Trương Dương không trực tiếp đi tìm Dương Tĩnh nói, bởi vì anh cảm thấy lời của Dương Phi rất có lý, chị của cô thoạt nhìn có vẻ hiền, nhưng tính cách bên trong thì hai chị em đều ngang bướng như nhau.
Cái cảm giác mà Dương Tĩnh đối với Tạ Long, Trương Dương cảm thấy cùng lắm cũng chỉ là sự kính phục, nếu là tình yêu, khi người phụ nữ nói đến người đàn ông trong lòng mình yêu, ánh mắt kia sẽ mang theo sự dịu dàng và khát khao, nhưng lúc Trương Dương ăn cơm với cô, tất cả những điều nhìn thấy lại không phải như vậy, đó là kiểu tôn kính và kính phục thậm chí còn có một chút mơ hồ… Nhưng đối với sự kính phục và tôn kính trong thời gian dài của một người, muốn làm cho cô lập tức thay đổi quan điểm, sợ rằng cũng không dễ dàng, lần trước Tạ Long ngoại tình cô cũng có thể tha thứ, hiện tại nói không chừng hiệu quả sẽ không rõ ràng, đến lúc đó Tạ Long trả đũa, thì chính bản thân mình cũng khó giãi bày, tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng Trương Dương cũng không có thể mắt mở trừng trừng nhìn cô nhảy vào hố lửa! nguồn TruyenFull.vn
Ngày hôm sau, Trương Dương đi học tiếng Anh như thường, sau khi học xong, Trương Dương đang chuẩn bị rời đi, chạy tới khách sạn Huy Thần, Dương Phi đột nhiên gọi anh lại, hỏi:
- Chuyện của Dương Tĩnh và tên đó như thế nào rồi?
Trương Dương vừa khoác áo khoác, vừa đáp:
- Gã đó chắc cũng mới vừa xuống máy bay, em chuẩn bị đi đón hắn đến khách sạn.
- Ồ!
Nghe ngữ khí của Dương Phi, rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, Trương Dương thầm nghĩ, tuy rằng Dương Phi xem ra lạnh như băng, nhưng trên thực tế vẫn rất quan tâm tới chị của cô.
- Cô, có muốn đi cùng em không.
Trương Dương nghĩ, rồi mở miệng nói. Điều này có lẽ là cơ hội hàn gắn mối quan hệ chị em họ.
Dương Phi nhìn anh, hừ một tiếng:
- Cô đi để làm gì, chuyện của người ta cô quan tâm làm gì.
- Được rồi, thật ra tối hôm qua toàn bộ tin tức cá nhân của Tạ Long em đã điều tra xong, phát hiện tên khốn kiếp kia thật sự giống cô nói, là động vật! Còn là kẻ đồng tính, mặt khác còn thích dùng ma túy!
Trương Dương vừa nói liên miên cằn nhằn, vừa cúi đầu thắt dây giày, cuối cùng xách ô che, chuẩn bị xuất phát. Bên ngoài mưa nhỏ rơi xuống tí tách, thời tiết băng hàn, mở cửa, một trận gió lạnh tiến vào, thân mình không thoát khỏi một trận run cầm cập, gần đây công việc bận rộn, lại thiếu ngủ, lực đề kháng của thân thể kém đi nhiều.
Đang muốn giúp Dương Phi đóng cửa lại, phía sau âm thanh của cô giáo vọng tới:
- Chờ một chút đi, cô muốn đi mua một ít đồ.
Trương Dương có chút sửng sốt, quay đầu lại nhìn Dương Phi, mắt người phía sau trừng trừng:
- Nhìn cái gì mà nhìn!
Trương Dương vội quay đầu lại, được rồi, không thừa nhận là không thừa nhận, nhưng vẫn không nhịn được dùng khóe mắt lướt trộm cô, mặt cô rõ ràng có chút ửng đỏ, xem ra cô cảm thấy cái mượn cớ của chính mình cũng thật là vớ vẩn.
Quả nhiên trong thời khắc nguy cấp, đại mỹ nữ này rốt cục đã mềm lòng rồi.
Dương Phi khoác một chiếc áo lông màu vàng, hung hăng liếc nhìn Trương Dương, ngồi xổm xuống xỏ giày, phía dưới cô mặc váy ngắn kẻ màu hồng, dải lụa đen bọc sát thịt, ngồi xổm, Ánh mắt Dương liền dừng ở giữa hai chân cô, mặc dù cô đã rất cẩn thận, kết quả vẫn để cho người khác nhìn thấy, rõ ràng là dây đeo tất dài mà!
Cái đáy chính là một mảnh tuyết trắng, cái bên trong màu lam lấp ló được kẹp ở giữa hai cái bắp đùi thon dài, khiến người nhìn xem là huyết mạch sôi sục.
Dương Phi vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy ánh mắt của Trương Dương, nàng tức giận đến không biết nên nói cái gì mới phải, chỉ xoay chân, thật đáng buồn, nơi bí mật của mình lại để cho tên kia nhìn đi nhìn lại nhiều lần.
