Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 130: Mặc áo cũng là nghệ thuật




- Bạch Lượng Phong …

Hai mắt Cao Kỳ không khỏi lạnh xuống, hai tay trắng như phấn nắm đến là xương khớp rung động:

- Quả nhiên lại là tên súc sinh đó.

Nghe nàng nói lại là, Trương Dương nhìn nàng một cái, hỏi ngược lại:

- Nói như vậy em sớm đoán được là hắn?

- Trừ hắn ra còn có ai? Cha em ngày thường ở thành phố Mai Ninh này ngay cả mặt đỏ lên cùng người ta cũng không có, trừ Bạch gia nhà hắn từng có chút chướng mắt với chúng ta ra, dùng đầu ngón chân ngẫm lại cũng biết.

Trương Dương vội vỗ nhẹ nhẹ chụp bả vai của nàng, an ủi:

- Em yên tâm, hắn không yên được vài ngày, mối thù của Hà thúc, thù của em gái em, anh sẽ thay em mà tìm hắn tính rõ ràng.

- Còn có cái tên hung thủ đánh ba em, đưa đi cục công an chưa?

- Thả rồi.

- Hả, vì cái gì?

Cao Kỳ nghĩ nghĩ, nhìn Trương Dương, nói rằng:

- Được rồi, em tin tưởng anh nhất định có dụng ý.

- Anh thả hắn, cũng không có nghĩa là anh không làm gì, người của Bạch Lượng Phong cũng đang tìm hắn, chỉ cần bọn họ không biết chúng ta đã tìm được hắn trước, người nọ chỉ có thể bị giết diệt khẩu, bị chết lặng yên không một tiếng động.

Trương Dương khẽ mỉm cười, trong ánh mắt lại toát ra một tia sát ý, không có cách nào khác chính mình động thủ, còn rất đáng tiếc!

Bên cạnh hắn, Cao Kỳ thấy thế, trong lòng hơi hơi rùng mình, ánh mắt này, có đôi khi có chút giống Hứa Đan Lộ, nàng vội đem thân mình tiếp tục rụt lui vào trong ngực Trương Dương, may mắn mình là người của hắn.

- Chuyện của công ty thế nào rồi?

Trương Dương dời đề tài, mở miệng hỏi.

Nếu hiện tại đã xác định là Bạch gia làm, như vậy, là thời điểm bắt đầu động thủ, Bạch thị dược nghiệp gần đây cổ phiếu lại bởi vì mạnh mẽ tuyên truyền kháng nham dược "Ngải lan" mới nhất sắp đưa ra thị trường, giá bắt đầu tăng lên, hiện nay đã gần về tới tiêu chuẩn hai tệ, nhưng lại đang tăng, cứ để nó phát triển, tổn thất một thời gian trước trên thị trường chứng khoán sẽ bị bọn họ toàn bộ lấy trở về.

Nhưng chuyện hợp tác của mình với Bệnh viện Trung Sơn cơ bản xác định, chuyện thuê đất Thượng Quan giáo sư cùng trường học cũng có kết quả, lại nói tiếp vừa vặn sắp đến khi Bạch thị tuyên bố Ngải Lan, thời gian này nên cố gắng tận dụng.

Nghe được Trương Dương hỏi sự tình của công ty, Cao Kỳ lên tinh thần, nói rằng:

- Giấy phép, thuế vụ đăng ký linh tinh toàn bộ xong rồi, có thể nói đã hoàn thành chương trình thành lập công ty cần có . . . Nhưng em nói cho anh biết, hiện tại anh cũng chỉ là có cái dàn giáo, một công ty chân chính, kế hoạch, chế độ điều lệ, chế độ nhân sự, chất lượng hệ thống anh đều không hiểu, chúng ta đều là người ngoài nghêề, nếu phải làm thực sự, vẫn nên thuê cái người có chức nghiệp đến hỗ trợ quản lý.

Trương Dương gật gật đầu, hắn đương nhiên biết điểm này, nhưng mấu chốt của vấn đề là, người quản lý này nhất định phải là người chính mình tín nhiệm, độ trung thành cao nhất, nếu không, hiện tại thà rằng tự mình làm còn hơn.

Mỏi mệt đến cực điểm, hai người cuối cùng ôm nhau ngủ, sau nửa đêm, Cao Kỳ tỉnh lại thiếu chút nữa lại muốn cùng Trương Dương đại chiến một hồi, may mắn tự cô ta phát hiện còn đang bị đèn đỏ, lúc này mới buông tha Trương Dương.

Sáng sớm, Trương Dương liền nhận được điện thoại, Kiều mỹ nữ đánh tới.

- Mười một giờ đến sân bay tới đón tôi, tôi đã trở về.

