Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 166: Bệnh trạng kỳ quái




Biểu tình của Sa Nặc Nhân nghiêm túc hơn, nhìn về phía Xích Linh, "Chuyện này thật không đơn giản, lại có người sử dụng Ẩn Thực Tề, thực sự là khó có thể tin."

Xích Linh: "Ẩn Thực Tề?"

Sa Nặc Nhân gật đầu, "Loại thuốc này em nghe Pidgey nói qua, sau khi dùng, Arthur biểu hiện ra đặc thù của một người bình thường, tinh thần thức hải cũng biến mất, cho dù có dùng bất kỳ phương pháp nào cũng không tra ra được. Loại thuốc này cũng có tác dụng tương tự đối với Resse, đấu khí đan của Resse cũng sẽ biến mất, khiến bọn họ trở thành người bình thường. Bất quá, đây chỉ là biểu hiện, trên thực tế bọn họ vẫn là Arthur cùng Resse, chỉ có điều năng lực chỉ ngăn cản lại, không có cách nào sử dụng cũng không có cách nào thăm dò được, em không biết là còn có người khác biết phương pháp chế tác loại dược tề này."

Thực ra Sa Nặc Nhân muốn nói, trừ cậu ra, không còn ai biết tới loại thuốc này mới đúng, đây chính là dược tề được ghi chép bên trong ( Vạn thuốc Đồ Lục)!

Xích Linh cũng phát hiện ra chuyện có chút không bình thường, "Có biện pháp nào giải trừ hay không?"

Sa Nặc Nhân: "Trên người em không có, cần phải chế tác."

Xích Linh đứng dậy, để Thái phu nhân thu dọn đồ đạc, đi cùng anh, anh sẽ sắp xếp chỗ ở cho một nhà ba người bọn họ, thuốc giải Ẩn Thực Tề cần phải phối trí một lần nữa, hơn nữa chuyện này tựa hồ còn có ẩn tình khác, chờ sau khi Titan tỉnh lại, anh cần phải hỏi hắn một chút.

Thái phu nhân vừa nghe thấy nhi tử được cứu rồi, liền vui mừng, liên tục muốn lễ bái nói cám ơn, làm cho Sa Nặc Nhân luống cuống tay chân đem người đỡ lấy.

Xích Linh điều khiển xe huyền phù, đem một nhà ba người Thái phu nhân đưa tới đế cung, phân phó người an bài chỗ ở cho bọn họ, liền cùng Sa Nặc Nhân về tẩm điện.

Anh biết Sa Nặc Nhân chắc chắn còn có chuyện chưa nói ra, quả nhiên, Sa Nặc Nhân lại nói: "Ẩn Thực Tề không phải người bình thường có thể chế ra, người sử dụng nó, tuyệt đối không có ý tốt."

Sau một hồi trầm ngâm, Xích Linh nói, "Em xác định Pidgey sẽ không nói với những người khác?"

Sa Nặc Nhân khẳng định nói: "Sẽ không, tuyệt đối sẽ không, nó đến bây giờ vẫn còn đang ở bên trong bế quan."

Thực sự là nói dối càng ngày càng thuận miệng...

Dựa theo lời giải thích của Sa Nặc Nhân, nếu Ẩn Thực Tề không phải người bình thường có thể chế ra, vậy tại sao lại dùng dược tề hiếm quý như vậy trên người một thiếu niên?

Xích Linh đột nhiên nghĩ đến một khả năng, để Sa Nặc Nhân nắm chắc thời gian chế tác dược tề, anh bước nhanh ra ngoài.

Sa Nặc Nhân gật đầu đáp lại, cậu sợ mình nhớ nhầm, liền mở ra ( Vạn thuốc Đồ Lục), xác nhân lại một lần, đúng là Ẩn Thực Tề, phía dưới cũng có dược tề hóa giải.

Trong không gian giới chỉ của cậu có rất nhiều thực tài, sau khi Sa Nặc Nhân tìm từng cái từng cái ra, còn thiếu hai loại thực tài nữa, này cũng khó trách, dược tề ít được chú ý như vậy, trong tình huống bình thường sẽ không dùng đến, coi như Phượng thượng tướng cùng Phượng Khuynh Ngân đưa tới thực tài rất đa dạng, cũng chưa chắc là đều có tất cả những loại cậu mong muốn.

