Đến phòng điều trị bệnh viện quả nhiên là có hai cảnh sát đến tìm hắn. Một vị thuộc đội cảnh sát hình sự, chuyên trách việc vì sao năm sát thủ kia đến tìm hắn. Năm sát thủ, tử vong tại chỗ ba người, một người trọng thương trên đường đi cấp cứu nhưng không qua khỏi, một người bị một dao đâm vào phần eo hiện vẫn còn đang cấp cứu. Năm người này thân phận đã được xác minh, hơn nữa đều là tội phạm giết người đang bỏ trốn cho nên vị cảnh sát này nhìn Trương Dương với một ánh mắt kính nể.
Còn vị kia là người thuộc bộ phận khác, đến vì có người luật sư báo án xe của thân chủ mình bị cướp.
Bọn họ tra hỏi dân chúng một chút biết là chiếc xe hướng tới phía bệnh viện Trung Sơn. Sau khi tìm hiểu nguồn gốc lập tức đến đây.
Sau khi nhìn thấy Trương Dương, viên cảnh sát hình sự liền giơ ngón tay cái lên, viên cảnh sát cục Nguyệt Điền thì lộ vẻ hơi xấu hổ một chút. Theo lý thường hành vi cướp xe Trương Dương xác nhận không thể chối cãi, chẳng qua lúc ấy cũng là vì cứu người, về tình có thể bỏ qua.
Nhưng đương nhiên, việc này đáng ra phải được đương sự đồng ý, bọn họ đem nữ luật sư tìm tới, Trương Dương mới phát hiện đó là một người con gái rất xinh đẹp, làn da trắng nõn, trên khuôn mặt trái xoan còn phảng phát má lúm đồng tiền, về chiều cao cũng có thể sánh ngang với Kiều Hi Nhi.
Cô mặc bộ đồng phục nghề nghiệp màu xám, mang thêm một cặp kính đen, quả nhiên rất bản lĩnh, thực đúng là luật sư!
Nghĩ đến chính mình lúc cướp xe còn ra vẻ hung hăng đẩy nàng một phen, Trương Dương không khỏi xấu hổ, bước lên phía trước giải thích cho cô:
- Thực xin lỗi, tôi… khi đó nhất thời nóng vội, nên bồi thường cái gì tôi sẽ bồi thường! Tiền thuốc men, phí tổn thất tinh thần…
Mỹ nữ má lúm đồng tiền cười khúc khích, bên khóe môi hai cái má lúm đồng tiền be bé xoáy tròn, đáng yêu vô cùng, hơn nữa điệu tươi cười này còn uy lực đến mức khiến Trương Dương toát mồ hôi lạnh…
Nghe nói, luật sư đều rất khó tính, nếu không đơn giản chỉ cần tiền bồi thường thì thảm.
- Ý của cô là?
Trương Dương thật cẩn thận hỏi nàng ta một câu.
- Rất đơn giản, tôi không cần bồi thường.
Mỹ nữ má lúm đồng tiền vẫn giữ vẻ mặt tươi cười như trước, điệu bộ không có nửa phần ác cảm.
Trương Dương nhanh chóng gán thêm cho nàng cái nhãn, siêu cấp mỹ nữ mặt trời!
- Vậy muốn cái gì?
Trương Dương nghĩ nghĩ một hồi, ngoại trừ tiền thì còn có thể bồi thường cái gì?
- Là như vậy…
Mỹ nữ má lúm đồng tiền cười khanh khách rồi thả chiếc túi trên vai xuống, lấy ra một tập nhỏ tiếp đó lấy ra một tấm danh thiếp màu hồng nhạt, hai tay đưa cho Trương Dương cười tủm tỉm mà nói rằng:
- Tôi là Lưu Bích Oánh, là người hành nghề luật. Tôi biết Trương tổng là tổng tài Công ty Nữ Oa, nhưng chưa hề có dịp gặp mặt, cho nên…
Nàng đưa danh thiếp cho Trương Dương nói:
- Cho nên hy vọng có cơ hội hợp tác.
Trương Dương nhận tấm danh thiếp nhìn thoáng qua trên mặt giấy viết: "Văn phòng Luật Bích Oánh, luật sư Lưu Bích Oánh".
Thầm nghĩ, mỹ nữ này rất có đầu óc kinh doanh, vừa lúc Công ty Nữ Oa còn chưa có bộ phận pháp chế, hơn nữa cũng chưa có luật sư, đích thật là cần cân nhắc một chút. Thoáng nhìn tên văn gọi văn phòng của cô, Bích Oánh, nói đúng là tất thắng, thực may mắn.
Việc này thuận nước giong thuyền có khả năng thực hiện được!
- Chuyện này không thành vấn đề, cô soạn lại đây một hợp đồng rồi chúng ta có thể hợp tác.
Trương Dương không suy nghĩ nhiều, thu tấm danh thiếp về, nhìn cô vừa cười vừa nói.
