Đế Quân

Chương 920: Tức giận ngập trời




Trường Tôn Nhiên cũng không để ý nhiều, xe lăn khẽ động hóa thành quang điện bắn thẳng vào truyền thừa loạn lưu.

Bồng

Nhưng Trường Tôn Nhiên còn chưa tiến vào trong truyền thừa loạn lưu thì đã đột nhiên từ trên không trung ngã xuống, ngay cả bản thân Thần Dạ cũng không nghĩ đến cho nên Trường Tôn Nhiên trùng trùng điệp điệp va xuống mặt đất.

- Trường Tôn cô nương, ngươi làm sao vậy.

Thần Dạ liền tranh thủ ôm Trường Tôn Nhiên vào ngực, sắc mặt hắn bỗng đại biến.

Trường Tôn Nhiên lúc này nào còn trạng thái đỉnh phong như lúc trước, cả người nàng phảng phất như đã đi đến tận cùng sinh mạng, hai mắt vô thần, trong cơ thể của nàng từng đạo huyền khí năng lượng hoàn toàn mất khống chế điên cuồng va chạm vào nhau, thân thể Trường Tôn Nhiên như muốn nổ tung vậy.

- Thần Dạ ta thật sự rất khó chịu.

Suy yếu như vậy, đồng thời cũng có thêm một cổ khí tức tan vỡ rồi lại cuồng bạo liên tục bạo tuôn lấy, sau chớp mắt Thần Dạ đã cảm ứng rõ ràng đó là Băng Tâm Tố Nữ Công không cách nào khống chế được.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Thần Dạ tim như muốn nứt ra.

- Ta không biết, năng lượng đám tiền bối lưu lại ta đều đã dung luyện, mặc dù chỉ là tạm thời tồn tại nhưng tuyệt đối sẽ không tán loạn như thế, thời gian vừa đến chúng sẽ tự động tán đi, mà ta cũng có đầy đủ thời gian để đạt được tất cả truyền thừa ở đây.

Trường Tôn Nhiên cực kỳ đau nhức, cổ khí tức tan vỡ cuồng bạo kia dù cho tâm tính của nàng hôm nay cũng không cách nào thừa nhận được, khuôn mặt vặn vẹo như ác quỷ.

- Phương Đông Lưu.

Thần Dạ tức giận, lần này khẳng định là do hắn ta và Trấn Điện Thần Thú hợp tác hại Trường Tôn Nhiên

Năng lượng trong Huyền Dương Ngọc đều bị Trường Tôn Nhiên hấp thu, chừng đó đủ để Trường Tôn Nhiên tiến vào truyền thừa đại điện đạt được tất cả truyền thừa trong đó, nhưng cái gọi là truyền thừa hẳn là truyền thừa trong đại môn cuối cùng mà không phải là ở hai nơi khác.

Tiến vào đại điện, Trường Tôn Nhiên cùng mình hàn huyên một thời gian ngắn, lại mất một thời gian ở cánh cửa thứ nhất. . . . Phương Đông Lưu chỉ sợ không ngờ tới bọn hắn lại không tiến thẳng vào nơi trọng yếu nhất.

Phương Đông Lưu tính toán vô cùng tinh diệu, mà mình đã không biết rõ Phương Đông Lưu có âm mưu vì sao còn giao Huyền Dương Ngọc cho Trường Tôn Nhiên chứ, trực tiếp đưa vào trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp luyện hóa không phải tốt hơn sao.

- Đáng giận, đáng giận.

Từng đạo huyền khí năng lượng mang theo Thôn Phệ Chi Lực cường đại liên tục không ngừng xông vào trong cơ thể Trường Tôn Nhiên ý đồ muốn cắn nuốt sạch tất cả năng lượng của Băng Tâm Tố Nữ Công trong cơ thể nàng.

Cho tới bây giờ thôn phệ lực lượng không có gì không nuốt vậy mà lúc này lại khong cách nào cắn nuốt được những năng lượng kia.

- Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.

Ngũ thải quang hoa bao phủ Trường Tôn Nhiên, cổ hấp lực cường đại kia rất nhanh xông vào, tuy nhiên lại không cứu được Trường Tôn Nhiên

- Cổ Đế Điện.

-. . . .

- Ta nên làm gì bây giờ, phải làm sao bây giờ..

Ngoài chuyện ở Bắc Vọng Sơn năm đó ra Thần Dạ chưa từng cảm thấy bất lực như thê, mình không chỉ đủ loại thủ đoạn, Tam đại thần vật nơi thân, trong Cổ Đế Điện càng có vô số Linh Dược nhưng tất cả đều không giúp được Trường Tôn Nhiên. . . .

- Thần Dạ đừng vậy nữa. . . .

Trường Tôn Nhiên run rẩy vươn tay vuốt ve khuôn mặt người đối diện, nàng tiến lên từng tấc, phảng phất như muốn dùng phương thức này để đền bù lại những thời gian uống phí bấy lâu nay.