Sa Nặc Nhân suy nghĩ một chút, quyết định tự mình đi ra ngoài mua. Vị trí của đế cung ở trung tâm của đế đô tinh, cách thương hội thực tài Ngạo Viêm cũng không xa. Sa Nặc Nhân tới gara, cậu cũng có một chiếc xe của riêng cậu, thời điểm lái xe đi ra ngoài, liền bị thị vệ ngăn lại, chạy tới dò hỏi.

"Đế phi, ngài muốn đi ra ngoài sao?"

Sa Nặc Nhân gật đầu, "Ta đi ra ngoài mua đồ, Xích... Đế quân đâu?"

Thị vệ vội nói: "Bệ hạ đã rời đi một hồi, nếu như ngài muốn mua đồ, có thể dặn quản sự đế cung đi, nếu như ngài nhất định muốn tự mình đi, xin mang theo đội hộ vệ."

Thật là phiền phức. Kể từ sau khi cùng Xích Linh kết hôn, chỉ là ra ngoài cũng cần mang theo hộ vệ, không hề có một chút tự do nào như trước đây, nếu như không phải sợ tên gọi khác nhau, cậu thật sự sẽ để cho người khác đi mua.

"Kia... Ngươi đi an bài đi." Sa Nặc Nhân thỏa hiệp, đây nhất định là Xích Linh dặn dò, nếu không thị vệ sẽ không dám cản xe của cậu.

Thị vệ lập tức đi an bài, rất nhanh, hai đội hộ vệ trang bị chỉnh tề đi tới.

Sa Nặc Nhân: "..."

Cậu chỉ là muốn đi mua chút thực tài, thật sự không cần làm lớn đến như vậy. Sa Nặc Nhân nói thời gian không lâu, để một đội lưu lại, chỉ mang theo một đội đi ra ngoài, tuy rằng thị vệ không quá nguyện ý, nhưng cũng không dám chống đối mệnh lệnh của đế phi, không thể nói thêm gì khác đành phải làm theo.

Sa Nặc Nhân tự mình lái xe đi phía trước, đội hộ vệ lái xe đuổi theo sau, cậu cũng không có dừng lại, đi thẳng về phía thương hội thực tài Ngạo Viêm.

Ở đó thực tài tương đối đầy đủ, Sa Nặc Nhân cũng tìm được thực tài mình muốn, vốn là nghĩ chỉ mua một chút, nhưng ngẫm lại, nếu Ẩn Thực Tề xuất hiện, nói không chừng sau này dược tề hóa giải cũng có thể phát huy tác dụng, cho nên liền đem hai loại dược tề kia trong thương hội mua lại toàn bộ.

Tiểu thư tiếp đón nhìn thấy Sa Nặc Nhân, hai mắt vẫn luôn hiện ra tia sáng, tướng mạo hiện tại của Sa Nặc Nhân, tuyệt đối có thể sử dụng "mỹ"(1) để hình dung, cộng thêm mái tóc dài màu đen, làn da trắng mịn, ngũ quan tinh xảo, một chữ đẹp sao có thể miêu tả hết được.

1: xinh đẹp, duyên dáng,... Đại loại vậy.

"Cám ơn." Sa Nặc Nhân tiếp nhận thực tài đã được gói kỹ do tiểu thư tiếp đón đưa tới, mỉm cười nói tạ ơn.

Bên cạnh còn có mấy phục vụ viên nhìn ngó dáo dác, một đám đều hiện lên bộ dáng hoa si.

Sa Nặc Nhân mua xong thực tài nhanh chóng rời đi, tiểu thư phục vụ hoa si khiến cho cậu rất lúng túng.

Bên trong thương hội có không ít người, nếu để cho đội hộ vệ cùng tiến vào, quá phiền phức, nên đội hộ vệ được Sa Nặc Nhân lưu lại ngoài cửa, chỉ có hai người đi vào cùng cậu. Sa Nặc Nhân vừa đi vừa đem thực tài thu vào trong không gian, thời điểm đang cúi đầu xem nhẫn không gian trên tay, trước mặt liền xuất hiện một người dáng thẳng tắp đụng vào, Sa Nặc Nhân bị đụng một cái lảo đảo sắp té ngã, người trước mặt kia liền duỗi tay qua, một cái đỡ lấy Sa Nặc Nhân, ghìm lại cổ cậu nhanh chóng kéo về hướng bên cạnh!

