Đệ Nhất Sủng

Chương 431: Người đứng sau không phải là anh ta




“Cậu cả.” Cố Tĩnh Viễn vừa mới bước xuống xe, trợ lý liền mang theo một sắp tài liệu bước nhanh đi tới.

“Có chuyện gì vậy?” Trợ lý của anh ta vẫn luôn rất tỉnh táo, rất hiếm khi lo lắng thành như vậy.

“Cậu cả, anh nhìn thử đi, đây chính là kế hoạch cho công trình chính.”

Trợ lý rất khó khăn mới có thể tìm được người lén lút lấy bản kế hoạch ra.

Đương nhiên dựa vào việc hiện tại, Cố Tĩnh Viễn đã không còn thân phận tổng giám đốc của công ty, lấy kế hoạch ra như vậy, con đường phải đi chắc chắn không phải là đường chính.

Chuyện này quá khẩn cấp, cho dù không phải là chính đi nữa thì cũng chỉ có thể lấy ra trước rồi lại nói sau.

“Cậu cả, tôi đã nghiên cứu rồi, dự án này tuyệt đối không thể tiến hành được, một khi tiến hành rồi chỉ sợ là Cố thị của chúng ta sẽ tổn thất nặng nề.”

Sắc mặt của Cố Tĩnh Viễn trầm xuống: “Đi vào rồi lại nói.”

Tiếng chuông điện thoại di động của anh ta vang lên, sắc mặt này của trợ lý khiến cho anh ta không thể không cẩn thận mà xử lý chuyện này.

Vê phần điện thoại, anh ta cũng không xem là ai gọi tới, tiện tay nhấn yên lặng rồi ném qua một bên.

Cửa xe bị đóng lại, trợ lý lập tức nói: “Tôi đã nhận được tin tức rồi, Lăng Châu có một kế hoạch tuyển chính, nó sẽ được thực hiện vào cuối năm sau.”

“Xung đột à?”

“Đúng vậy, hai hạng mục này có xung đột với nhau. Phần hợp đồng này đối với nhà họ Mộ ở Bắc Lăng mà nói, có lợi không tệ, nhưng mà đối với Cố thị của chúng ta mà nói, sau khi đường dây chính của chính phủ được thiết lập thì chúng ta sẽ bị tổn thất nặng nề.”

Nhà họ Cố của bọn họ là một dòng họ điều chế dược phẩm, trước đó làm kinh doanh gần như đều có liên quan đến y dược hoặc là mỹ phẩm.

Hiện tại hạng mục mới cũng vừa mới trên giai đoạn đầu.

Trong công ty có rất nhiều người, cho dù là Cố Thư Hồng hay là Cố Thư Lan, đối với mấy hạng mục mới này cũng đang còn trong giai đoạn tìm tòi.

Nhưng mà Cố Tĩnh Viễn thì đã phân tích rất lâu rồi.

Sở dĩ tạm thời gác lại hạng mục này cũng là bởi vì không rõ ràng ở bên phía chính phủ rốt cuộc có kế hoạch gì.

Có rất nhiều thành viên ban quản trị trong công ty đều đang trách móc anh ta không theo dõi, nhưng mà có rất nhiều chuyện không có cách nào có thể công khai nó với người bên ngoài được.

“Mộ thị đã làm những dự án tương tự trong nhiều năm nay, chúng ta có thể thu được tin tức, chắc có lẽ là bọn họ không thể nào không nhận được.”

Ánh mắt của Cố Tĩnh Viễn cụp xuống, lật từng trang từng trang của tài liệu xem thử.

Cuối cùng, sắc mặt của anh ta càng trở nên khó coi hơn: “Ở bên phía Mộ thì là ai đang xử lý dự án này với Cố Vị Y?"

“Cậu năm của nhà họ Mộ."

“Mộ Bách Lạc à?”

Cố Tĩnh Viễn vốn cho rằng dự án này là do Mộ Tu Kiệt và Cố Vị Y hợp tác với nhau.

Dù sao thì trước kia Mộ Tu Kiệt cũng đã từng thực hiện dự án tương tự như thế này.

Loại dự án này rơi vào trong tay của Mộ Tu Kiệt, tuyệt đối sẽ không sinh ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.

Anh ta không ngờ đến đối tượng hợp tác lần này vậy mà lại không phải là cậu cả Mộ.

“Trước kia tôi cũng cho rằng chắc chắn là cậu cả Mộ, anh ta có kinh nghiệm về phương diện này.”

Cố Tĩnh Viễn không nói chuyện, lâm vào trầm tư.

Không phải là Mộ Tu Kiệt, nhưng mà hiệp nghị của dự án này lại được ký kết bởi Mộ thị ngay khi Cố Vị Y vừa mới nhận được quyền cổ đông.

Thông qua đoạn thời gian này, người của Mộ thị và Cố Vị Y chắc chắn thông đồng với nhau từ lâu.

Không phải Mộ Tu Kiệt, vậy thì người ở phía sau của Cố Vị Y, chẳng lẽ là Mộ Bách Lạc?

“Cậu năm này quả thật ẩn giấu sâu nhỉ!”

Trước đây thì không có gì nổi bật không ngờ đến vào thời điểm mấu chốt mà lại hung hăng cắn bọn họ một phát.

“Liên lạc với ban quản trị của Cố thị đi, sáng ngày mai tôi muốn trở về Cố thị mở cuộc họp ban quản trị.”

