Đế Quân

Chương 657: Đi Ra




Oanh!

Một đạo khe hở nhanh chóng xuất hiện trên u mang bình chướng, sau đó liền lan tràn ra như mạng nhện, tới cuối cùng, răng rắc một tiếng vỡ vụn ra như thủy tinh.

Mà Thần Dạ thế công không thay đổi, tiếp tục dùng loại phương thức bá đạo ngang ngược kia hung hăng xông tới Cửu Anh Vương!

- Cũng thế, để bổn vương xem thử, ngươi đến cùng có thể làm được loại tình trạng nào!

Cửu Anh Vương cắn rănh, không né tránh, thân hình có chút run lên, lại lần nữa có u mang đen kịt bạo tuôn ra.

- Cửu Tử Thi Ma Thân!

Đạo u mang kia chia ra làm chín, chín đạo thân ảnh nhanh chóng xuất hiện, nhìn qua giống như là cửu điện minh quân trong Hoàng Tuyền Điện vậy.

Chín đạo thân ảnh xuất hiện liền giống như áo giáp, nhanh chóng bao trùm qua thân thể Cửu Anh Vương, hai tay hai chân, trước ngực phía sau lưng, cùng với đầu, bất luận chỗ nào trên thân thể đều bị chín đạo thân ảnh chăm chú bao trùm xuống.

Cùng lúc đó, có ma khí ngập trời chậm rãi xoay tròn quanh thân thể hắn, một cổ chấn động kinh người mãnh liệt tán phát ra.

Ánh mắt Thần Dạ ngưng tụ. . . .

- Bồng!

Ngay tiếp đó, thân ảnh phá không mà đến mang theo Chân Long chi thân, đâm vào trên ma khí ngập trời.

Thanh âm nặng nề từ chỗ đối binh lan tràn ra, toàn bộ Thiên Địa phảng phất như vào lúc này đều run rẩy một cái.

Chân Long gào thét, Long Uy trùng kích, từng đạo lực lượng bá đạo điên cuồng trùng kích ra, ý đồ tách ra toàn bộ ma khí ngập trời kia.

Nhưng Cửu Tử Thi Ma Thân này hẳn là thủ đoạn phòng ngự cường đại nhất của Cửu Anh Vương, hiện giờ tuy chỉ là một đạo ảo ảnh, thực lực xa không cường đại như bản thể, nhưng Chân Long trùng kích qua cũng chỉ khẽ run rẩy.

Lai lịch của Cửu Anh Vương Thần Dạ không biết, nhưng thấy hắn ở trước mặt thần bí nhân kia cũng chưa từng từng có nửa phần cúi đầu, rõ ràng, nhất định cũng là tồn tại cực kỳ cường đại, nếu dễ dàng bị xé nứt như thế, hiển nhiên cũng quá không nói nổi rồi.

Bởi vậy, nhìn thấy ma khí ngập trời chỉ đang run rẩy lấy, tâm thần Thần Dạ không có chút bối rối nào, khẽ cắn đầu lưỡi, một chút máu huyết dung nhập vào trên trán Chân Long.

- Rống!

Vốn bá đạo, nhưng vẫn con phong thái của Vạn Thú chi Vương nhưng hiện giờ sau khi dung hợp chút máu huyết kia, đầu Chân Long này đột nhiên tính tình đại biến, phảng phất như hóa thành Hồng Hoang hung thú thời viễn cổ vậy.

Trong tiếng quát hung mãnh, cả long thân triển lộ, long trảo cực lớn ngậm lấy khí tức vô cùng sắc bén, như đao cắt qua trên ma khí.

Xùy~~!

Ma khí trước kia còn không thể phá vỡ, dưới long trảo lại bị cắt ra như giấy trắng vậy, lập tức, long thân như điện, mang theo hung uy mênh mông trực tiếp đánh lên trên thân thể Cửu Anh Vương.

Một sát na này, toàn bộ thế giới, phảng phất như đều yên tĩnh lại. . . . Chỉ giằng co một lát, không gian kịch liệt run rẩy thoáng một phát, mà khí lưu chung quanh vào lúc này cũng đều bị đánh tan.

Chân Long chi thân cực lớn bao vây mỗi một nơi khắp toàn thân Cửu Anh Vương, một lát sau, ầm ầm muốn nổ tung lên.

- Tiểu tử, ngươi ngược lại đủ điên cuồng!

Thân ảnh không chút sứt mẻ rốt cục lui về phía sau vài bước, một đạo thanh âm hơi có vẻ phập phồng cũng từ trong hỗn loạn truyền ra.

Thần Dạ xóa đi vết máu bên khóe miệng, điên cuồng? Trong thân thể của hắn, cho tới bây giờ, thời thời khắc khắc đều luôn có dòng máu điên cuồng.

Ngay khi Chân Long chi thân bắt đầu mãnh liệt nổ tung, dùng lực lượng như thế đi trùng kích Cửu Tử Thi Ma Thân của Cửu Anh Vương, sau một lát, thân hình Thần Dạ khẽ động, lướt nhanh ra như điện.

