Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 165: Nữ nhân bi thống




Bởi vì sư nhiều thịt ít, người cần Ngưng Thần Tề, chuyện quan trọng có thể báo danh để mua trước, mỗi người chỉ có thể xin một lần, cửa hàng dược tề hoàng gia đối chiếu thông tin tương ứng, sau đó sẽ từ trong những cái tên này, chọn ra 250 người cần Ngưng Thần Tề gấp, rất nhiều người cần dược, vậy nên cái này phải xem vận may của bọn họ.

Ý tứ của Sa Nặc Nhân là, có nhiều người yêu cầu như vậy, có thể bán nhiều hơn một chút.

Xích Linh lại nói cho cậu biết, muốn có phải báo tên thật ra, cửa hàng dược tề hoàng gia cũng đã đá ra được không ít người muốn đục nước béo cò, hiện tại ngươi có lấy ra nhiều hơn nữa, cũng vĩnh viễn không đủ bán, mà trên thực tế, người thật sự cần nó, có khả năng đều chưa kịp báo danh đã bị người khác thế chỗ, mà những bình Ngưng Thần Tề kia, sẽ bị đám người đó buôn bán đến những quốc gia khác, để cứu trợ Arthur của những nước này.

Ngẫm lại cũng đúng, Sa Nặc Nhân cũng chỉ có thể thở dài.

Bên ngoài bắt đầu đánh số. Mỗi người báo ra tên thật của mình, sau khi thông qua xét duyệt, sẽ có một chuỗi mã gửi đến quang não của những người này, số hiệu này chính là số hiệu dùng để gọi người. Để cho công bằng, cửa hàng quyết định chọn số hiệu tại hiện trường, tùy ý lấy ra số hiệu đã gửi tới quang não của người đã báo danh, số hiệu được chọn đều được hiện lên trên màn hình toàn tức lớn tại hội trường, hiện lên một số, bán ra một phần.

Nguyên bản hội trường còn đang ầm ĩ, rất nhanh đã yên tĩnh lại, chỉ còn truyền tới tiếng hô hưng phấn của những người được chọn trúng. Đánh số bán ra, tốc độ rất nhanh, Ngưng Thần Tề càng ngày càng ít, những người không được chọn trúng càng ngày càng sốt sắng, từng người từng người gấp đến độ toát mồ hôi, đến khi phần cuối cùng được bán ra, có không ít người không mua được lộ ra vẻ thất vọng, nhưng mà có một nữ nhân mặc quần áo bình thường, lúc này liền che mặt khóc rống lên. Có người đi qua khuyên nàng, lần này không mua được, còn có lần sau mà, tân quân sẽ không bỏ qua con dân của hắn.

Tâm tình của người phụ nữ kia phi thường kích động, đột nhiên "Rầm" một tiếng ngã quỳ trên mặt đất, mặt đầy nước mắt, bi thống hô gọi, "Bệ hạ, cầu ngài mau cứu con trai của ta, hắn sắp không chịu được nữa! Bệ hạ! Cầu ngài mau cứu hắn ---!"

Sa Nặc Nhân nhìn mà tâm chua xót, quay đầu lại nhìn Xích Linh.

Khuôn mặt anh lạnh lùng, gọi một nhân viên công tác tới, thấp giọng phân phó vài câu, người nhân viên kia lập tức đi ra ngoài, đỡ nữ nhân kia dậy, dẫn tới phòng hội nghị bên cạnh.

Đôi mắt nữ nhân sưng tấy vì khóc, thời điểm nhìn thấy hai người chờ trong phòng hội nghị, kích động muốn hành đại lễ, lại được Sa Nặc Nhân tay mắt lanh lẹ đỡ lấy.

"Bệ... Bệ hạ! Cầu ngài cứu con trai của ta..."

Xích Linh ra hiệu người phụ nữ* đừng kích động, có chuyện từ từ nói, "Con trai của ngươi làm sao vậy?"

*Ed: tác giả để là hắn nên mình mạn phép đổi lại

Nữ nhân khóc ròng nói: "Ta không biết..."

