Đế Quân

Chương 397: La gia đứng đầu (1)




- Ngay cả Thần Dạ cũng bị bức phải rút đi, vậy thì chúng ta còn có thể làm cái gì cơ chứ? Không nên mang đến cho hắn thêm một chút phiền toái không cần thiết nào nữa.

Cô gái khẽ lắc đầu, xoay người rời đi, không hề có một chút chần chờ.

Ánh mắt của nam tử trẻ tuổi kéo căng, sau đó cũng xoay người đi theo cô gái.

Cả hoàng triều Đại Hoa, trong thời gian chưa tới mười ngày, khắp nơi trên tường thành đều dán lệnh truy nã giống nhau…. trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều biết được hoàng triều đã có sự thay đổi rồi!

- Ba mươi vạn tính mạng sao, ha ha! thủ đoạn của hoàng đế bệ hạ thật là tàn nhẫn, trước kia sao lại không thể nhìn ra cơ chứ?

Ở bên trong thâm sơn mây mù lượn lờ, một cô gái tuyệt sắc đang xếp bằng ngồi trên một tảng đá khổng lồ, mắt nhìn về phía biển mây phía trước, nàng lạnh nhạt cười nói:

- Chẳng qua là bệ hạ, ngươi cho rằng cứ như vậy là có thể nhổ tận gốc Thần gia hay sao? Không thấy như thế là quá buồn cười sao? Thần Dạ đã bình an vô sự, với sức lực của hắn, sớm muộn cũng có ngày hắn phá vỡ hoàng triều Đại Hoa của ngươi….

- Tiểu thư, đã đến lúc nào rồi mà người lại còn có tâm tư quản chuyện của người khác cơ chứ?

Cách cô gái không xa, một lão giả đang nhìn nàng, không nhịn được mà lên tiếng nói.

Sắc mặt của cô gái khẽ đỏ lên, tựa như đang ngượng ngùng:

- Kiền lão, Thần Dạ cũng không phải là người khác mà…

Lão giả bất đắc dĩ cười nói:

- Vâng, lão phu biết Thần Dạ không phải là người khác, chẳng qua là ngươi cứ trả giá cho hắn như vậy, sau này nếu ngươi…. thì hắn làm thế nào mà biết được chứ?

- Ta thích hắn nên trả giá vì hắn cũng là cam tâm tình nguyện, vì sao phải cho hắn biết cơ chứ!

Trấn nhỏ Thanh Dương!

Cái trấn nhỏ nếu tính ra thì cách hoàng thành đế đô cũng không phải là vô cùng xa, nhưng bởi vì có Bắc Vọng sơn ngăn cản, nên vị trí liền trở nên không quá rõ ràng.

Mặc dù là như vậy, nhưng ở trong trấn nhỏ này vẫn có thể nghe thấy những tiếng nghị luận giống y như ở trong hoàng thành đế đô!

Thần gia chính là đại gia tộc đứng ở đỉnh của các hào môn trong hoàng triều Đại Hoa, ngày bình thường, bất kể là ai, bất kể là trong lòng có tức giận hay không cũng không thể không thừa nhận, bất kỳ ngạo khí gì của bọn họ đều phải thu lại khi ở trước mặt gia tộc này.

Vào hai tháng trước, sau khi tin tức Thần gia phản quốc, một lần hành động đã chôn giết hết ba mươi vạn đại quân của hoàng triều đã khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi, đồng thời bọn họ cũng có chút nghi ngờ về độ chân thật của tin tức kia.

Dù sao thì với địa vị vô thượng vốn có của Thần gia ở trong hoàng triều, cho dù là muốn cùng đương kim hoàng thất phân cao thấp, thậm chí là muốn soán ngôi cũng sẽ không cần dùng đến loại phương pháp như thế này, chẳng lẽ đầu óc của Thần gia đều bị nước vào rồi hay sao, không có lý do gì mà lại muốn đeo lên đỉnh đầu một cái mũ khó coi đến như vậy!

Hai chữ phản quốc cũng không phải là chỉ có một chút mà thôi.

Thế nhưng lại không thế ngờ tới, khi lệnh truy nã được ban bố, lại nói rõ cho tất cả mọi người biết chuyện này là thật.

Cái này khiến cho trên dưới hoàng triều đều bị chấn động!

Thần gia mà lại phản quốc sao?

- Hoàng đế bệ hạ, ha ha, ngươi đây là muốn Thần gia chúng ta mang tội danh như vậy sao?

Nhìn vài tấm bố cao dán ở ngoài trấn nhỏ, một người thiếu niên lạnh giọng cười cười, dừng lại một lát liền tiến vào trong tiểu trấn.

