Đế Quân

Chương 755: Thiên Ma tam bảo




Thần Dạ cắn chặt răng, thân ảnh chợt động bay vào xoáy nước.

- Xuy!

Lần này hỏa hồng sắc năng lượng đã dẫn đầu động trước, hóa thành quang hoa khổng lồ ngăn cản đường đi của hắn.

- Tử Huyên, để cho ta đi vào!

Thần Dạ quát lớn, nắm Thiên Đao trong tay, đao mang màu trắng khổng lồ phá không mà ra, hung hăng chém xuống!

Đao mang chém xuống, thanh âm chấn động truyền ra, nhưng hỏa hồng sắc quang hoa vẫn không hề lưu lại nửa điểm dấu vết.

- Đáng chết!

Thần Dạ tức giận mắng, lại vung đao chém xuống.

Mỗi khi bổ ra một đao, thần sắc của hắn càng thêm điên cuồng, mà xa xa sắc mặt Tuyết Nhu cùng Âm Mỵ càng trắng bệch, tới giờ khắc này hai nàng làm sao còn không biết cảm tình của Thần Dạ đối với Tử Huyên như thế nào?

Nếu Tử Huyên không thể đi ra, đến lúc đó chỉ sợ không chỉ có hai người họ phải chết.

- Mạc gia chủ!

Âm Mỵ không khỏi nhìn qua Mạc Lăng Sơn.

Mạc Lăng Sơn còn chưa nói gì, thanh âm Linh nhi đã lạnh như băng:

- Âm Mỵ, khi thời gian tới, đừng nói những người ở đây, dù cho ngươi cầu thần phật cũng không giữ được mạng của các ngươi!

- Các ngươi!

Sắc mặt Âm Mỵ cùng Tuyết Nhu càng trắng, lời nói của một tiểu nha đầu không xem là gì, nhưng Âm Mỵ thật rõ ràng lời của Linh nhi đại biểu cho quyết định của Thần Dạ, mà Thần Dạ…

Nghĩ tới vừa rồi, chỉ trong nháy mắt Thần Dạ đã đánh chết Âm Ngọc, Âm Mỵ cùng Tuyết Nhu, thậm chí là đệ tử Âm Liên Tông cùng Âm Quý Tông đều lộ ra vẻ kinh hãi tràn ngập!

- Tuyết Nhu sư tỷ, bọn hắn chỉ có vài người, chúng ta tìm người của Âm Quý Tông liên thủ, cho dù Mạc Lăng Sơn bọn hắn nhúng tay cũng chưa chắc không thể đem những người này đánh chết…

Ánh mắt Tuyết Nhu híp lại, Âm Mỵ cũng nổi lên dị sắc, nhưng khi ánh mắt hai người giao nhau đều lắc đầu, liên thủ đối phó chứng thật là phương pháp tốt, nhưng vấn đề là những người kia dễ dàng đối phó như vậy hay sao?

- Sư tỷ!

Người khuyên bảo Tuyết Nhu có chút nóng nảy, vội nói:

- Chúng ta chỉ cần bắt được tiểu nha đầu kia, bọn hắn có năng lực làm gì được chúng ta?

- Quả nhiên là tà tâm bất tử!

Hổ Lực cười hắc hắc quái dị, vung tay, một cỗ khí thế cường thịnh thổi quét, đem người của Âm Liên Tông cùng Âm Quý Tông bao phủ bên trong.

- Cao thủ địa huyền!

Lần này mọi người đều kinh hô lên, hoàn toàn không ngờ đại hán thoạt nhìn không có gì nổi bật kia lại có tu vi như thế.

Hổ Lực trảo tới, người vừa giật dây vừa rồi trực tiếp bị hấp xả đi qua, lòng bàn tay khẽ động, kình khí tràn ra, sau đó người kia biến thành cỗ thi thể vô lực ngã xuống đất.

- Đều an tĩnh một chút cho lão tử, nếu không lão tử không để ý huyết tẩy các ngươi trước.

Mọi người liền câm như hến, trong lòng không dám tiếp tục đánh chủ ý, ánh mắt ngẫu nhiên đảo qua đám người Hổ Lực, trong mắt càng thêm sợ hãi!

- Tử Huyên, để cho ta đi vào!

Thanh âm mang theo thống khổ cùng điên cuồng, vang vọng trên bầu trời, Thần Dạ không ngừng vung đao bổ vào hỏa hồng sắc quang hoa phía trước.

- Bồng!

Không biết có phải do hành động điên cuồng của Thần Dạ hay năng lượng đã cạn, hồng sắc quang hoa lại lui trở vào trong xoáy nước.

Thần Dạ vui mừng vội vàng lao tới.

Nhưng ngay khi hắn sắp đến gần xoáy nước, đột nhiên nhìn thấy một đạo hỏa hồng sắc quang mang bay thẳng ra ngoài.

Ánh sáng chói mắt, trong khoảnh khắc xua tan ma khí xung quanh, ánh lửa chiếu rọi khắp thiên địa, khiến nơi này dần dần dung hợp cùng thế giới bên ngoài.

