Đế Quân

Chương 881: Chui vào trong tháp (2)




Mà tất cả mọi thứ của Thiên Kiếm Môn ở phía dưới kia, chỉ trong khoảnh khắc đã hóa thành hư ảo. Cho dù là đám người Lý Thừa Huân trọng sanh thì e rằng đều không thể phân biệt ra,nơi này lại chính là vùng núi mà bọn họ đã sinh sống nhiều năm.

Đến khi sự hỗn loạn không cách nào hình dung kia đạt tới lúc thảm thiết nhất,Tần Tân Nguyệt xuất hiện ở bên người Thần Dạ như tia chớp. Bà mang theo hắn, sau khi ngăn cản công kích của năng lượng kia đang trút xuống thì lập tức bỏ chạy rất xa.

Tà Vọng thì không được may mắn như vậy,sóng năng lượng xung kích đổ về hướng hắn,chỉ một mình hắn tiếp thu toàn bộ.Sức mạnh mãnh liệt như vậy,nên cho dù hắn là cao thủ Hoàng Huyền Bát Trọng nhưng sau khi bị tác động đến thì một tiếng kêu rên lập tức truyền ra. Tức thì hắn kéo thân hình lảo đảo rút lui thật nhanh ra xa.

- Đây là cơ hội duy nhất.

Mặc dù có Tần Tân Nguyệt hỗ trợ, nhưng trong đợt công kích lần này Thần Dạ cũng không thể kéo dài gánh chịu việc bị thương nặng. Sự suy yếu trong thân thể truyền đến đã làm cho Thần Dạ biết, với việc biến hóa thành nhân thân người Long Hồn lại thêm phát huy lực của Thiên Đao đến trình độ cao nhất có thể,khiến cho hắn lúc này đã là cung căng hết sức.

Tuy nhiên, tuyệt không thể để cho Tà Vọng còn sống rời khỏi nơi này.

Tần Tân Nguyệt hiển nhiên hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Thần Dạ. Vào lúc Tà Vọng bị năng lượng cường đại của sóng xung kích đẩy lui,thì bóng dáng của bà đã hóa thành tia chớp bắn ra dữ dội. Trường kiếm trong tay vung lên xuất ra Kiếm Cương sắc bén to hơn mười trượng chiếu thẳng tắp vào Tà Vọng mà quyết đoán vọt tới.

- Chết tiệt.

Trong lòng Tà Vọng đã hiện lên suy nghĩ hoảng hốt.Với trạng thái hiện tại của hắn thì cũng sẽ không phải là đối thủ của Tần Tân Nguyệt.Mà hắn đã không muốn ở lại chỗ này. Vì vậy thân hình lần thứ hai lui thật nhanh, đồng thời cánh tay rung lên, lần thứ hai xích sắt lướt ra để đi ngăn cản công kích, khiến cho hắn dễ dàng rời khỏi đây.

- Ngươi không chạy thoát được đâu.

Nhìn Tà Vọng ở chỗ xa xa đang hộc tốc chạy trốn kia,ở trong đôi mắt đang trợn lên đến sắp rách của Thần Dạ lần thứ hai bắn ra ánh sáng lành lạnh.Tức thì hắn khẽ bắn ngón tay, Cổ Đế Điện không một tiếng động vụt đi. Chỉ sau một lần hô hấp thì nó đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tà Vọng.

Tia sáng tím biếc lóng lánh lập tức gắt gao giam cầm hắn ngay tại chỗ.

Hiện nay Tà Vọng cũng xem như đang bị trọng thương nên cũng không dễ dàng đột phá được sự trói buộc của Cổ Đế Điện như vậy. Liền cũng đúng vào lúc này, Tần Tân Nguyệt phá vỡ công kích ngăn cản của Tà Vọng đã lướt một cái liền xuất hiện ở bên ngoài đám mây tím.

Do bị Cổ Đế Điện bao phủ,Tà Vọng như cá trong chậu. Hắn không đột phá ra nổi, càng không phải đối thủ của Tần Tân Nguyệt....

- Ta là người của Tà Đế Điện.Nếu như ngươi dám giết ta, thì dù thiên hạ rộng lớn, nhất định không có chỗ cho ngươi dung thân.

Thấy công kích của Tần Tân Nguyệt không chút lưu tình càng lạnh thấu xương hơn, Tà Vọng quát lên đầy vẻ tàn bạo.Hắn biết, những lời này đối với Thần Dạ thì không có chút xíu tác dụng, bởi giữa đôi bên đã là tình trạng ngươi chết ta sống.Thế nhưng đối với những người khác thì điều đó liền chưa chắc.

Ánh mắt lạnh lùng của Tần Tân Nguyệt đảo qua Tà Vọng, trong mắt thấp thoáng hiện lên ý châm chọc mà thản nhiên nói:

- Thật ngại quá, danh tiếng của Tà Đế Điện nhà ngươi thì từ trước tới nay ta còn chưa bao giờ nghe qua. Cho nên giết ngươi, ta không có bất cứ gánh nặng tâm lý nào.

