Đế Quân

Chương 669: Hải Vực Phong Thành Chi Biến (2)




Vốn là hành động tùy ý chậm rãi, đột nhiên Tử Huyên thò tay ra nhanh như điện, một tay ôm lấy Linh nhi vào trong ngwujc, trong cơ thể, mấy phần lăng lệ chi ý bỗng nhiên tán phát ra.

Cùng lúc đó cũng không quá lâu, từng đạo thân ảnh từ trong Hải vực Phong thành thiểm lướt mà đến, người cầm đầu chính là thúc cháu Phong Lăng cùng Phong Kình, phía sau bọn họ là đám người Dương Thành cùng với một ít cao thủ khác!

- Tử cô nương!

Phong Lăng trầm giọng nói một câu, trong mắt có ánh sáng tinh lệ nhìn về phía sau bên trái.

Những người này cũng không có rời đi, bất kể bởi vì công hay là tư, bọn họ cũng có lý do tiếp tục lưu lại Hải vực Phong thành.

- Không cần khẩn trương như vậy, hẳn không phải là tới tìm phiền toái.

Danh tiếng của Hải vực Phong thành không nhỏ, vật giao dịch cũng là quý trọng rất hiều, vì vậy cao thủ lui tới đây cũng là nhiều vô số, có cao thủ đến cũng không cảm thấy kỳ quái.

Lời tuy như thế, thần sắc của đám người Phong Lăng lại là không cách nào buông lỏng xuống được.

Bọn họ có thể trước tiên cảm ứng được đều chạy tới, đây đã nói lên cao thủ tới không có một chút che giấu nào... Từ đó cũng có thể kheiens cho những người kia, thậm chí Phong Lăng rõ ràng cảm ứng được tu vi chân thực của chủ nhân đột nhiên xuất hiện kia!

Đó rõ ràng là ba tên cao thủ cảnh giới Hoàng Huyền cùng với đông đảo cao thủ đi theo, không đề cập đến ba ngươi trước, cao thủ còn lại ở trong đó thì có vài vị có thực lực không ở dưới Phong Lăng hắn.

Đội hình cường hãn bực này dõi mắt cả Đông vực cũng là tìm không ra mấy phương thế lực có đội hình xa hoa như vậy.

Bọn họ tới đây, nếu nói là đi ngang qua, như vậy không cần thiết phải hiện ra hình dáng, mà cố ý như vậy liền là đại biểu tất có mưu đồ.

Mặc dù không nhất định là hướng về phía nhóm người mình mà đến, nhưng nhấp định sẽ có điều giao thiệp.

Giao thiệt với đội hình kinh khủng bậc này, cho dù là Phong lăng đều không thể thản nhiên đối mặt!

- Đến rồi!

Một lát sau từng đạo thân ảnh từ chỗ sâu không gian kia trực tiếp xuất hiện ở giữa không trung.

Sau khi thấy ba người cầm đầu kia, sắc mặt của đám người Phong Lăng không tự chủ được mà đại biến, chợt phản ứng giống như abnr năng, cả đoàn người ngay lập tức đem mẹ con Tử Huyên che ở phía sau.

Loại bảo vệ này không phải là không hi vọng mẹ con Tử Huyên nhận phải thương tổn gì, mà là căn bản không muốn những người kia ở trên không trung nhìn thấy mẹ con Tử Huyên ở chỗ này.

Hành động như thế, Linh nhi có lẽ không nhìn thấu được ý tứ trong đó, nhưng Tử Huyên dĩ nhiên là hiểu được, khi tầm mắt của nàng xuyên thấu qua khe hở của đám người Phong Lăng, xa xa nhìn về những người ở trong hư không, ánh mắt đã là có thêm ý rét lạnh.

Những người đó mới xuất hiện liền là nhìn thấy đám người ở trên tường thành, ba người cầm đầu chậm rãi tiến lên phía trước một bước, một người ở giữa là vị lão giả mặc áo bào tro, nhìn Phong Lăng, lão cười nói:

- Phong Lăng tiểu tử, ngươi quả nhiên ở chỗ này!

Thanh âm cũng không có bất kỳ chải chuốt nào trực tiếp nhàn nhạt phiêu đãng trên bầu trời thành trì.

Tất cả người nghe được ở trong lòng đều có một trận lộp bộp, đường đường là Phong Lăng, hiện tại là cao thủ Địa Huyền bất trọng, ở trong miệng lão giả kia lại thành một tên tiểu tử, có thể nghĩ được bối phận cùng thực lực của lão giả này!

