Đế Quân

Chương 1300: Thẩm vấn (2)




Ngao Thiên chợt phất phất tay, rồi sau đó lạnh lùng nói:

- Không dễ dàng như vậy, Bạch Đế bệ hạ mặc dù đã vẫn lạc vô số năm, nhưng truyền thừa chi địa của hắn Ngao Thiên có thể để cho người khác càn rỡ, trừ phi là Tà Đế tự mình xuất thủ, nếu không những người khác của Tà Đế điện muốn đi vào truyền thừa chi địa chỉ sợ cần trả giá cực lớn đều chưa hẳn có thể làm được.

- Nhưng cho dù người của Tà Đế điện rất khó tiến vào truyền thừa chi địa của Bạch Đế, lại có thể ngăn cản những người khác tiến vào.

Thần Dạ lạnh lùng nói, lấy sự cường đại của Tà Đế điện, bọn họ nếu là cứng rắn muốn cố thủ truyền thừa chi địa của Bạch Đế, thế gian này trừ phi là liên hợp lại một chỗ, nếu không thật đúng là vô cùng khó khăn đột phá phòng tuyến của bọn hắn.

- Nếu vẻn vẹn chỉ là như vậy, còn chưa đủ để cho người ta cẩn thận vạn phần!

Thành Tự Tại ngưng trọng nói:

- Truyền thừa chi địa của Bạch Đế, Tà Đế điện cũng không bố trí bất kỳ phòng tuyến nào, vô luận là người nào, chỉ cần muốn vào, chỉ cần tiến vào truyền thừa chi địa của Bạch Đế bệ hạ, bọn họ cũng sẽ không ngăn cản, hơn nữa bọn họ còn ở bên ngoài duy trì trật tự, tránh cho có người làm loạn.

Nghe vậy, lông mày của Tử Huyên nhẹ nhàng nhăn lại, nói:

- Hai vị tiền bối, các ngươi lo lắng Tà Đế điện cố ý cho người đi vào, sau đó những người này trong tương lai tất cả đều một lưới bắt hết.

- Nếu không như thế, cũng không để cho trong lòng của ta cùng Ngao đại ca đều không bình tĩnh nổi!

Thành Tự Tại cười khổ.

Bạch Đế truyền thừa là chỗ trọng yếu bậc nào, không cần nghĩ cũng có thể tưởng tượng được, nếu muốn tiến vào truyền thừa chi địa, nếu muốn ở chỗ này đạt được đầy đủ chỗ tốt, không có một chút thực lực sao có thể làm được.

Nếu như Tà Đế điện thật muốn một lưới bắt hết mà nói.... Mà Bạch Đế truyền thừa lại là cơ hội mê người như thế, cho dù biết rõ là hang hổ sợ rằng cũng sẽ không khiến cho các võ giả trong Trung vực đại địa e sợ.

Hơn nữa, đám người Phong Ma cùng U Nhi càng thêm không thể nào buông tha cho Bạch Đế truyền thừa.

Đều là người thừa kế của Đại Đế, tuy Phong Ma cùng U Nhi không có nhiều khả năng nhận được Bạch Đế truyền thừa, nhưng mà cũng tuyệt không thể trơ mắt nhìn Bạch Đế truyền thừa rơi rụng, vô luận là nguyên nhân gì, bọn họ nhất định sẽ đi.

Mà ở trong mắt của cao thủ Tà Đế điện, muốn diệt trừ nhất liền cũng là mấy người thừa kế của Đại Đế này.

- Ngao tiền bối, Thành tiền bối, cao thủ của Đế, Mộc hai tộc đã biết tin tức kia đi?

Sau khi trầm mặc một hồi lâu, Thần Dạ hỏi.

Ngao Thiên gật đầu, nói:

- Trường Tôn Nhiên cô nương đã làm tốt an bài rồi, Đế Thích Thiên tự nhiên dẫn dắt một đám cao thủ Thiên Huyền tỏa định chỗ ở của Tà Đế điện, phòng bị chút ít cao thủ đứng đầu kia của bọn họ, mà Mộc Nguyên Thần mang theo cao thủ Mộc tộc đã ở chõ truyền thừa của Bạch Đế bệ hạ, ta cùng Thành huynh đệ cũng sẽ lập tức chạy tới truyền thừa chi địa của Bạch Đế thủ hộ cho đám người Phong Ma.

Thần Dạ trầm tư nói:

- Như vậy mà tính, chúng ta đã là xuất động toàn bộ, mặc dù còn không rõ ràng lắm trong Tà Đế điện đến tột cùng có bao nhiêu Thiên Huyền cao thủ, nhưng như thế mà nói, tất cũng là có thể kinh sợ được Tà Đế điện, ở trong truyền thừa chi địa của Bạch Đế, chắc hẳn Bạch Đế bệ hạ cũng sẽ không để cho người của Tà Đế điện làm loạn, ít nhất sẽ có một cái đảm bảo để cho bọn họ không làm loạn được.