Sự tình có thể thuận lợi giải quyết như vậy, coi như là hoàn mỹ.
- Mà thực cô thật sự không suy tính gì? Không muốn tôi bồi thường thứ gì?
Trương Dương vẫn là cảm thấy chuyện này quá thuận lợi, trong lòng thoáng chút băn khoăn.
- Không có gì, không có gì. Lúc ấy anh cũng là vì cứu người thôi!
Mỹ nữ má lúm đồng tiền lắc đầu, cười tủm tỉm y như cũ, nhìn Trương Dương nói:
- Ngài hẳn sẽ không nuốt lời chứ?
- Ấy, tôi muốn nuốt lời để làm chi, dù sao Công ty Nữ Oa của chúng ta đích thực là còn chưa có cố vấn, nhưng chỉ có điều…
Trương Dương nhìn nhìn phía sau phòng bệnh, chần chừ một thoáng.
- Có điều gì?
Lưu Bích Oánh nhẹ nhàng cong hàng mày liễu, dáng vẻ khẩn trương, vội vàng nói bổ sung:
- Chúng tôi… chúng tôi rất có thành ý, về giá phí có thể thảo luận.
- Không phải chuyện đó.
Trương Dương cười nói:
- Chẳng qua là tổng giám hành chính của chúng tôi lại mới bị thương, cô ấy tạm thời không có khả năng cùng các vị ký hợp đồng.
- A, là ý như vậy à.
Mỹ nữ ma lúm đồng tiền vừa nghe, thân mình thả lỏng, lấy lại vẻ tươi cười :
- Không vấn đề gì, chúng tôi có thể chờ, chỉ cần anh không đổi ý.
Trương Dương không khỏi bật cười kinh ngạc, khoát tay áo:
- Chuyện này cô yên tâm, hôm nay cô giúp tôi một việc lớn, làm sao tôi có thể nuốt lời chứ.
Hắn nhìn một mạch các vị cảnh sát đứng canh, nói rằng:
- Nơi này có nhiều đồng chí cảnh sát như vậy, bọn họ cũng có thể làm chứng, cô yên tâm.
- Vậy cảm ơn anh!
Lưu Bích Oánh không ngớt lời cảm ơn, má lúm đồng tiền cười tủm tỉm giống như uống mật.
Vì Lưu Bích Oánh không hề truy cứu việc Trương Dương cướp chiếc xe con bọ, viên cảnh sát Nguyệt Điền trút được một hơi, vậy rốt cuộc hai bên kết cục đều vui vẻ, bọn họ liền đi trước.
Nhưng mà có điều phiền toái của Trương Dương hiển nhiên còn chưa hết. Hắn vừa mới giết chết bốn tên sát thủ, một tên bị thương nặng vẫn còn đang cấp cứu, tuy rằng có thể chứng minh đối phương có ý định mưu sát, nhưng hành vi giết người của Trương Dương cũng vượt qua giới hạn phòng vệ chính đáng.
Nhất là việc bắn chết cái tên cầm cờ lê, tên này lúc ấy đã không còn khả năng chống cự, viện kiểm sát sẽ nhận định chuyện này như thế, cho nên hắn vẫn phải đi theo viên cảnh sát đến cục điều tra tường trình.
Vừa lúc có mỹ nữ luật sư kia ở đây, có thể làm chứng nhân.
Cuối cùng viên cảnh sát thuộc viện kiểm sát nhận định, hành vi của Trương Dương đúng lúc phòng vệ, không đáng truy cứu!
Thực rõ ràng, bọn họ có ý thả Trương Dương. Nhưng cho dù là phán Trương Dương phòng vệ quá độ vào tình cảnh đó, Trương Dương cũng không đến nỗi bị khép tội. Hơn nữa video được đưa lên truyenfull.vn, chưa tới nửa ngày lưu hành đã có tới trăm vạn bình luận, ước chừng tới chín mươi phần trăm dân tình xem video đều nhất trí ủng hộ Trương Dương, số ít những người phản đối ngay lập tức chết chìm trong nước miếng cư dân mạng.
Sau khi Trương Dương đi ra từ phòng điều tra, thời gian đã là hơn sáu giờ tối, hàng quán phố xá đã lên đèn. Vốn hắn muốn tới chỗ Dương Phi nhưng chỉ có điều lần đầu tiên Dương Phi chủ động gọi điện cho hắn nói nàng nhìn thấy Lộ Lộ tại bệnh viện, bảo tối hắn không phải qua, cứ trực tiếp đến thẳng bệnh viện.
Lúc Trương Dương quay trở lại bệnh viện, Lộ Lộ đã được chuyển sang gian phòng bệnh VIP, hắn vừa ló mặt ra liền phát hiện trong phòng một đàn mỹ nữ.
Dương Phi, Kiều Hi Nhi, Cao Kỳ, Dương Tĩnh, Điền Điềm, Lưu Tử Tuyền, Diệp Tiểu Như, Lý Trân Ny đều có mặt hết ở đây, cả ba mẹ của nàng cũng ngồi cạnh bên giường. Cùng nhiều đại mỹ nhân như vậy cũng lắm hạnh phúc ghê.
