Trương Dương nhìn nàng một cái, hỏi:
- Vậy ý của cô là là?
- Ý của tôi là, anh đi đường lớn của anh, tôi chỉ là cây cầu độc mộc.
- Cô nói giỡn hả?
- Không nói giỡn, nói thật với anh!
Kiều Hi một phen đẩy ra hắn, cười khanh khách mà đứng lên:
- Chờ đến khi anh có bản lĩnh có thể lấy ba vợ bốn nàng hầu, lại đến tìm tôi, có lẽ lúc đó tôi có thể chịu đựngngười đàn ông của mình có thiệt nhiều nữ nhân, nhưng tôi không thể chờ anh quá lâu đâu!
Nàng vươn ra hai đầu ngón tay, giơ ra:
- Hai năm! Tôi cho anh thời gian hai năm, đến lúc đó anh không có cách nào khác thuyết phục người nhà của tôi, tôi cũng không cách nào thuyết phục mình, tấm thân của tôi cũng chỉ có thể phó thác cho kẻ khác!
- Ngẫm lại đi.
Kiều Hi Nhi phong tao mà đứng lên, chuyển một vòng tròn vòng:
- Nếu anh muốn, hiện tại phải bắt đầu dốc sức làm. xem tại TruyenFull.vn
Trong nháy mắt, đã thấy nàng bị gió nhấc váy lên, nội y màu trắng có ren bên trong lộ ra, Trương Dương lại một trận xúc động!
- Bây giờ sẽ nói chuyện đứng đắn với anh.
Nàng ngồi xuống, lại trở lại vẻ mặt nghiêm túc:
- Anh đánh Đỗ Ngọc Hằng à?
- Cô cũng đánh.
- Vô nghĩa, tôi đánh anh ta thì sao chứ?
Kiều Hi Nhi gõ máy tính:
- Nhưng người ta đối phó anh, chính là danh chính ngôn thuận, anh hiện tại cũng không phải bạn trai tôi, cho nên anh cũng đừng hy vọng người của Kiều gia đứng về phía anh, mẹ tôi và mọi người trong gia đình hiện tại không phái người đuổi giết anh đã quá tốt rồi!
- Ý của cô là một mình tôi sẽ đối kháng toàn bộ Đỗ gia?
Trương Dương vẻ mặt cầu xin, run run rẩy rẩy mà từ trong lòng ngực lấy ra điện thoại cầm tay, mở ra tin ngắn nàng gửi:
- Cô xem, nếu không phải cô phát cho tôi một cái tin nhắn như vậy, tôi cũng không đến mức đi đánh hắn mà? Lại nói, tôi cũng không biết người ta mạnh như vậy! Đại công tử Đỗ gia à, không chỉ nói chờ hai năm, hai ngày tôi đều sống không nổi.
Kiều Hi Nhi nhìn cũng không nhìn hắn lấy một cái, phất tay ngăn hắn:
- Vô nghĩa, dựa vào chỉ số thông minh của anh, cũng biết có thể tiến vào Hoàng Hi là người ra sao, ngay cả tên họ đối phương anh cũng không hỏi trực tiếp đấu võ, chính là muốn cho đối phương biết nắm tay có của anh cứng rắn bao nhiêu, điều này thuyết minh trong lòng anh sớm có đối sách.
- Đối sách cái rắm, đối sách của tôi chính là dựa vào cây đại thụ nhà cô, hiện tại đại thụ không cho bóng dâm, lão tử cũng chỉ có thể ôm tảng đá qua sông, ai dám làm gì tôi, tôi đây liền giết hắn không từ.
Kiều Hi Nhi một trận cười lạnh:
- Anh đã cảm thấy nắm tay anh cứng đúng không?
- Hay là, anh cho rằng hiện tại tốt xấu anh cúng là khoa học gia, là tổ viên công trình Long Duệ, hắn không dám ra tay đối với anh như vậy.
Kiều Hi Nhi gật gật đầu:
- Không tồi, tôi tin tưởng trong thời gian ngắn hắn không dám, nhưng còn Lộ Lộ thì sao, Cao Kỳ thì sao, biệt thự này bị người ta một phát hỏa thiêu cũng không biết xảy ra chuyện gì đâu. . . Còn có sự nghiệp mà anh còn chưa bắt đầu kia, công ty Nữ Oa của anh . . . trung tâm điều trị …
- Đủ rồi, tôi biết.
Trương Dương nhìn nàng một cái, thản nhiên mà nói rằng:
- Nhưng, Đỗ gia bọn họ không dễ chọc, Trương Dương tôi cũng không phải ngồi không.
Kiều Hi Nhi vươn tay nhẹ nhàng đập cái trán, bộ dáng như siêu cấp đau đầu, sau đó khép máy tính lại, chậm rãi nói rằng:
- Mấy ngày nay có khả năng tôi phải trở lại kinh thành một chuyến, trước khi đi, anh hãy đáp ứng tôi một chuyện!
- Tôi cũng không muốn bởi vì chuyện với tôi mà cô gây hấn với người nhà mình.
Trương Dương suy nghĩ, biết nàng muốn trở về để làm chi.
Kiều Hi Nhi nhìn hắn một cái, lạnh nhạt cười:
- Yên tâm, tôi tự biết chừng mực, thân phận Đại tiểu thư Kiều gia tạm thời tôi còn không muốn vứt bỏ. Ngược lại, anh, tính tình đáng ghét của anh, trong khoảng thời gian này hãy ngoan ngoãn cho tôi, anh muốn làm cái gì, nhất định phải gọi điện thoại cho tôi trước, tôi không đồng ý, không được làm xằng bậy, có nghe hay không?