Người phụ nữ tới từ tinh cầu xa xôi, nhi tử của bà – Titan, từ nhỏ đã tư duy nhanh nhẹn, vô cùng thông minh, trượng phu rất mong chờ nhi tử có thể trở thành thức tỉnh giả, vì vậy nỗ lực làm việc, thành ông chủ nhỏ, thời điểm tới tinh vực trung ương phục vụ, liền mua một bình dược tề Delta trở về. Thời điểm Titan 15 tuổi, xuất hiện biến hóa, ảo giác, đối với tất cả ở bên ngoài đều rất mẫn cảm, trượng phu hiểu đó là dấu hiệu đặc thù tiền thức tỉnh giả, vừa thấy phản ứng của nhi tử, đây là dấu hiệu Arthur muốn thức tỉnh, trượng phu tiêm dược tề Delta vào cho nhi tử, sau đó quả thực đã thức tỉnh thành Arthur, người trong nhà vô cùng cao hứng, bọn họ ở trên tinh cầu kia, cũng trở thành gia đình đầu tiên xuất hiện Arthur.

Hai vợ chồng nỗ lực kiếm tiền, muốn cho Titan tới tinh cầu đẳng cấp cao hơn học tập, chờ điều kiện tốt hơn một chút, lại trình đơn lên đế quốc xin nhập cư tới tinh cầu đẳng cấp cao rồi định cư ở đó. Nhưng là trước đó không lâu, Titan nghỉ hè lại không có đúng hạn về nhà, bọn họ liên lạc tới trường học, bên đó nói Titan đã về nhà, chuyện này khiến hai vợ chồng lo lắng, bọn họ thậm chí còn đi báo cảnh, để cảnh viên hỗ trợ tìm người. Mấy ngày sau, cảnh viên quả thực đã tìm được người, nhưng là khiêng trở về, Titan quần áo rách nát, trên người còn có vết thương, vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, thật vất vả mới tìm được một vị dược sĩ lữ hành tới tinh cầu đó, sau khi chuẩn đoán, dược sĩ nói bọn họ cần phải đi tìm trị liệu sư, dược tề của dược sĩ đối với người bình thường mà nói, dược tính quá mạnh mẽ. Nữ nhân cường điệu con trai bà là Arthur, nhưng vị dược sĩ kia không tin, nói trên người Titan không có tia tinh thần lực nào, nếu như nói tinh thần lực bị hao tổn dẫn đến hôn mê bất tỉnh, vậy ít nhất có thể kiểm tra được tinh thần thức hải, nhưng là Titan đến tinh thần thức hải cũng không có, sao có thể là Arthur.

Nữ nhân nói tới chỗ này, khóc càng thương tâm, Titan quả thực là Arthur, bọn họ cũng đều biết, nhưng dược sĩ kia lại vô cùng chắc chắn mà nói với bà, Titan không phải là Arthur. Bọn họ kết hôn nhiều năm không có hài tử, thật vất vả mới có được Titan, lại xảy ra sự tình như vậy, bọn họ sao có thể không đau lòng. Trước đó không lâu có nghe nói tân quân có dược tề có thể trị liệu tinh thần lực của Arthur, bọn họ nghĩ, có phải là tinh thần lực của Titan bị tiêu hao quá mức mới biến thành như vậy, cho nên mới bán hết gia tài lấy tiền mặt, ngàn dặm xa xôi tới cầu viện.

Xích Linh nhíu mày, qua lời miêu tả của nữ nhân, tình huống của Titan rất kỳ quái, trên người có thương tổn, chúng minh đã bị người tập kích, ai có gan to dám tập kích Arthur như vậy?

Sa Nặc Nhân nhìn thấu ý nghĩ của anh, "Titan hiện tại ở đâu? Có thể mang chúng ta tới xem cậu ta một chút hay không?"

Nữ nhân vội vàng nói, "Có thể có thể, hiện tại chồng tôi đang chăm sóc Titan, tôi sẽ dẫn hai người tới đó ngay bây giờ."

Nữ nhân này là đi xe buýt huyền phù tới đây, Sa Nặc Nhân dẫn nàng len xe của bọn họ, đi tới chỗ nữ nhân đang ở tạm.

Chiếc xe huyền phù này là xe tư nhân của Xích Linh, anh không mang theo hộ vệ, chỉ có anh và Sa Nặc Nhân hai người. Sức chiến đấu hiện tại của anh đã là đỉnh cấp bảy, toàn bộ đế quốc... Không, toàn bộ Đại Uyển Toàn Tí không có mấy người có thể thương tổn được anh, coi như là Thanh Vương, hiện tại cũng không làm gì được anh, khi cùng cấp bậc, sức chiến đấu của hậu thien tuyệt đối không bằng tiên thiên, huống hồ anh còn có một đài cơ giáp uy chấn tứ phương ---- Ares!