Đi xuống tầng, Dương Phi lười, không dự định lái xe , cô ngắm con xe Land Rover mà Trương Dương vừa mới mua, bĩu môi nói:
- Mua xe mới à? Thật là biết tiêu tiền!
Trương Dương không nói gì mà há miệng, xe chính mình làm phiên bản 2012 này, tổng cộng hơn 70 vạn, Z4 bản đặc chế (limited edition) của cô chắc gì đã rẻ hơn so với xe của mình?
Nhưng cái hay ở xe này là rộng rãi, thích hợp đi du lịch, đựng được nhiều thứ cần thiết để mang theo.
Trên đường, lại đến chuyện Dương Phi muốn đi mua đồ, nhưng qua rất nhiều siêu thị không thấy cô bảo dừng xe, mà chỉ ngồi im lặng ở ghế lái phụ chơi điện tử trên điện thoại.
Lúc Trương Dương đến khách sạn Huy Thần, liếc mắt tới cái Red ford của Dương Tĩnh, nhìn đồng hồ, chắc Tạ Long cũng đến khách sạn rồi.
Hai người xuống xe, Trương Dương liền thẳng đến quầy lễ tân, anh đã từng cho Kiều Hi Nhi chào hỏi lễ tân ở đây, cho nên cô lễ tân nhìn thấy Trương Dương liền lập tức hỏi anh có việc gì không để giúp đỡ.
Những người giúp đỡ này đều là cao thủ thăm dò tin tức, biết Trương Dương với con gái lớn của Chủ tịch tập đoàn bọn họ có mối quan hệ không rõ ràng, nói không chừng lại là ông chủ tương lai. Nét mặt dịu dàng, thùy mị, khiến cho Dương Phi đứng bên cạnh không nói nên lời.
Trương Dương xoay sở một lúc mới lấy được phòng mà Tạ Long ở, thì ra tên này bây giờ là quốc tịch nước ngoài, tên tiếng Anh là Benjamen, phòng VIP 1702 tầng 17, anh bước vào thang máy, Dương Phi cũng đi theo..
Trương Dương liếc nhìn Dương Phi, người sau nguýt hắn một cái hỏi:
- Nhìn tôi làm gì?
Trương Dương thấp giọng nói:
- Cô cho em ý kiến, một là vừa nhìn thấy anh ta trực tiếp đánh gãy răng hắn, hay là đợi bọn họ làm cái đó…rồi ra tay?
- Cái đó là cái gì?
Dương Phi nhìn bộ dạng không đứng đắn của Trương Dương, đại để cũng biết anh muốn nói cái gì, nhưng vẫn buột miệng hỏi.
- Thì là cái đó. . . Em không phải đã nói hắn giỏi dùng thuốc sao?
Trương Dương vừa nhìn thang máy đi, vừa đáp.
- Nghĩ gì vậy?
Dương Phi vẻ mặt tức giận, nhưng vẫn đi theo Trương Dương đi vào thang máy:
- Dương Tĩnh là người em cần, hỏi cô làm gì?
- Em biết rồi!
Trương Dương ấn nút tầng mười bảy, hai người bị giam trong thang máy nhỏ hẹp, xung quanh ngửi thấy thoang thoảng mùi nước hoa nhẹ nhàng trên người cô, thật dễ chịu.
Hai người im lặng một lúc, Dương Phi không nhịn được nói :
- Trương Dương, em không phải đang theo đuổi Hứa Đan Lộ sao, tại sao lại coi trọng Dương Tĩnh?
Trương Dương không nói gì mà vươn tay che cái trán, nhấc tay đầu hàng:
- Cô ơi, em nói lại lần nữa nhé, em coi chị Tĩnh là chị ruột em, cô đừng hiểu sai nữa.
- Xùy! Cô không tin, đó là một đại mỹ nữ yểu điệu, chưa từng yêu ai, em lại không động lòng sao?
Dương Phi dùng gót giày đá đá, tức giận nói.
Trương Dương nhìn cô, nghĩ rồi đáp:
- Cô à. . . Cô còn xinh đẹp hơn ý chứ.
Dương Phi nguýt anh một cái, im lặng không nói.
Cửa thang máy mở ra, hai người đi ra thang máy, vừa nhấc mắt liền nhìn thấy hai người phía trước cách đó không xa đang đi tới chỗ bọn họ.
Một người nhất định là Dương Tĩnh, một người khác là nam, hơi cao một chút so với Dương Tĩnh, khoảng 1m75, mặc đồ tây màu đen, kéo một cái va li da, đang cầm một đóa hoa hồng, từ bóng dáng có thể thấy, dáng người có vẻ có chút mập mạp, so sánh với ảnh chụp lúc trước thấy, Trương Dương cơ bản có thể xác định hắn đúng là Tạ Long.
Lúc này, bọn họ ngừng lại, Tạ Long cầm thẻ phòng, đang chuẩn bị mở cửa.
Trương Dương không nghĩ nhiều, mở miệng nói:
- Chờ một chút!
Bên kia hai người đồng thời quay đầu lại, Tạ Long có vẻ có phần ngỡ ngàng, trên mặt Dương Tĩnh hiện rõ vẻ kinh ngạc.
- Trương Dương, Phi Phi? Sao hai người lại ở đây?