Đế Quân

Chương 926: Hồn biến hóa hình




Bởi vậy khiến tổn thương của Quỷ Thi cũng không quá mức lớn, mà Quỷ Thi lại có lực lượng lần thứ ba đối mặt với Lôi Đình trùng kích.

Thần Dạ vừa kinh vừa hỉ, không nghĩ đến, chuyến đi Tàn Dương Môn lần này mình vậy mà lấy được chỗ tốt lớn như vậy, có thể thấy được, Quỷ Thi đã có được năng lực như vậy, ngày sau sẽ có trợ giúp rất lớn cho mình, ít nhất, lúc đối mặt với Hoàng Huyền cao thủ bình thường Quỷ Thi cũng đủ để trở thành một bình chướng rất khó rung chuyển trước người mình.

Rầm rầm rầm.

Thanh âm lôi bạo giữa không trung càng thêm dày đặc, Lôi Đình khổng lồ kia rất có xu thế như muốn xé Quỷ Thi thành phấn vụn, chỉ có điều dưới hào quang đen kịt thủ hộ, Quỷ Thi gần như là chết lặng ngăn cản lấy mọi công kích đến.

Ước chừng mấy phút đồng hồ qua đi, Lôi Đình ngàn trượng rốt cục tiêu tán không thấy đâu nữa, nhưng theo đó mà đến lại là khí tức càng thêm kinh khủng lan tràn lấy, trên chín tầng trời, Lôi Vân nhan sắc đã ngăm đến cực hạn vào thời khắc này sắc thái lại mạnh mẽ biến đổi, thình lình hoàn toàn ngăm đen xuống.

Một giây sau, từ trong Lôi Vân màu đen khổng lồ kia có vô số đạo Lôi Đình như phô thiên cái địa đánh xuống bổn mạng hồn phách bên dưới.

Phóng mắt nhìn đi, Lôi Đình dày đặc như thế phảng phất như điểm mưa vậy, mà mỗi một đạo Lôi Đình cũng đều ẩn hàm lấy lực lượng cuồng bạo như Lôi Đình lúc trước, thậm chí là còn hơn nữa.

Đây quả thực là một cơn dông lớn.

Thần Dạ tâm thần mạnh mẽ xiết chặt, một đạo Lôi Đình vừa rồi thôi đã khiến Quỷ Thi có chút chật vật, hiện giờ. . . .

Vô số đạo Lôi Đình, mang theo lực lượng vô kiên bất tồi hung hăng trùng kích xuống trên người Quỷ Thi, dù cho có hào quang đen kịt hấp thu nhưng dù sao số lượng cũng quá mức khổng lồ, chỉ qua chớp mắt Quỷ Thi đã bị trùng trùng điệp điệp đánh nằm trên mặt đất, không bò lên nổi nữa.

Thần Dạ ngược lại không lo lắng cho Quỷ Thi, nó hiện giờ thực lực cường hoành, phòng ngự thân thể càng thêm kinh người, hơn nữa hào quang đen kịt đã không còn ẩn dấu như ngày xưa nữa, Lôi Đình chi lực cuồng bạo tuy đang phá hư lấy thân thể của nó, nhưng đồng thời cũng bị Quỷ Thi chậm rãi hấp thu lấy.

Không có Quỷ Thi ngăn cản ở phía trước, bổn mạng hồn phách phải trực tiếp đối mặt với vô số đạo Lôi Đình nối sau tới.

Tâm thần Thần Dạ vào thời khắc này trở nên cực độ ngưng trọng.

Bồng, bồng.

Cơn dông mới vừa tiếp xúc với màn hào quang đen kịt liền lập tức nổ tung lên, loại lực lượng khủng bố kia tuy rằng cũng không trực tiếp xé rách mất màn hào quang đen kịt nhưng tuy nhiên cũng đánh nứt ra không ít khe hở.

Vì vậy, lực lượng tản mát ra cũng dọc theo những khe hở này thẩm thấu vào.

Cơn dông vỡ ra, chạy trên mặt ngoài thân thể bổn mạng hồn phách, sau đó thỏa thích tàn sát bừa bãi lấy, tiếng xèo... xèo rất nhỏ vang lên, đó là thanh âm do Lôi Đình chi lực đang xé rách hồn phách phát ra.

Một loại đau nhức kịch liệt lập tức tràn ngập cả cỗ thân thể, tâm thần Thần Dạ cũng như gặp phải trọng kích, lập tức uể oải hơn rất nhiều.

Răng rắc.

Hơn mười giây qua đi, màn hào quang chừng trăm mét đã bị cứ thế mà phá hủy, tiếp theo, cơn dông ập đến, bao trọn lấy bổn mạng hồn phách vào trong rồi sau đó trực tiếp trùng kích lấy toàn bộ hồn phách ở đủ các phương vị.

Trên bầu trời, Lôi Vân giống như mặc thủy còn đang kịch liệt nhúc nhích lấy, phảng phất như không đạt mục đích thề không bỏ qua vậy.

