Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 105: Trợn tròn mắt đi (2)




Đằng Điền Thứ Lang đắc ý quơ quơ di động trong tay, nói rằng:

- Đương nhiên là thật rồi, hơn nữa người này hiện tại đang nằm ngay tại Bệnh viện Trung Sơn phụ thuộc Mai Đại, người bệnh tên gọi là Hứa Mao Căn, tôi đây có ảnh chụp, chủ tịch các hạ, Thượng Quan giáo sư, dùng một loại dược vật chưa được chứng thực làm thí nghiệm trên cơ thể người, loại hành vi này có phải hẳn là luôn bị UICC khiển trách hay không? Hơn nữa loại hành vi này có lẽ cũng phạm vào pháp luật quý quốc.

- Giáo sư Thượng Quan, thạc sĩ Đằng Điền Thứ Lang nói là sự thật sao?

Sắc mặt tiến sĩ Hi Nhĩ ác liệt mà nhìn chằm chằm giáo sư Thượng Quan Hoành, tuy rằng người ta muốn chọn dùng phương thức gì để nghiệm chứng dược vật đều không có gì đáng trách, cũng không nên từ UICC đến xen vào việc của người khác, nhưng phương thức tư duy của người phương Tây để cho hắn theo bản năng mà đưa ra nghi ngờ.

Thượng Quan giáo sư nhìn Hi Nhĩ một cái, sau đó gật gật đầu thở dài nói:

- Không sai, đúng như Đằng Điền Thứ Lang nói, chúng ta đã sử dụng 10 ml thuốc thử vào thân thể người bệnh để nghiệm chứng lâm sàng.

- Giáo sư Thượng Quan, các vị cũng biết hành vi như vậy. . .

Tiến sĩ Hi Nhĩ do dự một chút, trong đầu châm chước từ ngữ chính mình nên dùng, tuy rằng hắn cảm thấy hành vi như vậy không thể tha thứ, nhưng nếu Nam Tinh số 1 có hiệu quả chữa khỏi đối với u ác tính, như vậy nếu tìm từ ngữ quá nghiêm khắc mà nói, thế tất ảnh hưởng hợp tác ngày sau, hắn cũng không muốn như vậy. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Hắn nhìn Đằng Điền Thứ Lang một cái, trong mắt lộ ra một tia phức tạp. Tên đáng chết, cho dù người ta thật sự làm như vậy, liên quan cái rắm gì ông? Ông giấu ở trong lòng không tốt sao, thế nào cũng phải nói ra để ta khó xử.

- Khụ. . . Thượng Quan giáo sư, tôi vô tình mạo phạm, nhưng không biết pháp luật quý quốc có nghiêm khắc quy định đối với cái này . . .

- Yên tâm, tiến sĩ Hi Nhĩ.

Giáo sư Thượng Quan Hoành nhìn nhìn bí thư Triệu, mỉm cười nói:

- Pháp luật quốc gia của tôi minh xác quy định, nghiêm cấm hết thảy thí nghiệm chưa được pháp luật công nhận trên cơ thể sống, tôi tự biết điểm này.

- Như vậy. . .

- Rất đơn giản.

Giáo sư Thượng Quan Hoành mang theo một tia mỉm cười thản nhiên, nhìn nhìn Trương Dương trong đám người hỗn loạn, sau đó đem ánh mắt thu trở về, phóng tới trên người Đằng Điền Thứ Lang, nói rằng:

- Không bằng chúng ta hỏi trước thạc sĩ Đằng Điền là làm thế nào biết tin tức này được không?

- Cái này. . .

Đằng Điền chần chờ một chút.

- Thạc sĩ Đằng Điền, phiền ông nói cho chúng tôi biết, ông làm như thế nào biết được tin tức này, dù sao chưa được cho phép đã thí nghiệm cơ thể sống, đây chính là bị lên án nghiêm khắc, nếu lên án cái này là sai lầm, như vậy tôi cảm thấy ông nên đưa ra một cái giải thích hợp lý.

Tiến sĩ Hi Nhĩ nhìn toàn bộ thực nghiệm có vẻ bị Đằng Điền làm lỡ, trong lòng cũng là có chút phát cáu.

- Tốt thôi, vậy tôi liền nói trắng ra là được.

Đằng Điền nhìn ánh mắt vô số người khó chịu, có chút không chịu nổi, đều tự trách mình quá nóng vội, đem vũ khí bí mật này hấp thụ ánh sáng, hẳn là nên nói trong hội ký giả mới đúng.

- Thất Đằng dược nghiệp quốc gia của tôi và Bạch thị dược nghiệp của quý quốc có quan hệ hợp tác tốt đẹp, một người y sĩ trưởng quan hệ tốt đẹp cùng Bạch thị dược nghiệp đêm qua cũng đã tham dự với các ông thí nghiệm tân dược trên cơ thể sống phi pháp, chúng tôi mới biết được tin. Đương nhiên tôi vô tình mạo phạm, chỉ là cảm thấy có lẽ phải nhắc nhở chủ tịch các hạ, cái dược vật này có phương diện không tích cực, trắng trợn mà xâm phạm nhân quyền của nhân loại, đây là vô đạo đức.

Đằng Điền một hơi phun ra toàn bộ ấp ủ trong lòng, rồi sau đó nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoành, ta xem ngươi còn có lý do gì thoái thác.

