình, lại từ bên trong lấy ra v1i, rút ra thẻ tín dụng, đưa cho Trương Dương.

- Làm gì vậy?

- Tôi không muốn nợ anh.

Đường Thất Thất hiện lên một vẻ không vui trên mặt.

- Cô không cần nghĩ nhiều vậy.

Trương Dương nhìn nàng một cái, đẩy thẻ trở về.

- Tuy rằng tôi không thích chức nghiệp của cô, nhưng cô làm chuyện này, tôi không bằng cô, cho nên không tính là nợ nần gì, chỉ cho là tôi vốn phải làm.

Đường Thất Thất cúi đầu nhìn thẻ trong tay, không nói gì, qua một lát vẫn đưa lại cho Trương Dương:

- Anh là anh, thiệt cũng tốt giả cũng tốt, tôi không quản, nhưng tiền trong thẻ là anh giúp tôi chuyển đi mà!

Trương Dương nhìn ánh mắt kiên định của nàng, thở dài, tiếp nhận thẻ của nàng, gật đầu nói:

- Được.

- Anh có thể đi rồi.

Nàng lại hạ lệnh trục khách.

Trương Dương nhíu mày, nhìn nàng, không để ý lời của nàng, dò hỏi:

- Cô vào Hắc Đào Bát là muốn báo thù cho Đường Đoan?

Nghe vậy, Đường Thất Thất bỗng dưng thoáng nhìn lại, nhìn nhìn Trương Dương, quay đầu lại, âm thanh lạnh lùng nói:

- Tự cho là đúng đi!

Ngữ khí đông cứng, hỗn loạn một chút tức giận, nhưng Trương Dương cũng không ngại, tự cố nói tiếp:

- Hơn hai năm trước Đường Đoan bị người phục kích tại đường Thiên Đình khi Định Hà, Khánh thị! Người phục kích ông ta kêu Cường ca...

Trương Dương dừng một chút, nhìn nàng một cái, mày nàng hơi hơi ngưng tụ lại, chứng minh nàng đang tại nghiêm túc nghe hắn nói, liền tiếp tục nói rằng:

- Hành tung của Đường Đoan luôn luôn thần bí, bộ mặt thật của ông ta cũng rất ít người biết. Chớ nói chi là đi ăn cơm, Cường ca như thế nào mà biết, cho nên...

- Anh muốn nói cái gì?

Đường Thất Thất rốt cục thì mất kiên nhẫn mà ngẩng đầu nhìn Trương Dương một cái, cười lạnh nói:

- Anh cảm thấy ở trong này châm ngòi ly gián có thể moi được tin về Hắc Đào Bát từ miệng tôi?

- Sai, tôi cũng không muốn có được tin gì từ cô, bởi vì tôi biết được còn nhiều hơn so với cô biết, dù sao cô là con gái Đường Đoan. Những người đó sẽ đề phòng cô, cho dù cô muốn biết, cũng biết không được bao nhiêu. Đúng không?

Trương Dương cười tủm tỉm mà nói rằng.

- Cho dù anh dẻo mồm nữa, tôi cũng sẽ không mắc mưu.

Đường Thất Thất nhìn Trương Dương, tăng thêm ngữ khí nói rằng.

- Anh cảm thấy tôi sẽ ttin lời của anh sao? Hừ, không có khả năng, tôi sẽ không mắc mưu.

Trương Dương thấy thế cười cười, nói rằng:

- Trong lòng cô đang phân vân, bởi vì tôi nói đúng sự thật.

- Tôi không muốn nói thêm cái gì với anh, anh đi ra ngoài đi.

Đường Thất Thất hiển nhiên có chút tức giận.

- Được, tôi đi đây.

Trương Dương đứng lên, nghĩ nghĩ còn nói thêm.

- Cần cái gì, cứ việc nói.

Đường Thất Thất thở hổn hển khẩu khí. Nhắm lại hai mắt, thật lâu sau, mới gật gật đầu, thản nhiên mà nói rằng:

- Đã biết.

Trương Dương liền đem hộp cơm lên, đi ra cửa.

Sau khi giao cho Vương tỷ, lững thững đi đến tầng 5, đem video ghi lại cuộc đối thoại với Đường Thất Thất hôm nay ra xem.