Trong kích nhúc nhích, cơn dông tàn sát bừa bãi kia càng thêm cuồng bạo, một màn kia khiến Thần Dạ thấy cũng có chút hãi hùng khiếp vía, bị cơn dông này oanh kích, coi như là một gã cao thủ cảnh giới Hoàng Huyền cảnh giới tiến vào thì cũng khó có khả năng thoát được.

Giờ khắc này, Thần Dạ đã chính thức lo lắng.

Ông.

Tựa hồ cũng cảm thấy công kích như thế bổn mạng hồn phách tuyệt đối không thể ngăn cản được, bởi vậy lúc cơn dông đầy trời oanh kích xuống thì trong bổn mạng hồn phách liền có một hạt châu rất tròn lặng yên phù lướt đến.

- Hỗn Nguyên Châu.

Thần Dạ tâm thần run lên một cái, ngược lại là không có nghĩ đến, nó vậy mà sẽ xuất hiện vào lúc này.

Đối với Hỗn Nguyên Châu, Thần Dạ một mực vẫn có vài phần đề phòng mãnh liệt, thứ này nhìn như đã bị mình luyện hóa, nhưng chung quy vẫn không đáng tin lấy.

Tuy rằng sự tồn tại của Hỗn Nguyên Châu có thể khiến tốc độ tu luyện của mình nhanh hơn, phối hợp với trạng thái Hồn Biến càng tăng thêm sức mạnh, mang đến cho mình chỗ tốt khiến người khác phải hâm mô.

Nhưng, một đồ vật không cách nào bị chính thức khống chế ở trong cơ thể, hơn nữa còn là trong hồn phách, Thần Dạ không cách nào cam đoan được an toàn của mình.

Hỗn Nguyên Châu vừa hiện đã lập tức xuất hiện phía trên bổn mạng hồn phách, quang mang nhàn nhạt nhộn nhạo lan ra, hình thành một mảnh màn sáng, vậy mà ngăn lấy tất cả cơn dông ở bên ngoài.

Bất quá Thần Dạ cũng cảm ứng được, lúc ngăn cản thì không biết là do Hỗn Nguyên Châu cố ý, hay nó thật sự có chút lực bất tòng tâm nhưng sau một lát đã vỡ ra một đạo khe hở, khiến một ít Lôi Đình lực lượng, đi qua những khe hở này, hung hăng oanh kích lên bổn mạng hồn phách.

Hỗn Nguyên Châu hiển nhiên rất có chừng mực, Lôi Đình trùng kích tiến vào đều ở trong phạm vi bổn mạng hồn phách có thể ứng phó, bởi vậy, tuy bổn mạng hồn phách bị chật vật không chịu nổi, nhưng thủy chung vẫn không đụng phải nguy cơ chính thức.

Theo thời gian trôi qua, Thần Dạ càng cảm ứng được trong quá trình Lôi Đình chi lực tẩy rửa, bổn mạng hồn phách giống như càng thêm cô đọng hơn rất nhiều, những lực lượng trùng kích đến phảng phất như không phải là tử thần đòi mạng mà là đang thúc đẩy bổn mạng hồn phách chính thức đạt tới cảnh giới Hóa Hình. . . . .

Độ kiếp thế này hoàn toàn vượt ngoài ý liệu của Thần Dạ, có Hỗn Nguyên Châu ở đây, tựa hồ độ kiếp cũng biết thành một hồi gặp gỡ, thật sự là có chút không thể tưởng tượng nổi.

Không biết đã qua bao lâu, cơn dông đầy trời thủy chung dưới sự dẫn dắt của Hỗn Nguyên Châu mà chuyển động, biệt khuất như thế khiến cho Lôi Vân kinh khủng kia trên chín tầng trời nhúc nhích càng thêm hung mãnh.

Một hồi tiếng rống giận dữ qua đi, vô luận là bên trong Lôi Vân hay là vô số cơn dông trong không gian kia, tất cả đều gào thét, rất nhanh bắt đầu dung hợp lại với nhau.

Chỉ vẻn vẹn chừng nửa ngày, một đạo Lôi Đình màu đen vô cùng tráng kiện xỏ xuyên qua Thiên Địa mang theo một cổcuồng bạo và lực phá hoại không cách nào chống cự nổi trùng trùng điệp điệp trùng kích xuống Hỗn Nguyên Châu.

Oanh.

Hai cổ năng lượng va chạm, một hồi rung động nhộn nhạo ra, ngay cả không gian cũng trở nên vặn vẹo.

Hỗn Nguyên Châu vẫn như cũ, vẫn thả một tia Lôi Đình chi lực tiến vào bổn mạng hồn phách, mà bản thân nó lại chống cự lây toàn bộ lực lượng do Thiên Địa trùng kích xuống.

Tâm thần Thần Dạ gắt gao hợp với bổn mạng hồn phách, quan sát Hỗn Nguyên Châu, nếu như vào lúc này nó ngăn cản không nổi, vậy thì nguy cơ phía sau sẽ không cách nào dự đoán được, mà ngay cả chính hắn cũng không có lòng tin có thể ứng phó được.