Lúc đó tại trận đấu chọn người kế nhiệm hình ảnh nổi bật của Ares chỉ xuất hiện có mấy giây, đã bị toàn đế quốc biết đến, bức ảnh Ares, trên mạng giả lập cũng có thể tùy tiện thấy được, đưa tới rất nhiều người yêu thích cơ giáp thu gom, tuy rằng không biết tính năng và thuộc tính ra sao, nhưng chỉ cần nhìn thân hình cùng màu sắc của Ares, cũng đã đủ khiến người hâm mộ điên cuồng ---- tuy rằng thân hình thực sự của Ares nhìn không rõ lắm, hoàn toàn bị bao phủ trong quầng sáng màu tím, bọn họ vẫn cứ điên cuồng thu thập.

Mức tiêu phí ở đế đô tinh rất cao, nữ nhân vì tiết kiệm tiền mua Ngưng Thần Tề, mang theo trượng phu cùng nhi tử ở tại khu nhà lão thành xa xôi, đường phố nơi này cũ nát, tiền thuê nhà tiện nghi, phòng tầm mắt nhìn, phảng phất đặt mình tỏng xóm nghèo. Sa Nặc Nhân vẫn là lần đầu tiên biết tới đế đô còn có một nơi như vậy, ở trong mắt cậu, đế đô tinh chính là đô thị lớn phồn hoa, kiến trúc mới tinh, cao vút, con đường rộng rãi sạch sẽ, sắc thái sáng ngời, không khí trong lành, nhưng mà nơi này, như là ngược lại với những gì cậu biết về đế đô tinh.

Bọn họ dừng lại trước cửa một khách sạn nhỏ cũ nát, xe huyền phù thể thao màu đen của Xích Linh, đứng ở rìa đường, có vẻ hoàn toàn không hợp, không ít người qua đường đều hiếu kỳ đưa đầu nhìn xung quanh.

Nữ nhân một lòng lo lắng cho nhi tử, căn bản không chú ý đến việc đưa tân quân tới nơi như thế này có chỗ thất lễ, cũng may Xích Linh không để ý chút nào, tuy rằng thân phận của anh cao quý, nhưng cũng không phải là sống trong nhung lụa mà lớn lên, anh chịu qua khổ, chính là người bình thường cũng không chịu được.

"Titan ở trên lầu, mời bệ hạ đi theo ta." Nữ nhân bước nhanh tiến lên dẫn đường.

Sa Nặc Nhân vừa đi vừa nhìn, lầu một đối diện khách sạn có một sân khấu, có một lão già ngồi bên trong, đang tò mò đánh giá bọn họ, chỉ cảm thấy hai người này quen mặt, cũng không nhớ ra được đã nhìn thấy ở nơi nào. Lão nhân nói: "Các ngươi là Thái phu nhân mời tới xem bệnh cho Titan sao? Hắn là một đứa trẻ đáng thương, đang ở trên lầu."

Sa Nặc Nhân mỉm cười nói cám ơn, bước theo cầu thang bằng gỗ kẽo kẹt lên trên lầu.

"Tại sao nơi này lại cũ nát như vậy? Không có trùng kiến lại sao?" Cuối cùng Sa Nặc Nhân vẫn là không nhịn được hỏi ra nghi vấn.

"Đế đô tinh mặc dù là tinh cầu cấp AAA, môi trường vô cùng thích hợp để nhân loại cư trú, nhưng là, có nhiều chỗ mật độ phóng xạ hạt nhân vũ trụ rất lớn, không phù hợp để cư trú, cũng giống như nơi này. Nghiêm khắc mà nói, khu vực này không nên có dân cư trú ngụ, đại đa số người nơi này đều là từ tinh cầu xa xôi bần cùng mà đến, so với biên cảnh không bình yên, bọn họ tình nguyện ở nơi này, tuy rằng mật độ phòng xạ lớn, tổn hại đối với thân thể cũng rất cao, thế nhưng cũng không thiếu cơ hội có việc làm, đối với bọn họ mà nói, nơi này đã tốt hơn rất nhiều. Đế quốc sẽ không xây dựng những công trình lớn ở đây, cũng sẽ không cưỡng chế trục xuất bọn họ, cách một khoảng thời gian, sẽ có bộ ngành liên quan tới đây thu thập thông tin, đem những người muốn rời đi chuyển đến nhưng tinh cầu khác cư trú, những người còn ở đây, chính là không muốn rời đi."

