Đế Quân

Chương 592: Tấm lòng giai nhân (1)




Dù khổ như vậy, nàng một thân một mình chẳng những là đứa bé mới lớn, lại vẫn còn bị khiến cho có mang... Nàng nhường nhịn cho Linh Nhi khỏe mạnh lớn lên, tình thương của mẹ như núi khiến cho đám người Phong Kình kính nể mà cảm động.

- Phong đại ca, không biết, chúng ta đến lúc nào có khả năng đi tới Chúng Thần Chi Mộ?

Mọi người có hơi ngẩn người, không nghĩ tới Tử Huyên lại hỏi câu này. Một lát sau, Phong Kình mới nói:

- Thông thường mà nói, là bảy ngày sau. Bởi vì phải dành một chút thời gian cho những người đoạt được cái chìa khóa đi luyện hóa năng lượng bên trong.

- Bảy ngày sao? Ta nhiều lắm là chỉ cho phép thời gian ba ngày...

Tử Huyên chợt nói:

- Phong đại ca, giúp ta một chuyến, phái người đi Chung gia đưa tin cho Chung Khiếu, nói năm ngày sau ở bên ngoài hải vực Phong Thành, trong không trung Vô Tận Chi Hải thì ta cùng với hắn sẽ đánh một trận công bình, sinh tử mỗi bên nhờ vào bản lĩnh !

Nghe vậy, vẻ mặt mọi người lần thứ hai đột biến, Thần Dạ đồng dạng cũng kinh ngạc nhìn Tử Huyên.

- Nếu như hắn không chịu tiếp nhận chiến thư này, liền nói cho hắn, món nợ nhiều năm trước cũng nên trả !

Âm thanh của Tử Huyên lập tức như chùm tia sáng kia, trở nên vô cùng lạnh lẽo...

Mọi người dần dần tản đi!

Nhìn sắc mặt Thần Dạ, Tử Huyên nhẹ nhàng nói:

- Chúng ta cứ đi về trước, rồi sẽ nói cặn kẽ cho ngươi, được không ?

- Hảo!

Thần Dạ thở ra một hơi dài !

Cuộc tranh đoạt chìa khóa Chúng Thần Chi Mộ đã kết thúc một giai đoạn.... Điều làm cho mọi người thấy nằm ngoài dự kiến chính là thế lực bản địa hải vực Phong Thành không ngờ tại lần này đây, lại ngay cả một suất cũng không hề cướp được.

Sau khi tin tức truyền ra ngoài, quả thực khiến cho những người không đủ tư cách tham gia cùng cướp đoạt, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút cảm giác thoải mái ở trong lòng.

Nhiều năm qua, bốn thế lực lớn tọa trấn hải vực Phong Thành. Từ các thế lực do bọn hắn khống chế được cho đến các tồn tại liên quan, đừng nói thế lực lớn đến từ địa phương khác, mà cho dù là thế lực bản địa thì đều rất khó từ trong đó lấy được một chén canh.

Có lẽ cũng có người thành công đoạt được cái chìa khóa, nhưng mà, lúc đang luyện hóa năng lượng trong cái chìa khóa lập tức liền bị người giết chết. Ngay cả Chúng Thần Chi Mộ là có hình dáng gì đều là chưa từng nhìn thấy.

Tác phong bá đạo như thế, lâu ngày, đã dẫn đến rất nhiều người khá bất mãn, chỉ là ngại bốn thế lực lớn cường đại cùng với con bài chưa lật của bọn họ, nên mới không thể không ẩn nhẫn đến nay!

Mà nay tin tức truyền đến, quả thật có làm vui vẻ lòng người khi nói đến chuyện đó.

Điều làm cho mọi người càng thêm cực kì kinh ngạc chính là, không lâu sau lại có một phong chiến thư sinh tử quăng vào Chung gia.... Nhiều năm qua, số người muốn giết đám người Chung Khiếu không phải không có, trong đó không thiếu cao thủ. Thế nhưng còn không từng có người làm như vậy. Điều này làm cho người ta rất hiếu kỳ, đến tột cùng, Tử Huyên mà khiêu chiến Chung Khiếu, thì nàng là ai?

Không ai phỏng đoán đến giờ phút này Chung Khiếu suy nghĩ cái gì, Chung Kỳ coi như là có được Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật đang đứng ở gần bên người lão mà cũng không rõ ràng lắm, rốt cuộc là lão đang suy nghĩ cái gì.

Bởi vì Chung Kỳ phát hiện, suy nghĩ của Chung Khiếu thập phần hỗn loạn, thật giống như kinh mạch trong thân thể đã bị vặn thành bánh quai chèo, khiến nàng vô phương có thể dễ dàng thấy được.

Thực ra, bản thân Chung Kỳ giờ phút này cũng không có bao nhiêu tâm tư đi chú ý tới suy nghĩ của phụ thân nàng.