Hắn biết rõ, cao thủ như Cửu Anh Vương dù chỉ là một đạo ảo ảnh, dù tu vị áp chế đến tình trạng tương đương mình, nhưng đủ loại thủ đoạn cường đại còn đó, một ít thần thông không thể tưởng tượng nổi cố nhiên không thể thi triển tùy tâm sở dục, nhưng thời khắc mấu chốt, bọn hắn nhất định sẽ thi triển ra.

Cảnh giới và cấp độ của bọn hắn không phải Thần Dạ hiện giờ có khả năng chạm đến được.

Muốn đi ra Hoàng Tuyền Lộ, ngoài dốc sức liều mạng ra, Thần Dạ nghĩ không ra mình còn thủ đoạn nào khác.

Thân ảnh như điện thoáng qua đã xuất hiện trong hỗn loạn, thừa nhận lấy năng lượng phong bạo không ngừng trùng kích đến quanh thân, Thần Dạ cắn chặt hàm răng, toàn bộ lực lượng, tụ vào một điểm, lập tức hung ác đánh lên lồng ngực Cửu Anh Vương.

Xùy~~!

Một tiếng xé rách rốt cục vang vọng bên tai Thần Dạ, chợt, từng khe hở rất nhỏ bắt đầu chậm rãi lan tràn. . . . Một kích như thế đã phá vỡ được phòng ngự của Cửu Anh Vương, nhưng Thần Dạ còn chưa thấy đủ, phá vỡ phòng ngự cũng không có nghĩa là đánh bại, mà từ đầu đến cuối, Cửu Anh Vương đều chưa từng chính thức động tay lần nào, cho nên, Thần Dạ không dám sơ ý chủ quan!

Nhưng khiến hắn thật không ngờ, sau khi khe hở kia càng ngày càng dày đặc, cuối cùng khiến Cửu Thi Ma Thân vỡ vụn ra thì thân ảnh Cửu Anh Vương liền hư không tiêu thất mất!

Thần Dạ nao nao, mãnh liệt xoay người nhìn lại, ở bên ngoài trăm mét, giữa không trung, Cửu Anh Vương đang lạnh nhạt đứng vững.

Hắn vừa rồi tuyệt đối không phải bằng tốc độ kinh người, thần không biết quỷ không hay chuyển đổi vị trí. . .

- Tiểu bối, Hoàng Tuyền Lộ, ngươi đã thông qua, mau rời đi đi!

Thần Dạ chợt ngẩn người, như vậy đã thông qua rồi, mặc dù nói, một kích vừa rồi khiến ảo ảnh Cửu Anh Vương cảm nhận được nguy hiểm thật lớn, nhưng nếu song phương đại chiến thế tất sẽ phát sinh rất nhiều chuyện xấu, tuy Thần Dạ có tự tin.

Nghe vậy, bên khóe miệng Cửu Anh Vương bất giác lộ vẻ đắng chát:

- Dùng thực lực bổn vương rõ ràng không cách nào ngăn chặn ngươi, dù cho đây chẳng qua chỉ là một đạo ảo ảnh, nhưng cũng coi như là bổn vương thua. Sinh lộ ở ngay phía trước, ngươi đi đi!

- Đa tạ tiền bối!

Thần Dạ ôm quyền, trong lời nói, đối với Cửu Anh Vương có thêm vài phần kính ý, không phải mỗi người đều có thể mở miệng nhận thua tiểu bối, cũng không phải mỗi người, đều nguyện ý thừa nhận mình thất bại.

Chỉ riêng điểm này thôi, Cửu Anh Vương đã có tư cách khiến người kính phục rồi.

Cửu Anh Vương gật đầu cười, lập tức phất phất tay, thân ảnh cái biến mất không thấy đâu nữa.

- Rốt cục đều thông qua được.

Lúc này, Thần Dạ cũng trùng trùng điệp điệp thở hắt ra, nói thật, với hắn mà nói, đầu Hoàng Tuyền Lộ này thật sự cũng quá mức gian khổ.

Trong đầu, hắn tự nhiên nhớ lại mọi chuyện, từng màn đều như vừa xảy ra, thập phần rõ ràng. Loại đau nhức khó mà chịu nổi kia giờ phút này vẫn lưu lại trong đầu như thực chất, khí nghĩ đến liền không nhịn được sẽ cảm giác nổi thống khổ tê tâm phế liệt!

Tất cả khó khăn và nguy cơ, nếu không phải trong lòng có quá nhiều không bỏ xuống được, nếu không phải những gì gặp lúc xưa đã tôi luyện tâm tính của hắn, Thần Dạ biết rõ, mình căn bản không thể vượt qua Hoàng Tuyền Lộ được.

May mà, hắn đi ra!

Kế tiếp sắp phải đối mặt, có lẽ còn không phải là kết quả cuối cùng, Nhưng Thần Dạ tin tưởng dù đối mặt bất luận nguy cơ và khiêu chiến nào, lòng của hắn đều thong dong hơn rất nhiều.