Đế Quân

Chương 699: Lăng Tiêu Thành huyết tinh. (2)




Từ trước mấy nơi như xương tỳ bà, đầu, trái tim, hai mắt, huyệt Thái Dương đều là nơi yếu hại trên cơ thể, bất luận chỗ nào bị thương cũng sẽ nhẹ thì trọng thương, nghiêm trọng sẽ mất mạng!

Người Lăng Tiêu Điện ra tay, quả nhiên độc ác ah!

Mắt nhìn một kích nhanh như như thiểm điện kia sắp rơi xuống trenen gười Hắc y nhân, hơn trăm người vây xem không khỏi đều lắc đầu, trêu chọc ai không tốt, hết lần này tới lần khác muốn ở trong Lăng Tiêu Thành trêu chọc người Lăng Tiêu Điện, đây không phải là tìm chết sao?

Nhưng sau nháy mắt tròng mắt mọi người đều như lòi ra, bọn hắn chỉ thấy một đạo u mang thiểm lược mà qua, chợt, người xuất thủ kia, kể cả mặt mấy tên hộ vệ Lăng Tiêu Điện khác ngay lập tức này liền bị u mang bao trùm mà xuống, sau đó, sinh cơ lặng yên tiêu tán.

Sau khi u mang biến mất, còn lại cũng chỉ là mấy cổ thi thể, mà người thi triển ra u mang quỷ dị kia đã không thấy đâu nữa, chỉ có người nhãn lực sắc bén mới nhìn rõ, có tàn ảnh nhàn nhạt lướt vào trong Lăng Tiêu Thành.

- Không hổ là Lực Huyền cao thủ, vô luận là tốc độ ra tay hay lực đạo, đều không phải người thường có thể so sánh, phương thức công kích bực này thật quỷ dị thần kỳ, khiến ta mở rộng tầm mắt ah!

- Đúng thế, ngươi cũng không xem thử, vì sao sau khi đến cảnh giới Lực Huyền mới có thể được xưng là cao thủ? Nhân vật bực này, chúng ta chỉ có nhìn lên...

Lời này còn chưa nói hết, người nói chuyện đã cho rằng mình thất thần.

Lực Huyền võ giả, phóng ở nơi khác có thể được gọi là một phương cao thủ, nhưng mà nơi này chính là Lăng Tiêu Thành, tuy võ giả như vậy không phải vừa nắm là được một bó to, nhưng số lượng cũng không ít.

Mà ở trước mặt Lăng Tiêu Điện, Lực Huyền cao thủ nhiều nhất chỉ là con sâu cái kiến hơi cường tráng một chút thôi

Đắc tội Lăng Tiêu Điện, đừng nói là võ giả cảnh giới Lực Huyền, dù là cao thủ Địa Huyền, thậm chí cao thủ Hoàng Huyền bình thường chỉ sợ cũng rất khó thoát thân.

Người này lá gan thật lớn, giết người Lăng Tiêu Điện còn dám vào thành, không biết hắn đến cùng đang suy nghĩ gì, chẳng lẽ thật là chán sống sao?

Sau khi tiến vào Lăng Tiêu Thành, Thần Dạ cũng không vội vã đi về phía Lăng Tiêu, cũng không tìm nơi náo nhiệt nghe ngóng một ít tin tức.

Tử Huyên và Linh Nhi bị mang đến nơi đây, chắc có lẽ không ai biếtiết, dù sao, chuyện Tiêu Vô Yểm từng làm, dù cho Lăng Tiêu Điện thế lớn cũng sẽ bị người chỉ trích.

Chuyện mất mặt mũi bực này sao có thể sẽ tuyên dương ra ngoài được

Trước mắt tối trọng yếu nhất, là phải làm sao náo Lăng Tiêu Thành đến long trời lỡ đất, chẳng những chung quanh thành trì oanh động mà khắp toàn bộ Đông Vực thế giới cũng đều phải oanh động, như vậy, Thần Dạ mới có đầy đủ nắm chắc cứu ra được Tử Huyên và Linh Nhi.

Loạn, càng loạn càng tốt!

Mà những điều này lại phải đợi sau khi Hổ Lực bọn hắn vào thành mới có thể bắt đầu, bởi vậy giờ phải hảo hảo nghỉ ngơi một chút, nếu l Lăng Tiêu Điện quan tâm mặt mũi, quan tâm mấy người bị giết hôm nay, vậy thì tin tưởng sau đó không lâu, sẽ lại lần nữa có một hồi giết chóc huyết tinh

Coi như là sớm thu một ít tiền lãi đi/

Dưới áo choàng màu đen, bên khóe miệng Thần Dạ đã nhếch lên một đường cong cực độ tàn nhẫn... Trong hai tháng qua, cưỡng ép luyện hóa được năng lượng của Đại Âm Tà Ma Vương, tuy rằng không bị những khí tứca tà ma kia xâm lấn tâm thần, nhưng hoặc nhiều hoặc ít, đều bị chút lây nhiễm.