Trương Dương đột ngột mà nói ra mục đích nàng tiến vào Hắc Đào Bát, trên mặt Đường Thất Thất chợt lóe lên kinh ngạc, lập tức dùng một tia lạnh lùng thay thế kinh ngạc ban đầu, ý đồ che giấu. Điều này chứng minh nàng kinh ngạc là thật, Trương Dương đã nói trúng nội tâm của nàng, do đó cũng đã nói lên, mục đích Đường Thất Thất tiến vào Hắc Đào Bát, chính là vì báo thù cho Đường Đoan.

Sau khi Trương Dương cùng nàng nói ra quá trình Đường Đoan bị người phục kích, Đường Thất Thất rõ ràng lông màu nhíu chặt, con ngươi phóng đại, đây chứng minh nàng rất nghiêm túc chú ý nghe, thuyết mình nàng cảm thấy hứng thú đối với chuyện này thực, nếu Trương Dương nói ra chuyện gì không quan hệ với nàng hoặc là nàng không có hứng thú thì tuyệt sẽ không như thế.

Khi Đường Thất Thất nói nàng không tin Trương Dương, cố ý tăng thêm ngữ khí, mà còn lặp lại không tin lời của Trương Dương, chứng minh nàng không có tự tin đối với lời nói của mình, đúng là biểu hiện chột dạ, cũng thuyết mình nàng kỳ thật đã muốn tin lời nói của Trương Dương.

Đến sau đó, rõ ràng liền thẹn quá thành giận, đây đủ để thuyết minh lời nói của Trương Dương, buổi sáng nói đa số đã muốn chọc trúng chỗ đau của nàng, mục đích nàng tiến vào Hắc Đào Bát không cần nói cũng biết.

Nhưng nàng biểu hiện tổng thể mà nói, đối với Trương Dương còn tương đối đề phòng, ít nhất hiện nay mà nói, còn không phải thời cơ tốt nhất cạy mở miệng nàng, nhưng Trương Dương cũng không nóng nảy, hắn bây giờ còn có thời gian.

Cứ việc không có tiến triển nhiều hơn, nhưng thái độ của Đường Thất Thất đã xảy ra một chút biến hóa, nàng nguyên ý ăn cơm, cũng không tiếp tục đi tìm camera còn lại ở nơi nào, nhưng mỗi lần nàng thay quần áo đều chạy vào trong phòng tắm, thái độ đối đãi Trương Dương vẫn lạnh lùng như cũ, Trương Dương cũng không chút nghi ngờ, chỉ cần mình buông lỏng, nàng sẽ xuống tay đối với mình. Cho nên mỗi lần Trương Dương tiến vào phòng nàng, đều sẽ xem trước một chút hệ thống có nói ra cái gì cảnh cáo hay không, rồi mới đi đi vào.

Nhưng Đường Thất Thất hiện tại đã không nguyện ý nói chuyện với Trương Dương, tựa hồ đã biết Trương Dương cùng nàng nói chuyện đó là có mục đích, nhưng điểm ấy cũng không làm khó được Trương Dương.

Trương Dương chỉ cần mình mở miệng, sau đó lợi dụng hệ thống đoán được biểu hiện trên mặt nàng, là có thể đại khái có thể biết đáp án của câu hỏi của mình là đúng hay sai, có giá trị hay không.

- Nếu tôi cho cô một cơ hội, cho cô lựa chọn dùng một loại vũ khí giết chết tôi, cô sẽ lựa chọn như thế nào?

Như thường ngày, Trương Dương ngồi ở bên cạnh nàng, nhìn miệng nhỏ Đường Thất Thất lẳng lặng ăn cơm, bắt đầu một vai diễn mình hắn, bên tai nàng tự quyết định.

Cứ như vậy, trải qua bày tám ngày, hiện tại Đường Thất Thất vừa nghe đến hắn nói chuyện, chỉ có thể dùng từ không còn gì để nói cùng chán ghét để hình dung, nàng biết Trương Dương đang moi lời của nàng. Nhưng cứ việc nàng không trả lời, Trương Dương vẫn có thể tìm ra đáp án.

Điều này làm cho nàng rất là bất đắc dĩ, người kia giống như biết thuật đọc tâm, biết nội tâm của nàng nghĩ gì, làm cho nàng giống như một người bị vạch trần quần áo trước đại chúng, không hề có bí mật đáng nói.

