Đế Quân

Chương 1297: Bức lui (1)




Ở trung tâm của bạo tạc này, Hải Huyền Thanh như cũ vẫn duy trì tư thế trước đó, mặc dù đã thành công đem Tà Cuồng vây ở bên trong, nhưng hắn vẫn đang kiên trì, bởi vì Hải Huyền Thanh biết sự cường đại của Tà Cuồng.

Cho đến lúc Hải Huyền Thanh không cách nào kiên trì, cả người giống như là diêu đứt dây mà tật tốc rút lui, thanh âm nổ mạnh liên miên không dứt kia mới bắt đầu chậm rãi tiêu tán.

Khi hỗn loạn bị cuồng phong thổi đi, một đạo thân ảnh chật vật cũng là từ trong đó từ từ hiện ra.

- Thiên Đao, Cổ Đế điện, Thiên Địa Hồng Hoang tháp!

Vừa thấy được đạo thân ảnh kia, vẻ mặt suy yếu của Thần Dạ lập tức lại hiện lên xu thế dữ tợn, trên bầu trời, ba đạo quang mang phá không mà ra, sau sát na xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tà Cuồng.

- Ông!

Ngũ thải quang hoa của Thiên Địa Hồng Hoang tháp cùng tử sắc quang mang của Cổ Đế điện trước một bước đem thân ảnh kia bao phủ mà vào, chợt Thiên Đao mang theo lực lượng bá đạo không thể địch nổi từ trên chín tầng trời nổi giận chém xuống.

- Hỗn trướng!

Dưới bao phủ của Cổ Đế điện cùng Thiên Địa Hồng Hoang tháp, thanh âm quát lên của Tà Cuồng như cũ là có mấy phần trung khí, trình độ đáng sợ của cao thủ Thiên Huyền tam trọng làm cho người ta khiếp sợ dị thường.

Bất quá mặc dù còn có sức phản kháng, Tà Cuồng ở dưới công kích của tam đại thần vật liên thủ, lực lượng phản kháng kia liền lộ ra vẻ có mấy phần chật vật rồi.

Lúc bạch sắc đao mang đánh xuống, một đạo thân ảnh lướt qua hư không, giống như là chim nõ bị gãy cánh mà lui về phía sau mấy ngàn trượng, lúc này mới đem thân thể ổn định lại.

Còn không đợi Tà Cuồng có bất kỳ hành động nào, ngũ thải quang hoa của Thiên Địa Hồng Hoang tháp đã hóa thành một đạo quang trụ đem hắn trói buộc chặt chẽ ở tại chỗ, sau đó Thiên Đao lần nữa mà đến.

Liên tiếp ba đao chém xuống, trên không trung, Tà Cuồng rốt cuộc liền không còn khí lực động thủ mảy may, mọi người trơ mắt nhìn Tà Cuồng ở trong bao phủ của quang trụ do ngũ thải quang hoa biến thành giống như với cao thủ Liễu tộc lúc trước, bị thiết tháp ngạnh sinh sinh hút vào.

Thiên địa nhất thời không còn tiếng động, nhìn Tà Cuồng bị thiết tháp kia mang đi, sắc mặt của mọi người từ từ trở nên thoải mái, còn kính nể đói với Thần Dạ cùng Tử Huyên trong nháy mắt bay lên đến trình độ tột đỉnh.

Trước đó không người nào có thể nghĩ đến, bọn họ có thể làm được đến loại tình trạng này, mặc dù nơi này là có thêm hỗ trợ của Hải Huyền Thanh, nhưng nếu như không có loại thủ đoạn kia của bọn hắn, Hải Huyền Thanh làm sao có thể thương tổn tới Tà Cuồng.

Giờ khắc này, uy vọng của Thần Dạ cùng Tử Huyên ở trong mắt mọi người nơi này hiển nhiên đạt đến độ cao không cách nào tiếp tục bay lên.

Thiên địa an tĩnh một mảnh, chỉ có hỗn loại kia còn chưa hoàn toàn tiêu tán, thỉnh thoảng phát ra thanh âm giống như nộ long.

Sau một hồi lâu, mọi người mới lấy lại tinh thần, Trạc Ly vội vàng lướt đến trước người Thần Dạ, nói:

- Công tử, ngươi có sao không?

- Ta không có chuyện gì!

Thần Dạ giơ giơ cái tay suy yếu lên, nói:

- Đi xem Hãi lão tiền bối một chút...

- Công tử yên tâm, ta rất tốt!

Mới vừa đánh một trận, Hải Huyền Thanh xuất lực rất nhiều, bị thương cũng là rất nặng, bất quá so với Thần Dạ cùng Tử Huyên, thương thế của hắn lại không coi là cái gì, dù sao chỉ là thương thế của thân thể.

