Đệ Nhất Thiên Hạ Liêm Vương Phi

Chương 11




Thần sắc Diễm My lạnh băng, giọng nói nhàn nhạt vang lên: “Từ nay về sau, các ngươi do ta huấn luyện”

Tất nhiên, sau lời nói của nàng, một người trong số 500 người đã nhanh chóng nói lớn: “Ta không phục”

Một câu “Ta không phục” đã kéo theo nhiều binh sĩ khác phản đối.

Một người nói, giọng đầy khinh thường và nhạo báng: “Ngươi là Liêm vương phi thì sao chứ, tốt nhất nên về nhà học cầm kỳ thi họa cho tốt đi. Người thì chẳng có chút nội lực nào, ngươi lấy gì huấn luyện chúng ta? Ngươi cũng chỉ là nữ tử vô dụng yếu mềm mà thôi”

Một câu nói này, ánh mắt sắc lạnh như băng của đệ nhất sát thủ Rose không chút do dự nhìn thẳng hắn: “Được, chúng ta nói chuyện bằng thực lực. Ta chấp cả 500 người các ngươi”

Lời này nói ra, vô số người sửng sốt. Người vừa nói lại tiếp tục nói bằng giọng nhạo báng khinh thường kia: “Một mình ngươi mà đòi thắng 500 người chúng ta? nhân ta không đánh nữ nhân, có gan thì ngươi lên trước đi” Thân ảnh màu trắng vừa nghe xong lập tức mất dạng. Nàng đã nhường chúng đánh trước còn không cần, đã thế lại còn ra vẻ khinh thường cho nàng đánh trước. Được, ngươi cho ta đánh trước, tội tình gì ta không động thủ trước. Đã có ý tốt, các ngươi không nhận ta cũng hết cách thôi.

Nơi nào có bóng trắng mềm mại lướt qua, binh sĩ tất thảy đều ngã xuống.

Đến lúc hơn 100 người ngã xuống, binh sĩ bắt đầu khôi phục, đồng loạt ra chiêu đánh nàng.

Đệ nhất sát thủ nhếch mép. Cuộc đấu này, làm nàng nhớ tới trận chiến tàn khốc “1000 người chỉ 1 người sống” kia. Đối đầu với 999 người, bọn họ còn mạnh hơn các ngươi nhiều.

Chưa đầy nửa nén nhang, nữ tử mặc bạch y khinh thường nhìn 500 người nằm rạp bên dưới đất.

Khinh thường Rose, ta chỉ có thể nói các ngươi khinh thường nhầm người thôi.

500 ánh mắt âm thầm nhìn nhau, họ đánh giá nhầm nữ tử này rồi. Cũng phải, mang danh Liêm vương phi, có lẽ cũng không phải nữ tử bình thường.

Nhìn nhau, cả 500 người cùng đồng thanh hô một tiếng vang dội: “Vương phi”

oOo

Hoàng An Liêm nhìn nàng thản nhiên dùng bữa hỏi: “Huấn luyện thế nào?”

Diễm My ngước mắt nhìn hắn, thản nhiên đáp lại một câu: “Ta không ngờ 500 người tinh anh nhất trong 20 vạn người lại được ta hạ trong khi chưa đầy nửa nén nhang”

Đây không phải là chê binh sĩ hắn yếu thì là gì.

Liêm vương gia sau đó cũng không còn nói gì thêm nữa.

Nàng day day trán một chút. Ừm, hôm nay quả thật huấn luyện cũng không quá tệ lắm. 500 người tinh anh, tiếp thu cùng khả năng nhận thức rất nhanh, sau một buổi cũng tiến bộ lên một chút.

Khi đó, nàng lạnh lùng dạy cho bọn họ những chỗ hiểm trên con người mà một kích mất mạng. Sau đó, nàng dạy bọn họ Judo~~~

Nhìn những người này thực hành từng đòn Judo kia, nàng nghĩ tới chính mình lần đầu học Judo. Bọn họ cũng xứng với hai chữ tinh anh, trước khi mặt trời lặn đã thành thạo được 5 chiêu khó nhằn mà nàng dạy rồi.

Tổ chức sát thủ để nàng nằm trong lò rèn luyện tới tận 10 năm, lúc được cấp phép hoạt động, cái tên Rose kia sau một đêm đã vang danh rồi.

Nhớ lại quãng thời gian tươi đẹp của mình, Diễm My vẫn là không thể không cười.

Lần đầu nàng vang danh, là vì đua xe với Loui, lúc bấy giờ là Vua của giới đua xe.

Đẩy xe của ông hoàng giới đua xe xuống vực sâu, nàng chính thức trở thành nữ hoàng đua xe.

Sau đó, cái tên Rose trở thành đệ nhất sát thủ cũng chính là khi đối đầu với Ry – Đệ nhất sát thủ cũ, trực tiếp dùng một chiêu chém đầu. Chính là chém đầu trước bàn dân sát thủ. Nàng nhớ rõ, khoảnh khắc máu tóe ra bắn lên mặt, khoảnh khắc cái đầu của Ry lìa khỏi cổ và đáp đất.

Sau đó, nàng trở thành đệ nhất sát thủ của thế giới ngầm. Bên ngoài, nàng chính là một luật sư Diễm My nổi tiếng cả nước.

Vì để ngụy trang, nàng thông thạo ngôn ngữ của hơn 7 nước. Nàng có thể làm đủ loại nghề: Từ phóng viên tới diễn viên, từ ngôi sao thời trang đến nhà thiết kế, từ một bà chủ tới một luật sư, có cho nàng làm cảnh sát cũng không thành vấn đề luôn nhé.

Trăng thanh gió mát, đệ nhất sát thủ mà được nhắc tới từ nãy tới giờ đang ngủ.