Thượng Quan Hoành liếc mắt nhìn hắn, không chút để ý mà cười nói:

- Tiến sĩ Đằng Điền, ông nói rất hay, nếu tổ tiên của các ông cũng có lương tri như vậy thì tốt, tôi có thể trả lời ông, nhưng trước khi trả lời ông, ông có thể trả lời tôi thêm một chuyện không?

Đằng Điền xấu hổ mà gật gật đầu, hắn hiện tại, sau khi nhìn thấy Thượng Quan Hoành bình tĩnh như thế, cảm thấy sự tình có chút không ổn, bởi vậy ngoài gật đầu cũng không tiện nói thêm cái gì.

- Ông có thuốc dược cùng sản phẩm bảo vệ sức khoẻ (thực phẩm chức năng) khác nhau như thế nào không?

Giáo sư Thượng Quan Hoành dùng một vẻ mặt như mèo vờn chuột nhìn hắn, nhẹ giọng hỏi.

Đằng Điền có chút do dự mà đáp:

- Thượng Quan giáo sư, tôi đương nhiên biết, một cái là mục đích trị liệu, còn một cái mục đích là điều tiết cơ năng sinh lý . . .

- Còn không?

- Còn nữa ư?

Đằng Điền vươn tay lấy ra một cái khăn tay từ trong túi, xoa xoa mồ hôi không tồn tại:

- Xin Thượng Quan giáo sư thuyết minh.

- Ông không biết thuốc bảo vệ sức khỏe là không cần tiến hành nhiều thí nghiệm lâm sàng cũng có thể đưa ra thị trường sao? Làm và không làm, đều quyết định bởi với nhà sản xuất sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, thật bất hạnh, Nam Tinh số 1 của chúng tôi chỉ là một sản phẩm bảo vệ sức khoẻ mà thôi, cho nên hiện tại có vấn đề sao?

- Sản phẩm bảo vệ sức khoẻ?

Không chỉ nói Đằng Điền Thứ Lang trừng lớn tròng mắt, mà ngay cả tiến sĩ Hi Nhĩ cũng lắc đầu liên tục, thứ này cùng sản phẩm bảo vệ sức khoẻ có quan hệ gì chứ, dược vật có thể trị được ung thư mà ông dám nói là sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, ông hơi quá đáng rồi.

- Chúng tôi có thể xác định nó là sản phẩm bảo vệ sức khỏe, bởi vì thành phần của chúng nó thuần túy là từ trong thực vật phổ thông luyện ra, vô hại đối với nhân thể, càng mấu chốt chính là tác dụng chính của nó chính là đề cao khả năng miễn dịch nhân thể, do đó tiêu trừ tế bào ung thư, cơ chế như vậy cùng sản phẩm bảo vệ sức khỏe có thể phân biệt được sao?

- Chúng tôi có thể công bố thành phần của nó, nếu yêu cầu, đương nhiên đây có thể là mười năm sau, hai mươi năm sau…

Giáo sư Thượng Quan Hoành nhìn nhìn Đằng Điền Thứ Lang, tiếp tục nói rằng:

- Như vậy hiện tại, xin ông nói cho tôi biết, một người bệnh tiêm vào sản phẩm bảo vệ sức khoẻ chúng tôi cung cấp, mà còn …

Giáo sư Thượng Quan hoành giơ tay lên nhìn nhìn đồng hồ tay của mình, mang theo một tia đùa cợt ý tứ hàm xúc nhìn đằng điền tiếp tục nói rằng:

- Mà trong vòng hơn 9 giờ đồng hồ hoàn toàn tiêu diệt tế bào ung thư trong cơ thể, cái này gọi là thí nghiệm phi pháp trên cơ thể sống sao?

Mọi người đều sợ ngây người, đương nhiên không phải rối rắm trong cái thực nghiệm trên cơ thể sống, hay là vấn đề bản thân nó là sản phẩm bảo vệ sức khoẻ hay là thuốc dược, mà là lời nói của Thượng Quan Hoành, hơn chín giờ hoàn toàn ức chế được tế bào u ác tính!

Ôi trời, đây là kỳ tích!

Ai còn quan tâm ông nói cái gì mà sản phẩm bảo vệ sức khoẻ hay là thuốc dược, ông gọi nó tên là Cái Đuôi cũng có thể, mấu chốt là nó thật sự có tác dụng, nhưng trong vòng hơn 9 giờ đồng hồ chữa khỏi, đây là thần, vô cùng đặc biệt!

- Giáo sư Thượng Quan, đây có phải sự thật không?

Tiến sĩ Hi Nhĩ đôi môi run nhè nhẹ, một đôi tròng mắt xanh lam xuyên thấu qua cặp kính thật dày gắt gao nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoành, chờ hắn hồi đáp. Xem ra người ta đã có đầy đủ chuẩn bị, mới dám nói ra lời như thế. Người Hoa Hạ có câu ngạn ngữ nói cái gì tới, ắt tới, cẩn tắc vô áy náy, đây không phải là tác phong của người Hoa Hạ sao? Người ta đã sớm xác định khả thi mới quyết định tuyên bố vào hôm nay.

Hắn trắc mắt nhìn nhìn Đằng Điền Thứ Lang bên cạnh, trong lòng bất mãn: người Cúc Hoa chết tiệt này, ngươi làm loạn gì chứ! Nếu bởi vậy mà UICC bị người gia ghét, ta không ngại cho ngươi về nhà, hừ!

- Đương nhiên là thật, nếu các vị đồng ý, hiện tại có thể xem một chút thực nghiệm của chúng tôi.

Giáo sư Thượng Quan Hoành ảm đạm cười, nói.