Đế Quốc Cuồng Lan

Chương 71: Khuynh đảo khác loại




Ngay khi Nhiệm Soái ở bên ngoài trướng hỏi thăm Đỗ Binh cùng Vương Thụy, trong soái trướng suy nghĩ của Tiền Bất Ly lập tức chuyển tới ba người bọn họ. Tiền Bất Ly biết rõ sự kiện Tôn Trọng Đức giả ám sát không thể gạt được ba người Đỗ Binh, kỳ thật hắn vốn cũng không muốn dấu diếm ba người bọn họ.

Bây giờ Tiền Bất Ly có thế lực cực yếu, những thủ hạ có thể sử dụng chỉ có rải rác mấy tướng lãnh, Tiền Bất Ly bất đắc dĩ xây dựng kế hoạch của mình theo một giả thiết, đó chính là mấy người Đỗ Binh trung thành! Nếu như ngay cả bọn hắn cũng bị hoài nghi, vậy không thể nghi ngờ gì nữa hắn sẽ rơi vào một hoàn cảnh cất bước, suy nghĩ gian khó, chuyện gì cũng không thể làm được, cũng không dám làm.

Tuy Tiền Bất Ly tin rằng có thể có đôi chút tổn hại thì có thể xếp đặt âm mưu này càng chân thật hơn, nhưng hắn cuối cùng vẫn bỏ đi ý niệm trong đầu, bởi vì chuyện này sớm muộn cũng phải bộc lộ chân tướng rõ ràng, đến lúc đó rất có thể sẽ nảy sinh ngăn cách giữa các tướng lĩnh. Điểm mấu chốt nhất là, thời gian của hắn không nhiều lắm, muốn bố trí một âm mưu sẽ tiêu phí rất nhiều thời gian, âm mưu càng chân thật, thời gian tiêu phí cũng càng nhiều.

Ngay khi Tiền Bất Ly còn đang suy tư, từ bên ngoài trướng truyền đến tiếng chạy bộ dồn dập, tiếp theo ở chỗ màn cửa xuất hiện một bóng người màu lam nhạt vọt vào bên trong: "Bất Ly! !" Lời còn chưa dứt, Cơ Thắng Tình đã bước nhanh nhào tới trong ngực Tiền Bất Ly.

Theo lý thuyết đây là một tình cảnh rất lãng mạn, nhưng trên thực tế lại không phải như vậy. Trong thế giới này, Cơ Thắng Tình cũng được coi là một mỹ nữ khuynh thành, tuy Tiền Bất Ly có tâm chí kiên định, sẽ không vì Cơ Thắng Tình mà bị khuynh đảo, nhưng, hắn có thể ngã quỵ. . . . Cơ Thắng Tình sức lực mãnh liệt, Tiền Bất Ly vừa mới lấy lại tinh thần, trong tình huống không kịp ứng phó bị Cơ Thắng Tình đẩy bổ nhào về phía trước, không khỏi ngay cả người lẫn ghế ngã ngửa về phía sau, may mắn Chu Nghi nhanh tay lẹ mắt, cúi người dùng hai tay đỡ lấy thành ghế, lúc này mới tránh cho gáy của Tiền Bất Ly cái ót phát sinh va chạm thân mật cùng mặt đất.

Trọng tâm lệch đi khiến Cơ Thắng Tình vừa kinh vừa sợ, chỉ lo nhắm mắt lại, hai tay gắt gao ôm lấy cổ Tiền Bất Ly. Mà Tiền Bất Ly thuần túy theo bản năng ôm sát Cơ Thắng Tình, hắn ngã xuống cũng không sao, Cơ Thắng Tình, thân thể mềm mại, ngã xuống một cái sẽ bị thương, hai chân Tiền Bất Ly bởi vì sau ngã xuống mà lại giơ lên, lúc giơ lên lại vừa vặn chống đỡ mông Cơ Thắng Tình, khiến Cơ Thắng Tình kẹp vào đầu gối, tư thế này. . . . . Tiền Bất Ly không khỏi cũng đỏ mặt lên một lần hiếm hoi, thay đổi nhân vật rồi sao? Tiêu chuẩn truyền thống hẳn là nam ở trên, nữ ở bên dưới!

Hai binh sĩ vội vàng chạy tới đỡ lấy Tiền Bất Ly, Chu Nghi đang dựng lại chiếc ghế, gương mặt Cơ Thắng Tình thoáng hiện lên hai ráng chiếu đỏ rực, thân thể của nàng cũng khẽ run, không tốt! Tiền Bất Ly âm thầm kêu khổ, thân thể con người khi có phản ứng cũng không phải có thể tự chủ khống chế được, nhất là vì Tiền Bất Ly 'Bỏ đã lâu', hạ thân của hắn đã trở nên vô cùng thẳng cứng, giống như một cây côn sắt kẹp ở giữa hắn và Cơ Thắng Tình.

Tiền Bất Ly vì diễn kịch mình bị người ám sát, hắn mặc rất ít, cách ăn mặc dáng vẻ như mới từ trong chăn bò ra tới, mà Cơ Thắng Tình vốn chính là mới từ trong chăn leo ra, chiếc áo khoác choàng trên người cũng bị hất rơi trên mặt đất. Người mặc quần áo mong manh không thể nghi ngờ luôn có cảm giác dị thường bén nhạy, mà ngay cả Tiền Bất Ly, bụi hoa lão luyện, cũng cảm thấy xấu hổ, Cơ Thắng Tình thì càng không cần phải nói.

"Các ngươi đi ra ngoài trước ." Tiền Bất Ly ho nhẹ một tiếng, bày ra dáng vẻ thờ ơ lạnh nhạt ra lệnh.

