Đế Quân

Chương 486: Ngoài ý muốn (2)




Tuôn ra như vậy chỉ là mỗi một chuôi binh khí tự mình làm ra, thanh uy cực lớn nhưng uy lực chân chính cũng không phải là quá thịnh, song lúc bọn chúng ở dọc đường lướt qua rõ ràng đang tương dung với nhau không ngừng, tới cuối cùng đã là một đạo công kích khổng lồ.

Mà đạo công kích này dung hợp hết sức hoàn mỹ, không có một chút sơ hở!

Lúc vừa mới bắt đầu Binh trận cũng đã cho thấy uy lực không tầm thường, nếu để cho nó toàn lực phát ra, thật không hiểu được sẽ là một cảnh tượng như thế nào.

Bất quá mặc dù uy lực khổng lồ, Thần Dạ thật không vì Tử Huyên mà lo lắng cái gì, thực lực của nàng tuyệt không phải là Lực Huyền nhất trọng giống như mặt ngoài.

Đúng như dự đoán, ở sau khi Tử Huyên lọt vào binh trận, tốc độ của nàng lại là nhanh hơn rất nhiều, lấy thị lực của Thần Dạ hiện tại cũng chỉ có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh đang phi lướt, công kích cường đại dữ dội tuôn ra kia căn bản không cách nào truy kích được.

Thần Dạ cảm khái không thôi, tốc độ di động của hắn trải qua ở trong Cổ Đế điện không ngừng tôi luyện đã là vô cùng nhanh, ngay cả cao thủ Lực Huyền giống như Ngũ trưởng lão, hơi có chút khinh thường mà nói, chỉ bằng vào tốc độ cũng rất khó áp chế được hắn.

Nhưng Tử Huyên hiện tại biểu hiện ra xa xa ở phía trên hắn!

Lấy tốc độ giống như kinh lô đi tới, tất cả tiến công trong Binh trận nhằm vào mà đến đều bị Tử Huyên vứt lại phía sau, ngắn ngủi mấy giây thời gian liền để cho nàng nhẹ nhàng mà xuất hiện ở vị trí trung tâm của đại trận.

Nhìn Phủ đầu cự đại, Tử Huyên thò tay ra đem nó bắt được, hơi động một cái, năng lượng huyền khí xông ra liền để cho Phủ đầu không có một chút lực đạo phản kháng, đến đây, phương Binh trận này coi như là đã phá, tất cả binh khí cũng giống như là mèo con thành thật rơi xuống.

Tử Huyên quay người lại hướng về phía Thần Dạ cười một tiếng, hắn cũng là cười mà giơ ngón tay cái lên.

Đừng xem Binh trận này đơn giản bị Tử Huyên phá vỡ như thế, nếu như không phải tốc độ của nàng kinh người, cộng thêm tu vi bất phàm, đổi lại là người khác, giờ khắc này chỉ sợ đang thừa nhận công kích cường đại của Binh trận kia.

Binh trận bị phá, tầng này coi như là đi qua rồi.

Thần Dạ liền cười mà hướng về phía trước lao đi, nhưng vừa lúc đó, trong lúc bất chợt, trong Binh trận bị phá kia có một đạo khí tức lặng lẽ lướt qua, chỉ ở trong sát na lan tràn khắp Binh trận, chợt....

Binh trận mất đi uy lực kia cư nhiên sống lại, hơn nữa khí tức hoang vu phóng thích ra phải càng thêm nồng đậm.

- Tử Huyên, cẩn thận!

Không đợi Thần Dạ nhắc nhở, Tử Huyên cũng là phát hiện, thân thể nàng nhảy một cái lướt về phía chân trời.

- Oanh!

Trên đầy trời thật giống như gió nổi mây phun, thân thể của Tử Huyên vừa động liền có một đạo khí tức hoang vu vô cùng cường thịnh điên cuồng tịch quyển mà đến, để cho nàng chỉ có thể lui trở về.

Nếu như ngạnh kháng có lẽ có thể đem nó phá vỡ, nhưng bởi như vậy mà nói thân hình của Tử Huyên thế tất bị ngăn trở cũng bị thương, Binh trận phía dưới liền ngay sau đó tiến công mà đến sẽ đem nàng vùi lấp xuống.

Lấy trạng thái toàn thịnh mà lùi ra Binh trận chính là lựa chọn tốt nhất.

- Thần Dạ, ngươi không nên vào.

- Ta cũng tiến vào rồi, ngươi nhắc nhở cũng quá muộn một chút đi?

Thần Dạ cười khẽ một tiếng, cảm thụ Binh trận toàn diện mở ra, uy lực so sánh với dĩ vãng càng mạnh hơn trước, tiếng cười kia không khỏi lạnh lẽo một chút.

