Đế Quân

Chương 794: Vân Đông Lưu (1)




- Nhưng nếu như ngươi thua...

Lời của Niệm Thần còn chưa dứt, Hoàng Vũ liền là lập tức nói:

- Ngươi thua, tỷ võ chiêu thân của Hoàng gia ta có thể bắt đầu, mà ta thua, nghe giọng nói của ngươi hiển nhiên sẽ giao ra cái giá không nhỏ, cô nương, ngươi cảm thấy cái này là công bình à?

- Công bình!

Niệm Thần trong trẻo lạnh lùng cười to:

- Thế gian này bất cứ người nào có thể chất vấn có công bình hay không, chỉ riêng ngươi là không thể, ngươi không có tư cách kia.

Thân thể mềm mại của Hoàng Vũ khẽ run lên, chỉ chốc lát sau thở dài ra một hơi, nhìn Niệm Thần mà nói từng câu từng chữ:

- Vô luận ta như thế nào đó cũng là chuyện của ta, ngươi đồng dạng không có tư cách đến chất vấn ta, hơn nữa cái ngươi cho là đúng không nhất định là đúng, mà ngươi thấy được cũng chưa hẳn là toàn bộ.

- Cô nương, ngươi là hảo ý, nhưng xin khuyên một câu, không nên xen vào việc của người khác.

Hoàng Vũ lạnh lùng nói.

- Không có ý tứ, bổn cô nương từ trước đến nay còn chưa quản qua nhàn sự, cho nên hôm nay nhất định phải quản một chút rồi, nhận thức một phen tư vị lo chuyện bao đồng là cái dạng gì.

Nhìn Hoàng Vũ, Niệm Thần cười duyên một tiếng, khiêu khích nói:

- Tốt, liền cho ngươi công bình, một trận định thắng bại, nếu người nào thua sẽ là nô tỳ của đối phương, cuối cùng cả đời trung thành cảnh cảnh không được đổi ý, Hoàng Vũ cô nương, ngươi có dám?

Lời nói vừa ra, toàn trường khiếp sợ!

Thần Dạ ở trong tửu lâu cũng vì lớn mật của Niệm Thần mà chấn động một cái!

Không thể phủ nhận, tu vi của Niệm Thần đúng là không kém, mấy năm trước ở thời điểm Đại Hoa hoàng triều liền đã là tu vi cảnh giới Trung Huyền, những năm gần đây tuy không có đủ loại tế ngộ như Thần Dạ hắn, nhưng thiên phú tu luyện của nàng cùng với tài bồi của Kiếm tông cũng là đạt đến cảnh giới Lực Huyền ngũ trọng!

Nói riêng về tu vi, cùng Hoàng Vũ không phân cao thấp!

Song, Hoàng Vũ có thể được Tam Thiên Thanh Huyễn lưu nhìn trúng, cũng thi làm đệ tử, ngoại trừ thiên phú tu luyện của bản thân ra, không chừng còn có những thủ đoạn bất đồng với người khác, khí tức mà nàng kia phát ra liền đã làm cho người ta vì thế mà kiêng kỵ.

Tuy Kiếm tông ở sau lưng Niệm Thần so sánh với Tam Thiên Thanh Huyễn lưu cũng không yếu hơn, vũ kỹ công pháp tất nhiên cũng là nhất lưu, nhưng nói thật chống lại Hoàng Vũ có bối cảnh cường đại đồng dạng, tỷ lệ thắng bại kia chưa chắc là quá lớn!

Ở trong nhận thức của Thần Dạ, Niệm Thần cũng không phải là một nữ hài tử vọng động, vì sao ở trên sự tình này lại biểu hiện ra vọng động như thế, hay hoặc là nàng có nắm chắc tất thắng?

Người thua sẽ phải làm nô tỳ cho đối phương, tràng cá cược này mà nàng cũng nghĩ ra được!

Thần Dạ khẽ cười khổ một tiếng, trong ánh mắt ngược lại là không có quá nhiều ý nghĩ, Niệm Thần thắng, đó là tốt nhất, nếu không kết cục cuối cùng của tràng tỉ thí này cũng sẽ không để cho nó xuất hiện!

Sau khi khiếp sợ, một đạo âm thanh của nam tử hơi có vẻ âm nhu từ từ truyền ra bên ngoài.

- Hoàng Vũ cô nương chính là đệ tử của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, cái đánh cuộc này cũng không phải là không thể tồn tại, nhưng xin hỏi cô nương, ngươi là thần thánh phương nào? Thân phận của ngươi có thể so sánh với Hoàng Vũ cô nương sao? Cư nhiên vọng tưởng thu Hoàng Vũ cô nương làm nô tỳ, không cảm thấy khẩu khí quá mức một chút sao?