Khuôn mặt này kiên nghị như vậy, khiến người phải động lòng, mỗi một tấc da thịt trên khuôn mặt đều như muốn nói rõ những chuyện Thần Dạ trải qua những năm nay. . . .

Trường Tôn Nhiên trong nội tâm đau xót, không phải vì không khống chế được năng lượng bạo động mà đau nhức mà là đau lòng thật sự.

Từ nay về sau mình vĩnh viễn không thể ở cùng hắn rồi. . . . .

- Chúng ta lập tức rời khỏi đây đi, Phương Đông Lưu nhất định có biện pháp.

Thần Dạ ôm lấy Trường Tôn Nhiên bước nhanh ra bên ngoài.

- Thần Dạ, không ích gì đâu.

Trường Tôn Nhiên chăm chú ôm cánh tay Thần Dạ, vùi đầu vào ngực hắn, giờ phút này có lẽ là vĩnh viễn a

Nàng nhẹ nhàng cười nói:

- Thần Dạ ta sắp chết rồi, ta có quá nhiều tiếc nuối, càng thêm vô cùng hối hận vì sao mình lại rụt rè, vì sao lại rời đi, ta và ngươi không nên xa nhau, mặc dù biết rõ ngươi sẽ không tiếp nhận nhưng ta cũng nên ở lại bên cạnh ngươi...

- Trường Tôn cô nương. . . .

- Hãy nghe ta nói

Trường Tôn Nhiên cố nén đau đớn:

- Ta đã không còn cơ hội nữa, thế nhưng Huyền Lăng công chúa, Thần Dạ nếu như ngươi không muốn lúc gặp lại công chúa cũng có tình hình này vậy thì đáp ứng ta sau khi rời đi sẽ đi tìm nàng có được không?

- Ta đáp ứng, ta giờ sẽ mang người rời khỏi đây, chúng ta đi Kiếm Tông tìm Lăng nhi. . . .

Thần Dạ cũng không dám dừng lại nữa.

- Thần Dạ lại đáp ứng ta, xem tại mặt mũi của ta không nên tìm bất cứ người nào của Tàn Dương Môn gây phiền toái, ngàn vạn không được trách môn chủ đại nhân, hắn cũng chỉ là quá nóng lòng thôi, cũng không phải là cố ý muốn lợi dụng ta. . . .

- Phương Đông Lưu

Thần Dạ bỗng nhiên thanh tỉnh lại vội hỏi:

- Ngươi giao Huyền Dương Ngọc cho ta mau lên.

Hắn còn nhớ rõ Trường Tôn Nhiên sau khi hấp thu năng lượng trong Huyền Dương Ngọc thì Huyền Dương Ngọc cũng không bị nghiền nát mất mà bị nàng dấu đi, như vậy xem ra Huyền Dương Ngọc không chỉ là công cụ chưa năng lượng, trong đó có lẽ còn điều khác.

Trường Tôn Nhiên cười lắc đầu, nàng chỉ vùi sâu đầu mình vào ngực Thần Dạ, có thể chết trong ngực người mình yêu đó cũng là một loại hạnh phúc.

- Trường Tôn Nhiên.

Thần Dạ gầm lên, Trường Tôn Nhiên như vậy rõ ràng cho thấy nó nhất định có thể cứu được nàng.

Còn không đợi Thần Dạ muốn mạnh mẽ đoạt lấy Huyền Dương Ngọc từ chỗ Trường Tôn Nhiên thì đột nhiên năng lượng Băng Tâm Tố Nữ Công đã không cách nào áp chế trong cơ thể Trường Tôn Nhiên liền oanh thoáng một phát phá thể mà ra

- Trường Tôn cô nương.

Hai mắt Thần Dạ đỏ bừng, hắn vậy mà lại nhìn Trường Tôn Nhiên chết đi trước mặt mình

- Phương Đông Lưu, ta thề nhất định phải nhổ tận gốc Tàn Dương Môn của ngươi, nhất định!!!

Ngoài ý muốn là sau khi những năng lượng kia phá thế mà ra thì sinh cơ của Trường Tôn Nhiên cũng không vì vậy mà tán đi, ngược lại có dấu hiệu giống như vạn vật sống lại vậy.

- Cái này

Thần Dạ còn không có phản ứng thì đã thình lình cảm ứng được cổ năng lượng phá thể mà ra kia chẳng những không tán đi trong hư không ngược lại còn bao lấy toàn thân hắn.

Một sát về sau Thần Dạ lập tức hiểu rõ mọi chuyện

Trong tính toán của Phương Đông Lưu quả nhiên cũng có mình trong đó.

Năng lượng của Băng Tâm Tố Nữ Công bao lấy Thần Dạ là có ý gì

Rất đơn giản đơn giản là muốn hấp thu khí tức Băng Tâm Tố Nữ Công mà Trường Tôn Nhiên lưu tại trong cơ thể mình, Thần Dạ cuối cùng đã hiểu rõ ràng mọi chuyện

Từ đầu đến cuối Phương Đông Lưu sau khi biết được mình chính là người khiến Trường Tôn Nhiên phá công thì đã tính toán mọi chuyện.