Mà nghe được lời này của Thần Dạ để cho hắn có điều cảm động.

Thần Dạ trước không hỏi Tử Huyên mà quan tâm đến lão trước, điều này làm cho Hải Huyền Thanh biết lời đồn đãi của thế gian, chỉ cần vào Dạ Minh liền là một nhà chân chính, lời này quả nhiên không nói láo.

- Đa tạ Hải lão rồi!

Thần Dạ ôm quyền, lại không chậm trễ, lập tức đồng hành với Trạc Ly đi tới trước mặt Tử Huyên.

Thật sự là hắn không cách nào rõ ràng cảm giác được đến tột cùng là thương tích của Tử Huyên nặng bao nhiêu, trước đó không lâu ở trước mặt người trẻ tuổi thần bí, Tử Huyên từng bày ra một thức thủ đoạn kia của nàng.

Lúc ấy ngay cả người trẻ tuổi thần bí cũng không kìm lòng được mà đối với Tử Huyên sản sinh ra sát cơ nồng đậm, có thể nghĩ được thủ đoạn kia của Tử Huyên là kinh người như thế nào.

Chỉ là Tử Huyên nhất định còn chưa đem chiêu thức đó nắm chắc trong tay, nếu không mà nói không thể nào bị trọng thương còn nghiêm trọng hơn so với hắn, cho nên hiện tại chính thức gặp nguy hiểm chính là Tử Huyên.

- Tử Huyên!

Đến phụ cận, Thần Dạ cùng Trạc Ly mới phát hiện Tử Huyên giờ phút này giống như là người thực vật, mặc dù chưa hôn mê, nhưng ngay cả hai mắt muốn nhấp nháy một chút, nàng cũng là không làm được.

Thần Dạ kinh hãi, vội vàng lấy ra đan dược đút cho Tử Huyên, có lẽ là ở dưới tác dụng cường đại của dược lực, Tử Huyên hơi khôi phục một chút, song, như cũ là ngay cả ngồi dậy đều không được.

- Trạc Ly tiền bối!

Trạc Ly gật đầu, ngược lại trầm giọng quát lên:

- Mọi người đem nơi này phong tỏa lại, bất luận kẻ nào, bất luận là ai, nếu không có được sự đồng ý của ta thì không được di vào phương viên ngàn thước.

- Vâng!

Đám người vội vàng tung mình bay vút ra, mấy giây sau, từng đạo năng lượng huyền khí bắn nhanh ra lên không trung, từng đạo phong ấn liền là xuất hiện ở quanh thân hai người Thần Dạ, đem phiến không gian này hoàn toàn che đậy lại.

- Tử Huyên, nghỉ ngơi một chút!

Sau khi nhìn Tử Huyên tiến vào tu luyện, Thần Dạ mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhìn Thiên Địa Hồng Hoang tháp một cái, ánh mắt kia chợt trở nên dữ tựn.

Rốt cuộc là đem Tà Cuồng bắt tới tay, tuy trả giá cao một chút nhưng chỉ cần ba người còn sống, cái giá kia thật cũng không coi là cái gì.

Một lát sau, Thần Dạ cũng là ngồi xếp bằng ở trong không gian, tiến vào trong tu luyện.

Một lần tu luyện này trọn vẹn kéo dài thời gian năm ngày.

Sau năm ngày, Thần Dạ, Tử Huyên, Hải Huyền Thanh ba người đều là từ trong trạng thái tu luyện thanh tỉnh lại,nhwung mà trạng thái của ba người như cũ là vô cùng kém, bọn hắn bây giờ đừng nói là đại chiến với một cao thủ ngang cấp, cho dù là một cao thủ Tôn Huyền đến đây có lẽ có thể có đủ uy hiếp với bọn hắn.

Dĩ nhiên, nếu như muốn đánh một trận mà nói, lực lượng mà ba người phát huy ra cũng đủ làm cho cao thủ bình thường vì đó mà khiếp sợ, chỉ bất quá như vậy mà nói, thương tích trong cơ thể ba người Thần Dạ nhận được chỉ sợ phải nghiêm trọng hơn.

Nhất là Tử Huyên, sắc mặt như cũ tái nhợt vô cùng, phảng phất như bệnh năng không có một chút biến chuyển tốt.

Nàng ngồi ở trên Thiên Ma Lien thật giống như một người đã hoàn toàn mất đi tu vi, cả người mềm nhũn, ngay cả đứng dạy còn càn Thần Dạ đem nàng đỡ lên.

Mà sát na đỡ lên, Thần Dạ liền nhạy cảm cảm giác được trong cơ thể của Tử Huyên rõ ràng ngay cả một chút năng lượng huyền khí đều là không có, thật giống như là một người bình thường từ trước đến giờ chưa từng tu luyện qua.

- Tử Huyên....