Tốc độ của nam nhân cực kỳ nhanh, hai tên hộ vệ đi theo phía sau Sa Nặc Nhân giờ khắc này đang bị người khác cuốn lấy, hộ vệ vừa thấy không ổn, hô to một tiếng, "Bảo vệ đế phi!"

Khách hàng bên trong thương hội thực tài Ngạo Viêm nhất thời rối loạn, khắp nơi tán loạn thét chói tai, hộ vệ canh gác bên ngoài cấp tốc xông tới, gặp phải khách nhân chạy về phía cửa chính, đội trưởng đội hộ vệ quát lớn: "Tất cả đều tránh ra!" Sau đó phóng về hướng Sa Nặc Nhân bị kéo đi, tốc độ rất nhanh, sức chiến đấu của hắn đã đến cấp 6, Resse bình thường căn bản không phải đối thủ của hắn.

Trong đám người lao ra mấy người, lập tức đem đội trưởng đội hộ vệ vây nhốt lại, không nói hai lời liền tấn công, hiện trường nhất thời đại loạn!

Sau khi động thủ, đội trưởng đội hộ vệ mới kinh ngạc phát hiện, những người này cư nhiên có sức chiến đấu cấp 6, trước đó vẫn luôn che giấu đấu khí! Để một mình hắn đối phó với bốn, năm Resse cấp 6, tuyệt đối không có phần thắng, đội trưởng hô to, "Thông báo bệ hạ!"

Nhóm người này có tới mười mấy người, hơn nữa sức chiến đấu đều đạt tới cấp 6, đội hình như vậy tuyệt đối không phải bình thường có thể nhìn thấy, chắc chắn là đã sớm dự mưu!

Trên căn bản sức chiến đấu của hộ vệ đều nằm trong khoảng cấp 5, căn bản không phải đối thủ của mấy tên này, đã sớm có hộ vệ bị đánh ngã xuống đất, một tên hộ vệ thừa dịp hỗn loạn lăn vào bên cạnh nơi cất giữ thực tài, kết nối quang não với bệ hạ!

Xích Linh mới ra khỏi văn phòng, đến bãi đậu xe dưới lòng đất, anh đang suy nghĩ sự tình vừa mới tra được, quang não đột nhiên vang lên, giơ cổ tay lên liếc mắt nhìn, biểu hiện là một số lạ, đang muốn tiếp nhận, liền nghe thấy một thanh âm, "Nhị ca."

*Ed: Tui không còn lời nào để nói với cái tên mặt dày này... =.=

Xích Linh ngẩng đầu, nhìn thấy Iman mỉm cười đi tới, anh có chút bất ngờ, "Ngươi không trở lại?"

Thanh Vương cùng Dương Vương cũng đã rời khỏi đế đô tinh, theo lý thuyết, Iman cần phải theo Xích Kính trở về, tại sao hắn vẫn còn ở nơi này?

"Ân, còn có chút việc, chuẩn bị ở lại đế đô tinh một thời gian ngắn." Iman nói, khí sắc ngày hôm nay so với hôm trước đã tốt hơn rất nhiều, tâm tình cũng đã ổn định hơn, "Có rảnh không? Có thể cùng ta ăn bữa cơm trưa sao?"

Quang não của Xích Linh vẫn luôn vang lên, anh lần thứ hai giơ cổ tay lên, lại bị Iman vòng lấy cánh tay, "Nhị ca, chúng ta đã lâu không có ăn cơm với nhau, đi thôi?"

Xích Linh bất động thanh sắc rút cánh tay ra, "Ta còn có việc, ngày hôm nay không rảnh."

Xích Linh phải đi, Iman ngăn cản anh, "Vậy lúc nào người rảnh rỗi?"

Xích Linh nhìn hắn, thở dài, tựa hồ đối với việc Iman dây dưa có chút vô lực, "Ta rất bận, chờ ngày nào đó rảnh rỗi, ta sẽ dẫn Nặc Nặc theo, ngày hôm nay không rảnh."

Nói xong liền muốn đi, Iman tiếp tục quấn lên, mặt đầy oan ức, "Nhị ca, ngươi có thể không thể mở miệng ngậm miệng đều là Nặc Nặc sao? Chúng ta..."

Bên ngoài đột nhiên vang lên cảnh báo địch tấn công, Xích Linh lập tức cảnh giác, bỏ qua Iman đang lôi kéo, hướng về phía lối ra chạy đi!

*Ed lảm nhảm: Càng ngày càng thất vọng với bạn công này. Haizzz.......