Dựa theo lời của Tử Huyên, cách phá giải Binh trận chỉ cần đen cự phủ duy trì gắn bó hủy diệt là được, mà hiện tại căn bản không phải là chuyện như vậy...

Đây hiển nhiên, nếu như không phải là người của Khiếu Lôi tông động tay động chân, như vậy chính là Tử Huyên bị gạt.

Sau khi qua tầng thứ nhất, hai người liền là biết trong Bách Binh các đã có bóng dáng của những người đó, cái gọi là động tay chân, hai người sớm có dự phòng, ở chỗ này tự nhiên không tồn tại Binh trận bị người động qua.

Một điểm duy nhất... Thần Dạ nhìn về phía Tử Huyên, vẻ mặt của nàng đã không còn trấn định như cũ, hiện tại giống như là tiểu hài tử cơ khổ bất lực, trong miệng không nhịn được mà lẩm bẩm.

- Sẽ không đâu, sẽ không đâu, sư phụ nhất định sẽ không lừa gạt ta đấy!

Nhìn Tử Huyên gần như thất thần, ngay cả nguy hiểm ở chung quanh đều bị giảm bớt rồi, trong lòng Thần Dạ không khỏi nặng nề thở dài.

Chỉ cần là người, bất kể là người ác hay người tốt, bất kể là lương tâm đã mất hết hay cái gọi là thánh nhân, trong lòng cũng là có một phần tình cảm không ném đi được.

Bất đồng là ở trong lòng người ác, tình cảm của bọn hắn hết sức mỏng, mặc dù như thế vẫn có tình cảm tồn tại, chỉ là không biết trong nhân tâm của bọn hắn, rất khó phát hiện mà thôi.

Người trọng tình trọng nghĩa đối với tình cảm hết sức quý trọng, nhưng chính là quý trọng cho nên sợ bị phản bội, một khi bị người tin tưởng bán đi, đó cơ hồ chính là tai họa ngập đầu!

Cả Khiếu Lôi tông, nếu như còn có một người đáng giá để Tử Huyên nhớ thương cũng vì hắn mà trả giá, chỉ có một mình Đại trưởng lão!

Nếu như, nếu như...

Thần Dạ nhẹ giọng nói:

- Tử Huyên, ngươi vẫn không còn nhớ được, ở trước khi chúng ta tiến vào, Đại trưởng lão từng nói qua, ở trong Bách Binh các, vô luận là xảy ra chuyện gì cũng không thể theo lẽ thường tới tính toán hay sao?

Ánh mắt của Tử Huyên nhất thời bừng sáng, nói:

- Đúng vậy, Binh trận chính là một phương thủ đoạn có uy lực khá lớn trong Bách Binh các, ta vừa rồi mới thi triển tuy nói kinh người nhưng người ở trong Khiếu Lôi tông có thể làm được cũng không chỉ là một mình ta, nếu như vậy mà nói, từ trong Bách Binh các lấy được binh khí liền sẽ không có khó khăn như bọn họ nói.

Nghe nói như thế, Thần Dạ nhẹ nhàng cười một tiếng, cuối cùng tâm của Tử Huyên đã bắt đầu dần dần bình tĩnh lại.

Song, bình tĩnh này đến tột cùng là tạm thời hay là vĩnh cửu liền không thể bảo đảm!

Nhất niệm đến đây, Thần Dạ lại nói:

- Tử Huyên, tám năm không trở về Khiếu Lôi tông, không chỉ phong cách nơi này thay đổi, người cũng là thay đổi, ngươi hẳn là không nghĩ tới đám người Ngũ trưởng lão đối với ngươi là có thêm sát ý như vậy đi?

Tử Huyên không khỏi ngẩn ra, một lát sau khẽ gật đầu nói:

- Ngươi yên tâm, ta đã làm xong tư tưởng tiếp nhận. Có lúc loại tiếp nhận này quả thật rất khó chịu, nhưng so với nỗi khổ mà Linh nhi phải chịu, những thứ này cũng không coi là cái gì.

Nói, có một chút liền ngừng lại là được, Thần Dạ biết Tử Huyên là một nữ tử thông minh, sau khi đã hiểu lời của mình, hoặc nhiều hoặc ít trong lòng của nàng sẽ có chuẩn bị.

Thần Dạ dĩ nhiên không muốn nhìn đến Tử Huyên bị thương, nhưng nếu là sự thật... Trước tiên vì nàng mà đánh lên dự phòng, tin tưởng ngay cả kết quả tàn nhẫn cũng không khiến cho tin niệm trong lòng sẽ sụp đổ.

Như thế cũng đã đủ rồi.