Sa Nặc Nhân gật đầu, cũng may nhân khẩu ở đây không nhiều, hơn nữa đa số đều là lão nhân, người trẻ tuổi rất ít, phỏng chừng đều rời đi rồi?

Một nam nhân từ trong căn phòng nhỏ hẹp đi ra, thấy bọn họ liền muốn hành lễ, bị Xích Linh ngăn lại.

Nam nhân kích động đứng sang một bên, dẫn hai người bọn họ vào nhà.

Gian phòng rất nhỏ, đoán chừng chỉ khoảng 10 mét vuông, cả nhà ba người bọn họ đều ở trong căn phòng này, may mắn chính là trong phòng có đặt một chiếc giường đôi, Thái phu nhân đứng ở cuối giường, đem vị trí nhường cho Xích Linh cùng Sa Nặc Nhân. Thiếu niên nằm trên giường, tuổi tác cũng xấp xỉ Sa Nặc Nhân, da dẻ ngăm đen cùng một đầu tóc đen ngắn ngắn, khuôn mặt bình tĩnh, phảng phất giống như đang ngủ.

Thái phu nhân đưa tới hai chiếc ghế, mời Sa Nặc Nhân cùng Xích Linh ngồi, mãi tới lúc này, bà mới nhận ra rằng, thân phận của hai người này cao quý, lại bị bà dẫn tới một nơi chật hẹp bẩn cũ như thế, đột nhiên cảm thấy rất eo hẹp, "Bệ hạ... Ngài, ngài ngồi..."

Thái phu nhân căng thẳng không ngừng dùng ống tay áo lau chùi ghế, chỉ loa hai vị khách quý ngại bẩn.

Thái tiên sinh vừa căng thẳng vừa kích động, đứng sát tường, ngay cả lời cũng không dám tùy tiện nói.

Xích Linh vẫn cứ trưng ra một gương mặt lạnh, đây là biểu tình thông dụng của anh, chỉ có tại thời điểm không có người ngoài, ở trước mặt Sa Nặc Nhân, vẻ mặt của anh mới có thể sinh động.

Sa Nặc Nhân thấy dáng dấp sốt sắng của bọn họ, cười nói: "Không sao, các ngươi không cần lo lắng, ta đến xem Titan một chút."

"Được, được." Thái phu nhân vội vã theo tiếng.

Gian phòng rất nhỏ, Xích Linh sau khi ngồi xuống, vừa vặn chặn lại cửa, coi như người trong phòng muốn đi ra ngoài cũng khó khăn.

Sa Nặc Nhân thì lại không e dè ngồi xuống mép giường, phóng thích tinh thần lực tiến vào cơ thể hắn, chậm rãi kiểm tra, sau một vòng, thân thể Titan không có bất cứ vấn đề gì. Nghĩ đến Thái phu nhân nói hắn không có tinh thần lực thức hải, cậu lại dùng tinh thần thực kiểm tra não bộ của hắn, quả thực là không có tinh thần lực thức hải.

Đôi mi thanh tú của Sa Nặc Nhân hơi khép lại, này rất kỳ quái, Thái phu nhân không giống nói dối, nói cách khác, Titan đúng là Arthur, nếu như là tinh thần lực bị phá hoại, vậy ít nhất cũng phải còn thiên phú căn nguyên, coi như là bị hủy hoặc bị thương, tinh thần thức hải đã tồn tại cũng sẽ không biến mất, hiện tại toàn bộ tinh thần thức hải đều đã biến mất, kết quả kiểm tra thân thể lại hiện ra hoàn toàn là người bỉnh thường, tình huống như vậy cậu giống như đã từng gặp qua ở chỗ nào, nhưng là ở đâu đây?

... Ẩn Thực Tề?!

Sa Nặc Nhân vô cùng kinh ngạc, bệnh trạng như vậy cậu đã từng thấy qua trong ( Vạn thuốc Đồ Lục), loại dược tề kia tên là Ẩn Thực Tề, chính là nói, nếu như người là Arthur, sau khi dùng Ẩn Thực Tề, tinh thần thức hải của ngươi đều có thể biến mất, Resse sau khi uống, đấu khí đan cũng sẽ biến mất, biểu hiện ra đặc thù hoàn toàn là một người bình thường.

Xích Linh nói: "Nhìn ra cái gì?"