Cao thủ cấp bậc Đại Đế, thần thông vốn có không phải là đám người Thần Dạ hiện tại đủ khả năng hiểu rõ, cho dù vẫn lạc ngàn vạn năm, người đương thời nếu muốn coi nhẹ Bạch Đế cũng chỉ có một người mà thôi.

Thần sắc của Thần Dạ hơi động một chút, nếu như người nọ không phải là Tà Đế mà nói, chỉ sợ còn phải cộng thêm hắn.

- Công tử, ngươ cùng Minh chủ không đi sao?

Ngao Thiên hỏi.

Thần Dạ cùng Tử Huyên mang theo Trạc Ly đột nhiên rời đi, làm như vậy là vì cái gì, trong lòng của tất cả mọi người đều biết rõ, chỉ bất quá tình huống trước mắt khẩn cấp, ở thời điểm toàn bộ Thiên Huyền cao thủ phải phòng bị Tà Đế điện, Thần Dạ cùng Tử Huyên nếu như có thể chạy tới, sẽ là trợ lực thật lớn.

Có thể nói, dõi mắt khắp thế gian, Thiên Huyền cao thủ trở xuống, duy Tử Huyên độc tôn.

Thậm chí người mới bước vào cảnh giới Thiên Huyền đều chưa hẳn mang đến cho Tử Huyên uy hiếp quá lớn, hai người bọn họ nếu như đến truyền thừa chi địa của Bạch Đế, tin tưởng chỉ cần ở dưới tình huống không có cao thủ Thiên Huyền, liền không có người nào có thể làm gì được những người bọn họ.

- Chúng ta còn có chuyện trọng yếu khác muốn làm!

Thần Dạ mặc dù cũng rất muốn đi đến truyền thừa chi địa của Bạch Đế, nhưng đem so sánh, an nguy của Tử Huyên càng thêm trọng yếu, đã chỉ có không tới thời gian ba năm, nếu như không thể đạt được Thiên Địa Huyền Hoàng quả, nếu như không tìm được cái gọi là Huyết Bồ Đề, vậy Tử Huyên sẽ...

Thần Dạ không cách nào tưởng tượng được ở trong thế giới của hắn nếu như không có Tử Huyên mà nói, thế giới này còn có đủ màu sắc hay không, còn có cười vui cùng ôn nhu hay không, còn có lý do để cho mình tiếp tục nữa hay không.

Đã đến cái phân thượng này, Thần Dạ muốn ích kỷ một lần, huống chi hắn cũng tin tưởng nguy cơ tuy nặng, đám người Diệp Thước, Thiết Dịch Thiên nhất định là có thể ứng đối.

Lấy thực lực cùng thủ đoạn của đám người Phong Ma, nếu như ngay cả cái nguy cơ này cũng là không độ qua được, tương lai cũng là không cách nào đi đối mặt với Tà Đế điện, thậm chí là Tà Đế rồi.

- Chúng ta mặc dù không đi, ngược lại cũng có thể hỗ trợ làm một ít chuyện.

Thần Dạ đột nhiên sâm lãnh cười một tiếng, bàn tay vung lên, Thiên Địa Hồng Hoang tháp lần nữa xuất hiện, dưới bao phủ của ngũ thải quang hoa, một đạo thân ảnh hư huyễn nhất thời ở trong tháp được nhìn thấy rõ ràng, chính là Tà Cuồng kia.

- Hắn hẳn là sẽ biết rất nhiều!

- Thần Dạ, Ngao Thiên, mau thả ta ra, nếu không ngày sau nhất định để cho các ngươi sống không bằng chết!

Trong Thiên Địa Hồng Hoang tháp, Tà Cuồng dữ tợn không thôi, ngay cả đã là thân thể hư ảo, phần uy thế đáng sợ kia phảng phất còn chưa từng bị Thiên Địa Hồng Hoang tháp khuất phục.

Bất quá lời là như vậy, sợ hãi sâu trong nội tâm của Tà Cuồng đã là không cách nào áp chế.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ đến một tôn thiết tháp này dĩ nhiên là đáng sợ như thế, mặc dù đã là trọng thương nhưng bất kể như thế nào cũng là có tu vi cảnh giới Thiên Huyền tam trọng, mặc dù không hề có lực hoàn thủ nhưng mà ở lúc sinh tử tồn vong cuối cùng sẽ là có bộc phát.

Song, tiến vào trong thiết tháp này bất quá là thời gian năm ngày, một cỗ thân thể huyết nhục thế nhưng ngạnh sinh sinh bị hòa tan, mà nay thân thể linh hồn cư nhiên cũng có dấu hiệu sắp sửa bị hòa tan.

Đầu năm nay là có người không sợ chết, nhưng người sợ chết càng là rất nhiều, người có tu vi càng cao thâm càng là yêu quý tính mạng của bọn họ, thật vất vả mới cao cao tại thượng, người nào lại nguyện ý buông tha cho tất cả vốn có.