- Tiện nhân.

Tà Vọng rốt cục tức giận quát:

- Tu vi của bổn tọa hơn ngươi rất xa. Nếu như ngươi bức người quá đáng đến phải tự bạo,thì bổn tọa cũng không tin vật này có thể bảo vệ được ngươi. Xem ra bổn tọa thấy giữa ngươi và tiểu tử kia cũng không có quan hệ rất sâu sắc, hà tất phải tự làm khổ mình vì những người khác. Đắc tội Tà Đế Điện ta không nói, đồng thời vẫn còn làm liên lụy đến tính mạng của chính mình.

Vẻ châm chọc trong mắt Tần Tân Nguyệt càng lúc càng hiện rõ. Sau đó một kiếm đâm mạnh tới.Thừa dịp trạng thái cùng tâm thần của Tà Vọng đều không còn như bình thường thì Kiếm Cương đã chém mạnh tới,nên lần thứ hai đả thương nặng Tà Vọng.

Thần Dạ ở xa xa, giờ phút này rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn lại bấm tay bắn ra lần nữa.Thiên Địa Hồng Hoang Tháp đón gió tăng vọt, lực hút cường đại như thủy triều bao trùm kín Tà Vọng. Hắn chợt quát một tiếng chói tai:

- Luyện.

Do bị trọng thương,coi như là tu vi cấp Tà Vọng đều vô phương ngăn cản được cỗ lực hút này.Thân thể hắn liền chậm rãi bay về hướng Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.

- Tiểu tử, bổn tọa cho dù chết thì ngươi cũng đừng hòng vừa lòng đẹp ý.

Trong ánh mắt của Tà Vọng lộ ra cái nhìn hung ác.Trong khi hắn cất tiếng cười to kia, một đạo khí tức tử vong bỗng rồi đột nhiên trôi nổi xuất hiện. Chỉ trong khoảnh khắc sau đó, ngọn lửa Hỏa Diễm đen tuyền bập bùng liền chậm rãi xuất hiện từ trong cơ thể của hắn.

- Muốn tự bạo sao, không dễ dàng như vậy.

Ở Bắc Vọng Sơn năm đó, Tà Vọng là kẻ đương sự.Những điều hắn biết đến, không nghi ngờ ắt hơn xa Tà Thứu.Nếu bắt sống được hắn, Thần Dạ có thể thu được rất nhiều tin tức về hiện trạng về mẫu thân. Vì vậy có thể nào dung tha cho hắn đi được.

Tâm thần Thần Dạ nhanh chóng chìm vào trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.Từ sau khi có được nó đến bây giờ, Thần Dạ biết rõ sự thần bí khó lường của tháp kia. Ngay cả tháp này chỉ là một phân thân của nó thì cũng có được tin tức vô phương hiểu rõ đầy đủ.

Cho nên, Thần Dạ cũng không muốn liên kết chặt chẽ đích thực cùng Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.Bởi vì hiện tại ở đó vẫn còn tồn tại Khí Linh. So ra mà nói, nó tịnh không thích hợp có mối liên lạc gì với nó.

Bởi vì Đao Linh đã nói qua, sau khi tìm được bản thể của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp rồi tiến hành luyện hóa, như thế mới có thể coi là hoàn mỹ.

Thế nhưng cho tới bây giờ, Thần Dạ đã bất chấp những điều này.Đến sau khi tâm thần tiến vào trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp thì hắn lập tức xuất hiện ở chỗ của Khí Linh.Tức thì, từng đạo ý niệm không ngừng được truyền tống về phía trước.

Chả mấy chốc, từ chỗ Khí Linh liền có được một đạo tin tức nhanh chóng truyền về.

Cho dù như thế nào, Thần Dạ hiện tại đều là chủ nhân của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.Bởi vì hắn đã có Thiên Đao và Cổ Đế Điện,cho nên có luyện hóa hay không thì đã chẳng phải quan trọng hơn. Bởi vậy, đối với ý đồ của Thần Dạ thì Khí Linh cũng không kháng cự, ngược lại còn hoàn toàn phối hợp.

Sau khi tiêu hóa đạo tin tức kia, ánh mắt Thần Dạ hơi bị phát lạnh. Bóng dáng tức thì chuyển động rất nhanh,Chỉ sau mấy giây,hắn liền xuất hiện ở phía dưới Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.

- Thần Dạ, ngươi đang làm cái gì.

Ba người Tần Tân Nguyệt cùng Niệm Thần cùng kinh ngạc hét lớn.

Tốc độ của Thần Dạ quá nhanh, hơn nữa lai rất ngoài dự đoán của mọi người. Thế cho nên Tần Tân Nguyệt ở ngay gần đó mà đều không thể kéo lại Thần Dạ. Chỉ sau khoảnh khắc này,hắn đã xâm nhập vào trong không gian Tà Vọng tự bạo.