Thấy Trương Dương đến, nhóm mỹ nhân này không hẹn trước mà cùng đứng lên, nhìn chằm chằm Trương Dương đồng thời cất tiếng trêu:
- Nhân vật anh hùng chính của chúng ta đã về!
- Không đúng, không đúng. Là Lộ Lộ cứu Dương tử. Như thế nào lại biến Trương Dương thành nhân vật chính vậy?
Trương Dương ho khan vài tiếng, đi đến trước mặt vợ chồng Hứa Mao Căn cúi đầu nói:
- Bác trai, bác gái, thực xin lỗi, cháu không bảo vệ tốt Lộ Lộ, hại nàng thành như vậy. Nguồn tại http://Truyện FULL
Hứa Mao Căn vội đỡ lấy hắn. Hà Trân nhìn Trương Dương một cái, giọng oán trách nói:
- Cậu này, nói cái gì ngốc vậy, ta cùng lão Hứa xem video, phải là cậu cứu Lộ Lộ mới đúng.
Lộ Lộ trên giường bệnh trắng không còn chút máu, liếc mắt với Trương Dương một cái, nói rằng:
- Tại anh nói bậy bạ. Bác sĩ nói em chỉ cần nghỉ ngơi, bó bột thạch cao một cái là có thể xuất viện, không có gì trở ngại.
Nàng nhìn nhìn sàn nhà, có chút tiếc nuối mà nói:
- Cái chính là trong khoảng thời gian công ty bận bịu mà lại không thể giúp gì.
- Không việc gì phải lo, việc công ty có chị cùng Joyve đây.
Cao Kỳ nắm cả Kiều Hi Nhi nói:
- Em cứ chuyên tâm dưỡng thương đi.
- Đúng vậy, còn có tôi đây, tôi cũng có thể hỗ trợ.
Tiểu ma nữ từ giữa đám đông tiến vào.
Trương Dương toát mồ hôi một phen, ngươi đừng quấy rối ta là được rồi đậu hũ!
Chẳng được bao lâu, Chu Vĩ cùng cha là Chu Lôn Phát, lại có cả Lý Kính Đông cũng tới bệnh viện.
Trương Dương nhìn thấy cảnh tượng này liền gọi điện thoại cho Trần Thiên Hùng bảo hắn đến bệnh viện một chuyến, dù sao cũng cần giới thiệu hắn cùng Chu Lôn Phát.
Trần Thiên Hùng rất nhanh, hắn mang theo A Cẩu cùng tứ đại kim cương lão Tứ chưa tới nửa giờ đã có mặt tại bệnh viện.
Ba người đến phòng bệnh nhìn thấy nhiều mỹ nữ như vậy thì mắt nhìn trừng trừng không nhúc nhích. Ngay cả con người sắt đá Trần Thiên Hùng trước đám mỹ nhân cũng trở tay không kịp cảm giác, sau khi vào phòng, hai tay không biết để đâu. Mà A Cẩu thì càng tệ hơn nữa, nếu không có Trương Dương và Trần Thiên Hùng nhắc, phỏng chừng liền chảy nước miếng.
Trương Dương giới thiệu Trần Thiên Hùng một chút, sau đó liền mang theo hắn cùng Chu Lôn Phát, Chu Vĩ và Cao Kỳ đến một bên phòng nghỉ.
Giới thiệu với nhau một chút, Chu Lôn Phát đề xuất dự tính kế hoạch cho Trương Dương, Trương Dương cũng không có nhìn qua, mấy thứ này rõ ràng hắn không hiểu nên trực tiếp đưa lại cho hắn nói:
- Chú Chu, cháu tin tưởng năng lực chuyên nghiệp của chú. Hôm nay tìm chú đến chính là muốn nói cho chú biết công trình này do chú Chu ngài phụ trách kế hoạch kiến tạo, anh Hùng phụ trách bảo an, Cao Kỳ nắm quyền phụ trách tài chính, còn các vấn đề khác thì mọi người có thể liên lạc với Lộ Lộ, đương nhiên tốt nhất là chờ khi vết thương của cô ấy tốt hơn hãy liên lạc.
Nói xong, Trương Dương liền đứng lên:
- Cụ thể chi tiết công việc xin mời chú Chu cùng anh Hùng thảo luận đi, tôi ở đây cũng không giúp được gì.
Nói xong hắn liền cáo từ, Trần Thiên Hùng sử dụng ánh mắt để A Cẩu và A Văn đi theo Trương Dương và Cao Kỳ.
Ra khỏi phòng, Trương Dương nhìn đến A Cẩu bộ dạng ấp a ấp úng, hắn đoán là có Cao Kỳ ở bên có chút không tiện mở miệng, liền thẳng thắn nói:
- Không có vấn đề gì tôi cùng Kỳ tỷ lại không thể nói.