- Vậy . . . chuyện trên giường có cần được cô đồng ý hay không?
- Cút, đứng đắn đi, nếu anh không đáp ứng tôi, ước hẹn hai năm của tôi với anh trực tiếp mất đi hiệu lực, ngày mai tôi tìm gia súc khác hư thân.
- Đừng ...
Cái đòn sát thủ này sử dụng ra, Trương Dương còn có thể nói gì? Lập tức thỏa hiệp, ra vẻ đáng thương, không có hệ thống Nữ Oa như ngày trước, hai mươi năm không thành.
Kiều Hi Nhi hồi kinh, cho dù miệng nàng nói là lâu lắm không về nhà nên nhớ nhà, nhưng Trương Dương có thể trăm phần trăm khẳng định, nàng trở về để dập tắt lửa, chuyện này không được làm lớn.
Hắn vâng theo lời của nàng, ngoan ngoãn hai ngày, hai ngày này hắn thậm chí ngay cả tình dục cũng cấm, đương nhiên trong đó một nguyên nhân là Cao Kỳ cũng đã đến kỳ kinh nguyệt, Hứa Đan Lộ thì bởi vì vừa muốn có thời gian đi chăm sóc cha của nàng vừa phải đi học, lại vừa phải xử lý công ty mới vừa mở, tương đối mỏi mệt.
Mỗi ngày Trương Dương đều gởi tin nhắn cho Kiều Hi Nhi, báo cáo hành tung chi tiết, cho dù Kiều Hi Nhi tỏ vẻ cười nhạt đối với loại hành vi ngây thơ này của hắn. Nhưng ngày thứ ba, Trương Dương không gửi tin cho nàng, nàng lại gọi điện thoại thoá mạ Trương Dương không ngớt lời.
Sau đó Trương Dương không có biện pháp, đành ngoan ngoãn mà đem sự tình cả ngày chi tiết chia sẻ với nàng.
- Nhờ có em ban tặng, giáo sư Dương Phi mà em giới thiệu tối hôm qua bắt anh học tăng 80 từ tiếng Anh mỗi ngày, vì đống từ đơn chết tiệt kia, tối hôm qua hai giờ hơn anh mới được ngủ, đương nhiên, là ngủ một mình . . .
- Buổi sáng ăn cơm, sau đó đi đến trường học học một môn, sau đó về phòng thí nghiệm, thuận tiện nói cho em biết một cái tin tức tốt, hạng mục số 2 của công trình Long Duệ ra ánh sáng, quốc gia đã có ý kiến phúc đáp. Thay lời khác mà nói, chỉ cần tế bào trí năng chế tạo thành công, bệnh của cha Cao Kỳ liền có khả năng chữa khỏi, nhưng trong sở hiện tại nhân thủ không đủ, giáo sư suy nghĩ có phải nên tìm mấy mỹ nữ nữa hay không. Anh lời lẽ chính nghĩa mà cự tuyệt, do anh kiên trì, cuối cùng giáo sư chỉ chiêu mộ một cô bộ dạng coi như tàm tạm, những thứ khác đều bình thường, em cứ yên tâm đi.
Kiều Hi Nhi hồi đáp:
- Cô gái kia là ai?
Trương Dương nghĩ nghĩ:
- Không phải người nào quan trọng, ngực không lớn bằng em, chiều cao cũng không bằng, chỉ số thông minh lại càng không được, thậm chí anh cảm thấy ngay cả tên của cô ta em đều không cần thiết biết.
- Tên!
- Được rồi, Jennylee, Lý Trân Ny.
- Cái cô bé con lai của học viện? Trương Dương, lần này mặc kệ nửa người dưới của anh, tôi tuyệt đối không thể giữ được anh!
Trương Dương toát mồ hôi lạnh, nói kiểu gì đây? Giáo sư Thượng Quan Hoành cố tình để Lý Trân Ny làm trợ thủ cho hắn, nói là để rèn luyện năng lực khẩu ngữ tiếng Anh cho hắn, vấn đề là tiếng Trung của Lý Trân Ny rõ ràng hoàn hảo hớn so với hắn, hiện tại bên cạnh hắn liền kề cận hai người, một người là Lưu Tử Tuyền, lưu học từ Thước quốc trở về, một người là học viện Havard phái tới giao lưu, Lý Trân Ny.
Hai người có thể phối hợp hoàn hảo, mấu chốt là hai người này hoàn toàn là hai tính tình trái ngược, Lưu Tử Tuyền là cái loại người mặc dù trước mặt là ai nàng cũng dám đi lên nghiên cứu hàng họ một phen, mà Jenny thì hoàn toàn là kỳ đà.
Trong phòng thí nghiệm, ngay cả anh chàng đẹp trai trung thực như Ngô Hạo, nàng đều cực ít khi giao lưu cùng hắn, đối mặt Trương Dương, càng tỏ thái độ công thức hóa, nói không nhiều lắm, phàm là nói thì thường đều hỏi cái gì, hơn nữa vừa lên phòng thí nghiệm, nàng liền lập tức thực hiện chức trách là trợ thủ, gắt gao bám bên cạnh Trương Dương. Nhưng tuyệt đối không đề cập tới chuyện gì khác công việc!
Vừa nghĩ tới mỹ nữ cứng đầu kia, Trương Dương lắc lắc đầu, hồi đáp, nói:
- Em cứ yên tâm đi, cô ấy rất an toàn.
Kiều Hi Nhi nửa ngày không hồi đáp hắn, cũng không biết là bận đi đâu, hay là không tin hắn.