Hôm nay tiểu trấn Thanh Dương, sau khi năm đó Thu gia cùng Cuồng Đao quán bị diệt đã bị La gia tiếp nhận toàn bộ.

Tất nhiên là La gia vẫn không hoàn toàn không chế cái trấn nhỏ này trong tay, nhưng các thế lực khắp nơi ở trong trấn đều biết, cũng không phải La gia không muốn mà là La Linh đứng đầu La gia dường như cũng không quá hứng thú đối với Thanh Dương trấn này.

Từ sau chuyện năm đó, La gia dưới sự giúp đỡ của người thiếu niên kia đã trở thành thế lực cường địa nhất ở trong Thanh Dương trấn, mà La Linh gia chủ của La gia, chỉ trong một đêm phảng phất như là đổi thành người khác, từ một thiếu nữ nhu nhước biến thành một người vô luận là tâm kế hay là thủ đoạn đều không ai có thể so sánh.

Nhờ nguồn tài nguyên đã cất dấu nhiều năm của hai thế lực của Thu gia và Cuồng Đao quan, chẳng những khiến việc kinh doanh của La gia trở nên vô cùng tốt, mà thiên phú của bản thân La Linh cũng không hề kém, từ đó tăng tốc độ tu luyện và tốc độ tăng trưởng mà mắt thường có thể thấy được, hoàn toàn xóa bỏ được sự thật La gia có được địa vị là nhờ vào người khác.

Các thế lực lớn nhỏ của Thanh Dương trấn đều cho rằng tu vi của La Linh đủ để áp đảo mọi người, về sau sẽ nắm tất cả thị trấn trong tay, nhưng lại không nghĩ rằng La Linh lại không có làm như vậy, mà vẫn đưa thế lực La gia đi theo mọi người.

Điều này làm cho rất nhiều người cảm thấy nghi ngờ, nhưng mà đối với những thế lực ở Thánh Dương trấn mà nói thì lại là một chuyện tốt, chỉ cần La gia không nghiền ép thế lực và tài nguyên của bọn họ, thì nàng có hành động gì cũng mặc kệ này.

Thời gian hai năm cũng không phải là ngắn, thời gian dần qua thế lực của La gia vẫn theo mọi người, cho đến ngày nay nếu như muốn đạt trình độ năm đó của Thần Dạ, trực tiếp va chạm vào dưới chân Bắc Vọng sơn thì chí ít cũng phải mất khoảng hai năm.

Thấy những thứ này, trong lòng Thần Dạ cảm thán, thủ đoạn của La Linh thật sự là quá giỏi.

Lại một lần nữa đi tới Thanh Dương trấn, Thần Dạ cũng không có ý tứ gặp mặt La Linh, hôm nay thế cục hỗn loạn, Thanh Dương trấn này nhìn như rất nhỏ, vị trí địa lý cũng không tốt nhưng La gia từ từ quật khởi như thế chắc chắn sẽ khiến hoàng thất chú ý, không thể bảo đảm hôm nay ở trong Thanh Dương trấn có thám tử của hoàng thất hay không?

Hôm nay Thần Dạ đến Thanh Dương trấn chủ yếu có một nguyên nhân, đó là hắn muốn đi tới Quỷ Mộ xem một chút, không biết Phong Tam Nương có còn tu luyện ở đó hay không?

Sau này khi đối mặt với Thiên Nhất môn, lực lượng của Phong Tam Nương là vô cùng trọng yếu!

Chính mình bất quá chỉ là vô tình chiếm được một quỷ thi mà thôi, thế nhưng lại vì mình hóa giải rất nhiều nguy hiểm trong nhiều năm, Phong Tam Nương thân là đệ tử chân truyền của Quỷ Chân Nhân, lực lượng mà ba mươi quỷ thi có thể phát huy ra chắc chắn sẽ hơn quỷ thi ở trong tay mình.

Đây cũng là một trong những nhân tố khiến năm đó hắn nguyện ý giúp đỡ Phong Tam Nương!

Sau khi đứng ở trên vùng đất trống từng được xưng là Quỷ Mộ,Thần Dạ thu hồi lực lượng của linh hồn, không khỏi thở dài một hơi, bây giờ hắn cảm ứng được ở chỗ này không có một chút khác thường nào cả.

Nói cách khác, đất trống chỉ là đất trống, đã cùng thiên nhiên liền lại một chỗ, đã từng là Quỷ Mộ, nhưng sau khi bị phong bế lại giống như chưa từng tồn tại Quỷ Mộ vậy…

Như vậy xem ra Phong Tam Nương vẫn còn đang bế quan.