Tại sao Tử Huyên đến khiêu chiến? Những người khác không biết rõ ràng lắm, nhưng cha con hai người lại cũng là biết cực kỳ rõ ràng. Nhiều năm không biết tới tin tức của nàng, nên bọn họ đã cho là, nữ nhân này đã sớm không biết ở nơi nào, nàng vì đứa con mình mà đang bôn ba.

Chưa từng nghĩ tới, nhiều năm sau thì nàng lại đã đến đây !

Nàng làm như thế nào mà biết được, tất cả mọi chuyện năm đó, chính là do Chung Khiếu gây nên?

Kỳ thật bị biết rồi cũng không tính là một việc quan trọng tới đâu. Với thế lực của Chung gia, không cần thiết phải sợ Khiếu Lôi Tông, huống chi hiện nay Tử Huyên đã là phản loạn ra khỏi Khiếu Lôi Tông.

Năm đó sở dĩ khi làm không muốn người khác biết, có sợ cũng vẻn vẹn là Tiêu Vô Yểm sẽ đến đây trả thù, chỉ có như thế mà thôi.

Cha con hai người lo lắng chính là.... Một buổi tối hơn mười ngày hai mươi ngày trước, một Hắc y nhân đột nhiên xông đến Chung gia, chỉ đích danh họ tên Chung Khiếu. Qua trận chiến ấy làm cho người ta biết, Hắc y nhân đối với Chung Khiếu có mối hận ngập trời.

Lúc ấy có nghĩ cũng không hiểu, Hắc y nhân đến tột cùng là ai. Thế nhưng hiện nay cũng là rõ ràng, người kia chính là Tử Huyên!

Năm đó ở trong mắt Chung Khiếu, Tử Huyên tất nhiên phi phàm, nhưng lại vẻn vẹn là một tiểu bối hậu sinh. Ngoài ra trong lòng đang có mang nên quả thực không chịu nổi một kích. Thế nhưng khi trở về nhiều năm sau, bằng chính mình lực của bản thân thì đã rất khó giữ nàng lại.

Hiện tại, nàng thành công thu được một cái chìa khóa trong đó. Nên sau khi luyện hóa, thực lực tất nhiên tiến nhanh. Khi lần thứ hai Chung Khiếu cùng đánh một trận, thì trong lòng đã không có một điểm nắm chắc nào.

Đừng nói giành thắng lợi, mà an toàn lui về thì lão cũng không dám cam đoan!

Trong đại sảnh, cha con hai người một mực trầm lặng.... Sau một hồi, Chung Kỳ mới nói nhỏ:

- Cha, trận đại chiến này, ngài tiếp nhận sao?

Chung Khiếu phảng phất như mới sực tỉnh lại từ trong giấc mộng. Ở trong thần sắc lão nhanh chóng đánh tan tất cả hỗn loạn, chỉ hiện ra sự hung ác đến cực độ:

- Tiếp, tại sao không tiếp? Ta làm thương tổn nó, thương tổn con gái nó. Thế nhưng con ta, cũng là bị bọn họ giết, ta muốn báo thù!

Chung Khiếu bỗng nhiên nhìn về phía Chung Kỳ, lạnh lùng nói:

- Với thiên phú tu luyện bẩm sinh của Tử Huyên cùng Thần Dạ, coi như là ngươi, đều không thể không lưu ý. Cho nên, lần này mà có thể thì đó là cơ hội tốt nhất để giết bọn hắn. Chung Kỳ, nếu như ngươi còn muốn có thể diện đi gặp liệt tổ liệt tông Chung gia, thì lần này đây ngươi nhất định phải giết hai người bọn họ. Không, cả ba người, con gái của nó cũng không thể buông tha!

- Nếu như không phải vậy, mặc dù thành ma quỷ, ta cũng mãi mãi bám theo ngươi !

Chung Kỳ há miệng, nhưng cuối cùng cũng không nói một chữ nào. Phụ thân Chung Khiếu đã là cao thủ Địa Huyền, thế nhưng vừa rồi lại nói ra biến thành ma quỷ như vậy. Có thể nghĩ, ở trong lòng lão có mối hận lớn tới đâu.

Chung Kỳ biết phụ thân hận, cũng muốn được tự mình giết chết Tử Huyên. Có điều cái này không quan hệ cùng báo thù. Đó chỉ là chuyện tranh giành giữa những nữ nhân ưu tú. Hơn nữa, Chung Kỳ cũng muốn đường đường chính chính thắng Tử Huyên một lần trước công chúng !

Nàng muốn tất cả mọi người cũng biết, Tiêu Vô Yểm cuối cùng lựa chọn nàng, thực sự không phải là bởi vì hắn hay bởi vì con gái hắn.