Cỗ hỏa hồng sắc quang mang chẳng những không mang theo khí tức nóng cháy, ngược lại tràn ngập cảm giác ấm áp, hơn nữa người của Âm Liên Tông cùng Âm Quý Tông lúc này lại cảm giác được tốc độ lưu chuyển năng lượng huyền khí trong cơ thể càng nhanh hơn dĩ vãng, càng thêm lưu loát hơn trước đó.

Thậm chí có một ít người bị vây trong cổ bình lại lập tức đột phá!

- Công tử, Tử Huyên cô nương thành công!

Âm Mỵ cùng Tuyết Nhu vui sướng kêu to, nếu không phải Tử Huyên thành công triệu ra chí bảo Thiên Ma Tông, những người như họ làm sao có được biến hóa kinh thiên như thế.

Nghe vậy Thần Dạ lạnh lùng hừ một tiếng, vừa rồi những tính toán của người hai tông thế nào làm sao hắn không biết.

Tiếng hừ lạnh truyền đến, làm cho sắc mặt bọn họ đều tái nhợt!

Hỏa hồng sắc quang mang chiếu khắp thiên địa, trong phạm vi trăm dặm không gian lực điên cuồng tràn tới chỗ hào quang khởi động, sau đó bị luyện hóa hấp thu.

Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm hào quang, hiện tại họ cũng rõ ràng Tử Huyên nhất định đã thành công.

Cảnh tượng như vậy kéo dài chừng nửa canh giờ, đột nhiên một đạo ảnh tử đen nhánh từ trong cung điện chậm rãi bay lên.

Đó là một đóa hắc liên hoa thật lớn, thật xa hoa, mang theo khí tức huyền ảo chậm rãi tán phát.

- Thiên Ma Liên Hoa!

Âm Mỵ cùng Tuyết Nhu không nhịn được kinh hô.

Liên hoa chậm rãi xoay tròn, khi nó chuyển động hỏa hồng sắc quang mang lấy tốc độ nhanh như chớp hướng liên hoa thẩm thấu đi vào, không qua bao lâu hào quang biến mất, chỉ còn lại đóa liên hoa xoay tròn trôi nổi giữa không trung.

Cung điện lại xuất hiện, nhưng đã xảy ra một ít biến hóa, trong cảm giác lực cung điện kia phảng phất như vì liên hoa xuất hiện đã được trao cho sinh mạng mới.

- Tử Huyên sao còn chưa đi ra?

Thần Dạ nhẹ giọng nói, vừa lúc đó liên hoa như đã thành thục, chậm rãi mở ra, mọi người rõ ràng nhìn thấy Tử Huyên đang ngồi xếp bằng bên trong, mà trước mặt nàng là một chiếc cổ cầm đang lẳng lặng trôi nổi.

- Thiên Ma Cầm!

Âm Mỵ cùng Tuyết Nhu lại kinh hô!

- Công tử, Tử Huyên cô nương đã thành công, tam bảo Thiên Ma Tông – Thiên Ma Chân Hỏa, Thiên Ma Liên Hoa cùng Thiên Ma Cầm đều chiếm được, nàng thành công.

Hai người sợ chuyện đi qua Thần Dạ cùng Linh nhi sẽ tính sổ với bọn họ, vì vậy vội vàng giải thích.

- Tử Huyên cô nương lấy được Thiên Ma tam bảo, nàng đã lĩnh ngộ Thiên Ma tâm pháp, sau này nàng chính là tông chủ Thiên Ma Tông.

Thiên Ma tam bảo!

Tên nghe thật bá đạo, cũng rất có khí thế, lấy vẻ thần bí của Thiên Ma Tông cùng uy lực của Thiên Ma Chân Hỏa, như vậy Thiên Ma Liên Hoa cùng Thiên Ma Cầm cũng là vật phi phàm.

Thần Dạ cũng không để ý những đồ vật này, ánh mắt của hắn gắt gao đặt trên người Tử Huyên, chỉ mới qua năm ngày thời gian tu vi của nàng lại đạt tới…

Đạt tới hoàng huyền cảnh giới!

Lúc rời khỏi Khiếu Lôi Tông, tu vi Tử Huyên là địa huyền ngũ trọng, mà nay đạt tới hoàng huyền nhất trọng!

Kỳ ngộ này dù là Thần Dạ cũng than thở không bằng.

Trên liên hoa, giai nhân ngồi xếp bằng, chung quanh người nàng không còn là linh khí mà là không gian lực!

Không gian lực khổng lồ bao vây, thân ảnh bên trong như có vài phần hư ảo.

- Tử Huyên!

Thần Dạ nhịn không được khẽ gọi một tiếng, vừa rồi hắn đã có chút điên cuồng, cảm xúc tuyệt vọng kia hắn thề sẽ không muốn trải qua thêm lần nữa, cũng may Tử Huyên không có việc gì.

Tựa hồ nghe được Thần Dạ kêu gọi, thân ảnh đang nhắm mắt chậm rãi mở ra.

Không gian lực chung quanh nàng liền bị liên hoa hấp thu đi vào.

- Thần Dạ!

Tử Huyên mỉm cười, hướng chỗ hắn bay tới.