"Tuân mệnh, đại nhân." Chu Nghi cũng đang đỏ bừng mặt, hắn vội vàng hạ lệnh cho các binh sĩ thối lui ra khỏi soái trướng, làm thành một vòng bên ngoài soái trướng, mà chính hắn thì lại đứng ở bên ngoài màn cửa, hiện tại còn không bắt được thích khách, bảo hộ thống lĩnh đại nhân là chức trách của mỗi một sĩ binh, Chu Nghi không dám xem thường.

"Ngươi có sao không? Ngã có đau không?" Tiền Bất Ly ôn nhu hỏi.

Hai hàng mi dài của Cơ Thắng Tình rung rung mạnh liệt, nhưng nàng không trả lời, một nữ hài tử ngay cả con mắt cũng không dám mở ra làm sao có dũng khí đối thoại cùng Tiền Bất Ly?

Tiền Bất Ly nhẹ nhàng buông tay của mình ra, sau đó đỡ Cơ Thắng Tình ở trên đùi của mình ngồi xuống, cười nói: "Ngươi sợ ta? Hay là chán ghét ta?"

"Không có. . . ." Cơ Thắng Tình sợ Tiền Bất Ly hiểu lầm chính mình, nàng vội vàng mở to mắt, thế nhưng nàng cũng chỉ dám nghiêng mắt liếc nhìn Tiền Bất Ly, bất chợt thõng xuống tầm mắt.

"Chỉ liếc mắt nhìn ta một cái, sao lại không muốn tiếp tục nhìn? Ta xấu như vậy sao?" Tiền Bất Ly biết rõ dũng khí của nữ hài tử không phải dựa vào cổ vũ mà có thể cổ vũ ra được, nhiều khi ép buộc có hiệu quả tốt hơn nhiều so với cổ vũ.

"Không phải đâu. . ." Cơ Thắng Tình ngẩng đầu nhìn Tiền Bất Ly: "Ngươi nhìn rất đẹp."

Tay Tiền Bất Ly nhanh chóng nắm lấy cằm Cơ Thắng Tình, tước đoạt quyền lực lẩn tránh của nàng, mà thân thể Tiền Bất Ly chậm rãi đưa tới: "Thật sự sao? Chỗ nào của ta đẹp mắt?" Lời tâm tình này đối với một người thanh tỉnh mà nói là cực kỳ buồn nôn, nhưng không thể phủ nhận, muốn bắt được tâm hồn thiếu nữ của nữ hài tử, lời tâm tình buồn nôn ắt lại không thể thiếu.

Cơ Thắng Tình e lệ trốn tránh, trong lúc vô tình vừa vặn nghiêng mắt nhìn thấy lông mi màu trắng bạc của Tiền Bất Ly, Cơ Thắng Tình nở nụ cười khì khì một tiếng nói: "Lông mi của ngươi trông đẹp nhất!"

"Lông mi. . . ." Tiền Bất Ly sững sờ, bất chợt hắn lộ ra nụ cười xấu xa: "Tốt! Ngươi dám trêu chọc ta!" Đây có thể nói là Tiền Bất Ly đã tìm được cớ một cách danh chính, miệng của hắn hướng về phía Cơ Thắng Tình. Kỳ thật vốn trong kế hoạch, Tiền Bất Ly muốn đợi đến lúc bọn hắn ổn định vững chắc ở Phúc Châu rồi mới thi triển thủ đoạn từng bước chinh phục Cơ Thắng Tình. Ai ngờ vừa rồi xảy ra một chuyện bất ngờ nho nhỏ, hắn và Cơ Thắng Tình đã xảy ra một hành động tiếp xúc thân mật, cơ hội như này chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, Tiền Bất Ly, người luôn luôn giỏi về nắm chắc kỳ ngộ, tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Cơ Thắng Tình kinh hô một tiếng, nhắm mắt lại, bất đắc dĩ đợi Tiền Bất Ly trừng phạt.

Miệng Tiền Bất Ly chỉ thoáng dán vào mặt Cơ Thắng Tình một chút, hắn liền mỉm cười buông lỏng Cơ Thắng Tình ra. Đối với mỗi nữ hài tử hoài xuân mà nói, trong nội tâm các nàng đều hi vọng kháng cự lại cử động thân mật. Nói một cách khác, thân mật các nàng trở thành một tội ác “thiên đường”! Muốn làm cho các nàng cam tâm tình nguyện đi tới thiên đường, nam nhân chẳng những phải có kiên nhẫn, còn phải tìm kiếm nghĩ cách hóa giải cảnh giác của nữ nhân, đây là một phần công tác rất khó khăn, mà Tiền Bất Ly, ở thế giới kia chính là người dẫn đường cấp cao. Thói quen dùng nửa người dưới suy nghĩ được gọi là hài tử. Trước đây thật lâu, Tiền Bất Ly cũng không phải là hài tử, hắn có kinh nghiệm.

Cơ Thắng Tình thở phào nhẹ nhỏm, dùng ánh mắt phức tạp xen lẫn mừng rỡ nhìn Tiền Bất Ly. Đương nhiên, Tiền Bất Ly không thể không thấy chút thất vọng ẩn núp trong ánh mắt Cơ Thắng Tình. Mâu thuẫn tràn ngập cuộc sống trong khắp ngõ ngách, nữ hài tử luôn hy vọng người mà mình ngưỡng mộ trong lòng yêu thương mình, vừa hy vọng người đó là một chính nhân quân tử, giống như Cơ Thắng Tình vào giờ phút này.