Không có lời nói dư thừa, ngữ khí bình thản cũng nghe không hiểu chuyến này nàng thuận lợi hay là thất bại.

Cái chìa khóa xe của nàng còn trong tay mình, là A6 hay là R8 là một vấn đề. Cao Kỳ nhìn giống con mèo còn đang ngủ, Trương Dương không đành lòng đánh thức nàng, nhẹ nhàng mà đứng lên, kết quả ả kia lại lập tức mở mắt.

- Oa, đại ca, qua đêm liền cầm quần chạy lấy người, vậy rất kỳ cục đó, tốt xấu lưu mấy trăm tệ cho em tu bổ một chút, bồi bổ thân mình mà.

Nàng không hề cố kỵ mà đứng dậy từ trong chăn, không sợi nhỏ trên thân, hai con thỏ ngọc cực đại tuyết trắng nhất thời đập vào mặt, run rẩy làm cho đồ vật phía dưới của Trương Dương theo bản năng mà ngẩng đầu đứng dậy.

- Em đã sớm tỉnh rồi hả?

Trương Dương nhìn hai mắt nàng đầy tinh thần, biết ngay ả này nhất định là sớm đã tỉnh, có lẽ chính là không đành lòng đánh thức chính mình mà thôi.

Cao Kỳ bĩu môi, vươn tay từ bên giường để nắm cái áo con, liếc mắt ném Trương Dương:

- Trương đại gia, xin nhờ anh một chuyện.

- Hả?

Đang mặc quần áo Trương Dương nhìn nàng một cái, nhịn không được nuốt một hơi nước miếng, cặp vú Cao Kỳ thật sự là rất to, tuyết trắng tuyết trắng, kết nối với mặt mạch máu cũng có thể nhìn thấy được, càng tuyệt chính là hai tiểu nụ hoa lớn nhỏ vừa phải, cũng nhỏ như của Lộ Lộ, nhưng ở trên mặt cầu của nàng lớn như thế, liền có vẻ có chút khéo léo, nhìn qua càng hấp dẫn gấp trăm lần.

- Giúp em chụp cái áo lót lên.

Cao Kỳ đem cái áo lót hồng nhạt của nàng vứt cho Trương Dương.

Yết hầu Trương Dương ục một cái, được, cái này. . . Cái này ta vui lòng phụng sự.

Đi đến bên cạnh nàng, cô gái nhẹ nâng đôi vú nàng cao ngất, để cho Trương Dương giúp nàng mặc. . . Kết quả Trương Dương chỉ biết đổ mồ hôi, quá trình này rất hương diễm, nhưng việc mặc áo lót cho nữ nhân này hắn thật đúng là chưa làm qua, giằng co nửa ngày, vừa co vừa kéo, hoặc là lệch bên nọ, hoặc là lệch bên kia, khiến cho bộ ngực tuyết trắng của Cao Kỳ cũng nơi nơi đều hồng lên, vô cùng thê thảm.

Cuối cùng Cao Kỳ rơi lệ đầy mặt mà tự mình động thủ:

- Không trông cậy vào anh nữa, bỏ xuống đi, em tự làm!

- Này. . . Đây là nghệ thuật đấy!

Trương Dương thiệt tình đổ mồ hôi hột, nói giúp nữ nhân mặc áo lót thật đúng là rất khó khăn.

- Hừ, cho nên nói mà, đàn ông các anh ấy, búng cái này đi thực dễ dàng, muốn mặc về lại thấy thật khó khăn.

Cao Kỳ chu miệng, vươn tay thực tự nhiên mà co đến phía sau lưng, ôm lấy chỗ khuy áo, ấn một cái, nhìn Trương Dương nói rằng:

- Giúp em móc vào một chút.

Cái này còn có chút đơn giản, sau khi làm xong, trong lòng Trương Dương lại nghĩ trở về lời của nàng, đích xác, cởi đồ cho nữ nhân thực dễ dàng, nhưng phải giúp người ta mặc vào lại thật sự khó khăn.

Một đám nữ nhân đi theo mình, chính mình ngàn vạn không thể cô phụ, mà muốn không cô phụ các nàng, cũng chỉ có thể làm cho mình không ngừng mạnh lên.

- Yên tâm, Cao Kỳ, sớm muộn gì có một ngày anh sẽ luyện được thuận tay, mỗi ngày đều giúp em mặc!

Cao Kỳ nhìn hắn một cái, thoáng sửng sốt, sau đó chu miệng, hôn Trương Dương một cái, nói rằng:

- Biết rồi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Thanh âm rõ ràng vô cùng sung sướng.