Hơn nữa người này hỏi thật sự là chán ghét vô cùng, hắn hỏi rất nhiều, rất loạn, có đôi khi thật sự rất muốn trực tiếp há mồm cắn chết hắn.

Liền tỷ như, hắn sẽ hỏi.

- Bộ ngực của cô to bao nhiêu?

Nàng sẽ bảo trì trầm mặc, mà còn lấy ánh mắt lạnh lẽo ứng đối, nhưng cái tên kia kế tiếp sẽ hỏi:

- 32A?

Như vậy từng câu từng câu hỏi, hơn nữa mỗi khi hỏi một câu, hắn đều sẽ tạm dừng một lát, quan sát biểu hiện của nàng, nàng biết Trương Dương đang lợi dụng ngôn ngữ tứ chi của mình đoán được chính mình đối đáp án phản ứng, sau đó cho ra cuối cùng đáp án, cho nên cô tận lực ngụy trang vẻ mặt của mình, tận lực cho hắn đáp án giả.

Nhưng, đang lúc cho là mình đã thuận lợi lừa gạt hắn, hắn sẽ đột nhiên hỏi một câu hỗn loạn, một cái vấn đề khác.

- Cô bị đèn đỏ ngày nào?

- Ngày 1 à? Ngày 2 à?

Để quấy rầy suy nghĩ của nàng, chờ nàng điều chỉnh được rồi, hắn lập tức để vấn đề trở về như cũ.

- Là 34C đúng không?

Đường Thất Thất rốt cục thì không thể nhịn được nữa:

- Anh đã mua áo lót cho tôi rồi, còn hỏi câu ngu xuẩn này ư?

- Khoảng ngày nào nhỉ?

- Mười bảy, hỗn đản!

- Sớm nói không phải được rồi sao, muốn mua nhãn hiệu băng vệ sinh gì?

Đường Thất Thất oán hận mà đem đầu xoay đi qua, không để ý tới hắn.

- Sophie... Sophie...

- Tôi nói thằng như anh...

Đường Thất Thất sắp điên rồi.

- Tùy tiện anh, đáng giận!

Không thể không nói, Trương Dương có loại càn quấy loạn hỏi này hoàn toàn đánh tan phòng tuyết trong lòng của nàng, thành công chọc giận nàng rồi, thường thường sẽ làm ngụy trang của nàng mất đi tác dụng, sau đó thời gian này Trương Dương sẽ bắt đầu hỏi một ít vấn đề hắn cảm thấy hứng thú, có thể nói hiệu quả tuyệt vời.

Nhưng Trương Dương không phải thực tin tưởng đối với đáp án hắn có được, hắn sẽ lặp đi lặp lại nhiều lần mà lơ đãng nhắc tới, trải qua vài ngày lặp lại nghi vấn cùng nói chuyện phiếm.

Đường Thất Thất cũng cảm thấy trong lòng mình biết được những gì không sai biệt lắm bị Trương Dương moi hết, hiện tại còn kém đem tin tức mình biết đến có liên quan Hắc Đào Bát về phương thức liên lạc, đám người liên lạc nói cho hắn biết.

- Nếu tôi cho cô một cơ hội, cô lựa chọn dùng một vũ khí giết tôi, cô sẽ lựa chọn như thế nào?

Trương Dương lại bắt đầu lặp lại câu hỏi hắn nhìn như không hề ăn khớp vấn đề, khoảng cách nàng ước chừng sáu mươi cm, phòng ngừa nàng cho hắn một giò.

- Là một khẩu súng?

- Hay dùng khảm đao lợi hại?

- Hay dùng phi tiêu mà cô sở trường nhất?

Đường Thất Thất nhìn hắn một cái, sắp giận điên lên.

- Tôi sẽ dùng đao chém chết anh, đem băm anh thành thịt tương...

- Giả vờ, bởi vì khi cô nói lời này, đồng tử hiển hướng bên trái 17%, nháy mắt ba lượt, mà còn hơi hơi xuống phía dưới, thuyết minh cô đang suy nghĩ chuyện khác.

Trương Dương nghe xong tai nghe, trên lầu Hứa Đan Oánh nói cho hắn kết quả phân tích, cười tủm tỉm mà nói rằng.