Bản thân Thần Dạ cũng có thể cảm ứng được rõ ràng, hương vị của máu đối với hắn mà nói giờ có lực hấp dẫn cực kỳ mãnh liệt.

Không đến một canh giờ, trước cửa một khách sạn đã có mấy cao thủ mặc phục sức Lăng Tiêu Điện lướt đến như thiểm điện, sau một lát, đã có đội hình vài chục người phong tỏa khắp con đường này lại.

Không ai tiến đến, càng không một ai có thể rời khỏi.

Người biết rõ lai lịch những người này sắc mặt lập tức đều thay đổi:

- Chấp pháp đội của Lăng Tiêu Điện, bọn hắn sao lại xuất hiện, là ai đui mù như vậy, vậy mà gây chuyện khiến Lăng Tiêu Điện phái chấp pháp đội ra rồi?

- Ngươi không biết sao? Không lâu trước có một tên Hắc y nhân ở cửa thành, cưỡng ép đánh chết mấy hộ vệ Lăng Tiêu Điện.

- Tên này ngốc sao, giết người của Lăng Tiêu Điện không trốn ngược lại nghênh ngang vòa thành, đây không phải là tìm chết sao?

- Ai biết được, dù sao không liên quan đến chúng ta, xem cuộc vui tốt rồi.

Từng đạo thanh âm thấp đến không thể thấp hơn chậm rãi truyền đi, mà ở trước mắt bao người, mấy cao thủ Lăng Tiêu Điện hung dữ lướt vào trong khách sạn.

Lập tức, tất cả mọi người ở phụ cần đều nhìn, bọn hắn cũng muốn biết, đến tột cùng là người nào dám can đảm giết người rồi còn không rời đi.

Sau khi mấy người kia tiến vào, trong khách sạn cũng không có động tĩnh gì quá lớn, mọi người có chút ngừng hô hấp, xem ra người can đảm kia cũng không quá khó chơi...

Chỉ là, sau khi những người này nghĩ như vậy không được bao lâu, đột nhiên có đạo đạo tiếng xé gió vang lên, phóng mắt nhìn đi, mấy đạo thân ảnh đã từ trong khách sạn mãnh liệt bay ra, sau đó liền đập trên mặt đất.

Thình lình, mấy tên cao thủ chấp pháp đội Lăng Tiêu Điện kia đều đã biến thành thi thể...

Xôn xao

Tiếng kinh hồ của đám người đứng ngoài xem lập tức vang vọng.

Hơn mười người còn lại sắc mặt đột biến, bọn hắn không chút nghĩ ngợi đã vội vàng lao về phía Lăng Tiêu Điện, những người cầm đầu kia đều là Lực Huyền cao thủ hàng thật giá thật a.

Cao thủ bực này liên thủ, vậy mà vô thanh vô tức chết đi, thực lực của tên to gan kia tuyệt không phải những người như bọn hắn có thể ứng phó.

- Nếu đã đến thì cần gì rời đi chứ/

Một đạo thanh âm khàn giọng vang vọng, chợt, u mang màu đen giống như một tấm màn đen che phủ cả bầu trời phương này, đám người đang nhanh chóng lướt về Lăng Tiêu Điện lập tức đều có cảm giác như tử thần đang lặng lẽ hàng lâm.

Vô số người, kinh hãi nhìn một màn này, từ lúc u mang che đậy Thiên Địa, đến lúc u mang tán đi cũng chỉ có một chung thời gian thôi, nhưng chính thời gian ngắn như thế, mấy chục cao thủ tuyệt đối có thể hù sợ người bình thường đã quỷ dị biến thành thi thể.

Từ đầu đến cuối, người sát nhân ngay cả mặt mũi cũng chưa từng lộ qua!

Dù cho Hắc y nhân kia cũng không làm gì người vô tội, tuy nhiên tất cả mọi người trông thấy đều sinh lòng sợ hãi, phương thức giết người như thế thật sự quá mức quỷ dị rồi.

- Muốn tìm về mặt mũi, phái ra một ít người đủ sức nặng, đừng phái đi một ít a miêu a cẩu tìm chết.

Tên đệ tử Lăng Tiêu Điện không bị giết giờ phút này bị dọa sợ rồi, hắn ngây người đứng đó, trong ánh mắt có sợ hãi thật sâu, đồng thời, cũng có một tia tự giễu!

Không đề cập tới mấy Lực Huyền cao thủ cầm đầu, dù là bọn họ, ngày bình thường đi ra ngoài cũng được những người khác xưng một tiếng đại nhân, nhưng giờ lại thành a miêu a cẩu!

- Còn chưa cút!

Tiếng quát truyền đến, giống như xen lẫn một tia khí tức mới cảm ứng được, người còn sống kia lập tức vội vàng vung bước chân, chạy đi cực nhanh