Iman nhìn Xích Linh chạy đi, câu lên một nụ cười, Sa Nặc Nhân, xem ngươi lần này còn có thể chạy thoát!

...

Mấy ngày trước, Xích Kính vẫn luôn vì chuyện để mất đế vị mà uể oải suy sụp, không chỉ có động thủ đánh Iman, ngay cả đến bố vợ Phổ Nhĩ Sinh hắn cũng không để vào mắt, cũng chính là ngày đó, Iman bị đánh chạy đến, lại bất ngờ nhận được một tin ----- hoàng tử Schleyer đơn độc tiến vào đế cung đi gặp sa năc nhân, hắn cũng không nhận ra Sa Nặc Nhân có địa vị cao như vậy, hắn lập tức ngửi ra mùi vị bên trong, chẳng lẽ, hoàng tử Schleyer là coi trọng Sa Nặc Nhân?

Iman ở bên ngoài du đãng chừng mấy ngày mới trở lại, hắn luôn luôn cân nhắc một vấn đề, cái vấn đề này cũng là bởi vì Schleyer đơn độc đi tới đế cung, mới đế cho hắn nghĩ tới. Tinh tế tính ra, trước đây Xích Linh cũng không có may mắn như vậy, sau đó vận may của hắn chuyển biến tốt hơn, thân thể cũng khá lên, khác biệt duy nhất chính là bên người nhiều hơn một Sa Nặc Nhân này, hơn nữa Sa Nặc Nhân này, vừa khéo lại là tiên thiên tinh thần hệ thức tỉnh giả, tiên thiên tinh thần hệ trước đây chưa từng xuất hiện, ai biết cậu có cái bản lĩnh nghịch thiên gì, huống hồ Sa Nặc Nhân còn có một đài cơ giáp nghịch thiên, cái này càng thêm khó tin. Vì vậy hắn lớn gan suy đoán, Xích Linh có thể có địa vị như bây giờ, nói không chừng đều là do Sa Nặc Nhân ở phía sau màn giở trò... Coi như không phải, hắn cũng muốn cậu phải biến mất, cứ như vậy, Sa Nặc Nhân tuyệt đối sẽ rất nguy hiểm, ít nhất cậu đã bị Schleyer theo dõi, nếu như có thể làm cho cậu biến mất khỏi Tinh Diệu đế quốc, kia quả thực là không còn gì tốt hơn.

*Lại lảm nhảm: Bạn đoán đúng một nửa rồi đóa. XL đc như hiện tại đúng là nhờ SNN, cơ mà kp em nó giở trò gì hết.

Iman suy đoán rất nhiều loại lý do, chuẩn bị trở về thuyết phục Xích Kính đối phó Sa Nặc Nhân. Xích Kính đối với Iman ngày càng thiếu kiên nhẫn, thật vất vả nhịn xuống nghe hắn nói xong, chế giễu nói: "Có phải đến bây giờ ngươi vẫn chưa hết mơ tưởng với Xích Linh? Ngươi đố kị Sa Nặc Nhân, cho nên muốn đối phó hắn, không sai đi?"

Tuy rằng bị nói trúng tim đen, nhưng Iman tuyệt đối sẽ không thừa nhận.

"Ngươi có ý gì? Ta là đang giúp ngươi, chỉ cần hủy diệt Sa Nặc Nhân, Xích Linh cũng mất đi trợ giúp phía sau, đến lúc đó ngươi vẫn còn cơ hội, không phải sao?" Iman nói.

Xích Kính xì khinh bỉ nói: "Quên đi thôi, tiên đế truyền ngôi cho Xích Linh, hiện tại toàn bộ người tại Đại Uyển Toàn Tí đều biết, hủy đi một cái Sa Nặc Nhân, hắn không phải vẫn hảo hảo ngồi trên cái vị trí kia sao?"

Iman lạnh nhạt nói: "Vậy nếu như hắn chết thì sao? Đế vị không truyền lại cho ngươi, chẳng lẽ lại truyền cho Cơ Thinh kia sao?"

Xích Kính trầm mặc, hắn so với những người khác còn mong muốn Xích Linh chết hơn, nếu như Xích Linh chết rồi sẽ không có nhiều chuyện như hiện tại!

Ngay tại thời điểm hắn phẫn nộ đến phát điên, có người hầu lại đây mời hắn tới sảnh ngoài, nói là Thanh Vương tìm hắn.