Đương nhiên, Trương Dương càng thích, đêm qua, hắn thừa dịp khi Cao Kỳ ngủ say, thi triển thuật truyền dời sơ cấp, cũng thực nhập thuật đánh nhau cao cấp vào trong não nàng, nữ nhân này hiện tại công lực hơn người, về sau tự bảo vệ mình hẳn là không có vấn đề.

Hơn nữa hệ thống cũng cho hắn hai mươi điểm tích phân, hiện tại tích phân đã đạt tới ba mươi mốt điểm, thay lời khác mà nói, hiện tại hắn có thể lợi dụng ba mươi mốt điểm này lấy một nhiệm vụ tìm kiếm bổ tinh sử.

Nhưng hắn đương nhiên không ngu như vậy, bởi vì mấy ngày nữa tháng này lại kết thúc, đến lúc đó hệ thống lại có thể đưa tặng một cái nhiệm vụ tìm kiếm bổ tinh sử miễn phí, ba mươi mốt điểm này nên dùng đúng chỗ.

Trương Dương cuối cùng lựa chọn R8, hắn đi phòng thí nghiệm trước, xin Thượng Quan giáo sư cho nghỉ, sau đó đi bệnh viện đón Hứa Đan Lộ về nhà, ăn bữa sáng, sau đó nhìn đồng hồ, vừa vặn 10h.

Đến sân bay, đợi đến 10 phút, chuyến phi cơ của Kiều Hi Nhi liền tới.

Nàng bộ dáng phong trần mệt mỏi, ánh mắt đã có chút mờ mịt, nhìn thấy Trương Dương thản nhiên mà cười cười:

- Đến lâu chưa?

Trương Dương tiếp nhận túi đồ trong tay nàng, gật gật đầu, nhìn nàng, đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng:

- Sao ba bốn ngày không gặp được, em liền gầy đi nhiều vậy!?

- Ồ, anh có thể nhìn ra được?

Kiều Hi Nhi nhẹ nhàng nguýt hắn một cái, thuận theo mà đem túi hành lý đưa cho Trương Dương.

Lên xe, Kiều Hi Nhi ngửi ngửi cái mũi, liếc mắt nhìn Trương Dương một cái hỏi:

- Tối hôm qua lại 3P à?

Trương Dương không biết nói gì:

- Làm sao ngươi biết?

- Mùi nước hoa trên người của anh, vừa ngửi liền đoán được, Lộ Lộ chính là hương hoa hồng, Cao Kỳ chính là CK, hai loại mùi hỗn hợp cùng một chỗ, còn chưa tiêu tán, không phải vậy thì là cái gì?

- Cái mũi em là mũi gì hả?

Trương Dương không nói gì mà nhìn nàng một cái:

- Đầu tiên, gần đây Cao Kỳ đang bị, tiếp theo, tối hôm qua Lộ Lộ ở bệnh viện trực đêm với ba cô ấy, cái này em có thể đi hỏi Tiểu ma nữ, cô ta rõ ràng biết rõ, em nói mùi nước hoa, hẳn là buổi sáng khi anh đi đón Lộ Lộ dính vào, về phần Cao Kỳ . . .

Trương Dương trầm ngâm một chút, nói rằng:

- Đêm qua, anh bắt được người tổ chức đánh chú Hà cha Cao Kỳ, cho nên tối hôm qua hàn huyên rất lâu cùng cô ấy!

- Cũng không phải trách anh, anh sốt ruột biện giải cái gì?

Kiều Hi Nhi ngoài miệng nói vậy, trong lòng cũng có một chút vui vẻ, cuối cùng sắc mặt chợt tắt, hỏi Trương Dương nói:

- Anh nói bắt được hung thủ đánh Hà thúc thành như vậy?

- Ừ …

Trương Dương gật gật đầu, thản nhiên mà nói rằng:

- Có liên quan với Bạch gia.

- Có liên quan với Bạch gia à?

Kiều Hi Nhi cắn cắn môi dưới:

- Xem ra, anh cùng Bạch thị đã đến thế không đội trời chung.

- Hắn không để cho anh được yên, anh há có thể dung thứ hắn?

Trương Dương nhấn ga, R8 chạy như bay mà ra khỏi sân bay.

Trên đường, Kiều Hi Nhi nói không nhiều lắm, mãi đến khi mau tới gần biệt thự, nàng mới do dự mà nhìn Trương Dương một cái, cộc lốc mà nói rằng:

- Có chuyện, có lẽ em nên nói chuyện cùng anh một chút.

- Hả?

Trương Dương không định hỏi nàng việc này như thế nào, chính là chờ tự cô ta nói, nàng muốn nói, hẳn là có liên quan cùng chuyện này, nhưng nhìn sắc mặt nàng, tựa hồ hành trình lần này, không thuận lợi lắm.

- Là như vậy.

Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương.

- Đêm nay mẹ em đến, bà muốn gặp anh!