Đối mặt với lời nói của lão giả kia, Phong Lăng tạm thời cũng chỉ có thể cười khan một tiếng, lúc này giọng nói hơi có mấy phần khách khí nói:

- Tiêu lão, đã lâu không gặp, không biết ngươi làm sao lại tới chỗ này?

- Tiêu lão? Là Lăng Tiêu điện Tiêu gia sao?

Giờ khắc này liền là Linh nhi cũng minh bạch rất nhiều!

Giữa không trung, lão giả được xưng là Tiêu lão kia nhìn Phong Lăng, một bộ dáng cười dài, tựa hồ cả người lẫn vật vô hại, nhưng người quen thuộc với lão lại biết, nụ cười như thế đã là đại biểu cho bất mãn thật sâu nào đó.

- Phong Lăng tiểu tử, lần này lão phu tới đây, làm như vậy là vì cái gì, chẳng lẽ trong lòng ngươi không rõ ràng sao?

Sắc mặt của Phong Lăng không khỏi hơi ngưng trọng lại, từ sau khi nhìn thấy bọn họ, trong lòng hắn đã đối với những người này đột nhiên xuất hiện ở Hải vực Phong thành có một cái đáp án minh xác, mà nay lại hỏi như vậy đã là có thể để cho Phong Lăng xác định ý tới của bọn họ rồi.

Phong Lăng hơi khổ sở một phen, trong lòng đột nhiên không còn thấp thỏm cùng kín sợ, có một cỗ phong phạm cùng khí độ mà cao thủ như hắn nên có chậm rãi hiện ra.

Nhìn lão giả ở giữa không trung, Phong Lăng thản nhiên nói:

- Tiêu lão thân là tiền bối cao nhân, thời gian dài đều chưa từng rời đi Lăng Tiêu điện, Phong mỗ lại sao có thể biết được ý đến của Tiêu lão?

Phong Lăng biết, lấy thông tuệ của Tử Huyên, phản ứng bản năng của nhóm người mình mới vừa rồi nàng có thể đoán ra được, mà trực tiếp chỉ rõ cũng là đnag nói cho Tử Huyên, người tới mặc dù bất thiện cùng cường đại, nhưng bọn hắn cũng không phải là hạng người khiếp nhược!

Ý tứ trong lời nói Tử Huyên nghe hiểu được, đám người Tiêu gia kia cũng hiểu được, thái độ của Phong Lăng biến chuyển đồng thời cũng làm cho những người này khẽ có điều kinh ngạc.

Nụ cười trên khuôn mặt của lão giả họ Tiêu càng thêm nhu hòa:

- Phong Lăng tiểu tử, một thời gian ngắn không thấy, ngươi không chỉ có tu vi tính tiến một điểm, ngay cả lá gan cũng là lớn lên một chút a!

Nghe vậy, chỗ sâu con ngươi của Phong Lăng xẹt qua một tia khổ sở không muốn người biết, chống lại Lăng Tiêu điện, đừng nói một cái Phong gia, liền là mấy cái Phong gia chồng lên một chỗ đều chưa hẳn là có nắm chắc tất thắng.

Dõi mắt cả thế giới Đông vực, Lăng Tiêu điện chính là bá chủ hoàn toàn xứng đáng!

Song, Thần Dạ cùng Tử Huyên đối với Phong gia, đối với tứ đại thế lực Huyễn Lâm cốc mà nói là có thiên đại ân tình, nhất là đối với Phong gia, Phong Kình thân là thiếu chủ của Phong gia, địa vị hết sức quan trọng, Phong gia có tương tai càng tốt hơn hay không, hết thảy hi vọng đều ký thác ở trên người Phong Kình.

Ngày đó trong sơn mạch nếu không phải Thần Dạ đột nhiên xuất hiện, phá hư âm mưu của bốn đại gia tộc, giờ này khắc này, phần lớn người ở chỗ này sợ là đều đã hồn về địa ngục, trong đó bao gồm đám người Phong Kình cùng Dương Thành.

Cái ân tình này, lớn như trời!

Phong gia chính là hạng người trọng tình trọng nghĩa, lại há có thể trơ mắt nhìn Lăng Tiêu điện khi dễ mẹ con Tử Huyên.... Chỉ sợ không địch lại cũng không để cho người khác đem chính mình thành hạng người đáng bị phỉ nhổ!

Trong lòng có những ý nghĩ này, ý khổ sở thoáng qua mà mất, nhìn mọi người Tiêu gia, Phong Lăng cười nhạt nói:

- Tiêu lão từng đã chỉ điểm để cho Phong mỗ được nhiều ích lợi, do đó cũng có thành tựu của ngày hôm nay, cho nên kính xin Tiêu lão vui lòng lần nữa chỉ giáo.