Phóng mắt nhìn tới, người nói chuyện nguyên lai là Yêu công tử Vân Đông Lưu, chỉ bằng thanh âm, một chữ Yêu kia ngược lại thật sự là rất chuẩn xác!

Bất quá lời này xác thực cũng còn là không sai, thân phận của Hoàng Vũ là tôn quý bực nào, há có thể là một người tùy tiện tới đây yêu cầu tỉ thí một trận, sau đó nói cái gì mà làm nô tỳ?

Đánh cuộc cùng phải là thân phận của song phương ngang hàng, nếu không cái đánh cuộc này liền không cần thiết tiếp tục nữa!

Đây là đang chất vấn Niệm Thần rồi, Yêu công tử Vân Đông Lưu hiển nhiên là người theo đuổi trung thành của Hoàng Vũ, biết vào lúc này giúp nàng giải vây sẽ vì chính hắn cộng thêm không ít điểm số.

Chỉ tiếc Hoàng Vũ giống như không nghe thấy, đối với một chút hảo ý kia của Vân Đông Lưu tỏ vẻ ra là không có nửa phần biết ơn, ánh mắt của nàng gắt gao nhìn chăm chú vào Niệm Thần.

Những lời kia, mọi người ở tại tràng ngoài trừ chính Niệm Thần ra, tất cả đều bị sợ ngây người, cũng bao gồm chính Hoàng Vũ.

Tu vi của Niệm Thần, Hoàng Vũ đã cảm nhận được, Niệm Thần đã dám tới khiêu khích, không nhìn tất cả thế lực của nàng, đủ để nói rõ thân phận của Niệm Thần không đơn giản, Vân Đông Lưu nói lời này đơn giản là muốn ép Niệm Thần nói ra thân phận chân thật.

Song, mí mắt của Niệm Thần cũng chưa từng nháy động một cái, hiển nhiên đây căn bản liền không cách nào đả động tới nàng.

Ánh mắt của Hoàng Vũ dần dần ngưng trọng, nữ tử trước mắt này, vô luận tu vi, phẩm tính, tâm trí, có lẽ còn có bối cảnh ở sau lưng của nàng không một cái thua kém mình.

Một người khiêu chiến như vậy cho dù là đánh cuộc tính mạng, Hoàng Vũ cũng dám, nhưng đánh cuộc chính là danh tiếng... Một khi thua, lan truyền ra ngoài, đệ tử của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu hôm nay thành nô tỳ của người khác, cái này?

Mặc dù thắng, không người nào biết được thân phận chân thật của nữ tử áo đen che mặt, cái mà Hoàng Vũ nàng lấy được chỉ là một nô tỳ có thực lực mạnh, những thứ khác đều không có gì cả, cái giá mà chính mình phải trả nếu như thua cuộc so ra phải lớn hơn rất nhiều!

Cái đánh cuộc này tiếp hay không tiếp?

Lúc Hoàng Vũ do dự, ở phía bắc, Kiếm công tử Tôn Vĩ bất đắc dĩ lắc đầu, cước bộ đạp một cái...

Không đợi một bước này của Tôn Vĩ đạp xuống, Vân Đông Lưu đã trước hắn một bước tật tốc bắn về phía đài cao, mà cả người chẳng những là xuất hiện ở trên đài cao, một đạo năng lượng giống như ác long giương nanh múa vuốt hướng Niệm Thần đập xuống!

- Tiện nhân giấu đầu lòi đuôi, thịnh hội của Hoàng gia, đạo chích như bọn ngươi cũng dám tới phá hư? Muốn chết!

- Vân Đông Lưu!

Trong ánh mắt Thần Dạ, hàn ý dữ dội tuôn ra...

- Vân Đông Lưu, dừng tay!

Hoàng Vũ tung người nghênh tiếp!

Nàng nhanh, Niệm Thần một bộ hắc sắc trường quần càng nhanh hơn, trường kiếm huy động, kiếm quang dữ dội gào thét mà ra, đánh tới hướng năng lượng kia.

Hai cái chạm nhau, năng lượng giống như ác long trong thời gian vô cùng ngắn liền bị xé rách, nhưng Vân Đông Lưu cũng không phải là người trẻ tuổi lúc trước bị giết kia có thể so sanhd được, kiếm quang bạo dũng mà ra cũng là trong cùng một lúc tiêu tán vô tung vô ảnh.

- Vân Đông Lưu!

Hoàng Vũ gầm lên:

- Chuyện tình lôi đài của Hoàng gia ta còn không cần tới ngươi xen vào.

Chẳng trách Hoàng Vũ tức giận, nếu như nữ tử áo đen che mặt kia bị thương, mặc dù là Vân Đông Lưu làm cũng sẽ bị cho rằng là ý tứ của Hoàng Vũ nàng, truyền ra ngoài, truyền nhân của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu vì trốn tránh đánh cuộc thế nhưng dùng thủ đoạn hèn hạ, cái này...