Nếu như còn không quay lại thì dự án này sẽ thật sự bị thực hiện.

“Cậu cả, bây giờ hợp đồng cũng đã ký rồi, trừ khi người ở bên phía bên Mộ thị đồng ý hủy bỏ hợp đồng cùng với chúng ta, nếu không thì chúng ta có làm như thế nào cũng là trái với hợp đồng.”

“Mà phí bồi thường được đề cập là chín mươi nghìn tỷ."

Chín mươi nghìn tỷ? Phí bồi thường vi phạm hợp đồng cao như vậy, hoàn toàn không hợp lý.

Còn chưa đợi Cố Tĩnh Viễn mở miệng thì trợ lý để giải thích trước: “Thứ mà bọn họ đã ký kết không chỉ là dự án tuyến chính này, bọn họ còn ký cả khu vực duyên hải của Lăng Châu và Bắc Lăng."

“Điên hết mức! Mấy người này không hiểu cái gì cả, sao có thể làm loạn được.”

Không, không phải là Cố Vị Y không hiểu, mà là nghe theo lời của Mộ Bách Lạc.

“Cậu cả, hiện tại ban quản trị của công ty đều nghe theo lời của Cố Vị Y, hơn nữa, có thể hợp tác cùng với Mộ thị ở Bắc Lăng, đây là ước nguyện của tất cả mọi người."

“Bây giờ anh có trở về nói chuyện đạo lý với bọn họ thì cũng chưa chắc có người nghe đâu.”

Chuyện quan trọng nhất chính là gì, thật ra cậu cả cũng hiểu mà, không phải sao?

“Bản kế hoạch này của tôi là dùng thủ đoạn không bình thường mà lấy được, nếu như bây giờ cậu cầm nó đến ban quản trị của công ty để lý luận với mọi người, nếu như Cố Vị Y ác độc muốn đi báo cảnh sát..."

Cố Tĩnh Viễn khoác tay, trợ lý không nói chuyện nữa, không tiếp tục nói cái gì hết.

Quả thật là chuyện này không thể nào nói đàng hoàng được.

Anh đã bị cắt chức, không còn là tổng giám đốc của Cố thị nữa, có rất nhiều chuyện nếu như làm thì quả thật không tiện.

Không biết anh mò được điếu thuốc từ chỗ nào, châm lên cho mình.

Trợ lý không nói tiếng nào, xem ra là lần này cậu cả cũng rất phiền não.

Khoảng thời gian gần đây cậu cả vẫn cứ luôn phiền não.

Trước kia cậu ấy không có thói quen hút thuốc.

Không biết là trôi qua bao lâu, Cố Tĩnh Viễn lấy điện thoại di động ra, trong điện thoại có mất cuộc gọi nhỡ là của quản gia Đinh gọi tới.

Cố Tĩnh Viễn gọi về cho ông ta một cuộc, nhưng mà bên phía quản gia Đinh không biết có chuyện gì, chắc có lẽ là điện thoại không ở bên người cho nên

không ai nghe máy.

Cố Tĩnh Viên không tiếp tục gọi nữa, mà là bấm gọi qua một dãy số khác.

Sau khi điện thoại vang lên mấy lần thì đối phương đã nhận.

Âm thanh trầm thấp dễ nghe của người đàn ông truyền đến: “Cậu cả Cố tìm tôi có việc gì vậy?”

“Dự án mà Cố Vị Y và Mộ Bách Lạc muốn làm, cậu cả Mộ có nghe nói tới không?”

Tất cả mọi người đều không phải là người rảnh rỗi, cho nên Cố Tĩnh Viễn cũng không có ý định làm phí thời gian, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Mộ Tu Kiệt cười nhẹ: “Vừa mới nghe nói rồi, hình như là hai dự án.”

Cố Tĩnh Viên mấp máy môi, trầm giọng nói: “Không biết là cậu cả Mộ có thời gian hay không, có thể mời cậu ăn một bữa cơm được không?”

“Bây giờ tôi đang ở bên ngoài, nếu không thì đến quán cà phê ngồi một chút đi.”

Tâm trạng của Mộ Tu Kiệt tựa hồ không tệ, đồng ý cực kỳ sảng khoái.

“Có điều là tôi cũng chỉ có một tiếng thôi, một tiếng rưỡi sau tôi còn có một cuộc họp video, phải trở về khách sạn.”

Anh bận việc, Cố Tĩnh Viễn không nghi ngờ.

Cố Tĩnh Viên cảm thấy hơi kinh ngạc vì anh lại đồng ý gặp mình suôn sẻ như vậy.

Nhưng mà cậu cả Mộ đã bằng lòng gặp mặt, ít nhất là vẫn còn có cơ hội nói chuyện.

“Được rồi, anh ở đâu? Bây giờ tôi đến ngay.”

Sau khi cúp máy, quả nhiên nhận được tin nhắn định vị vị trí do Mộ Tu Kiệt gửi tới.

Anh phát định vị cho trợ lý: “Đi đến đây, ngay lập tức.”

Trợ lý nhanh chóng khởi động xe, không dám chần chờ một tí nào.

Hai người bọn họ đều là những người bận rộn, không thể lãng phí một tí thời gian nào.

Vừa mới xuất phát, chuông điện thoại di động lại vang lên, vẫn là quản gia Đinh.

Cố Tĩnh Viễn nhận điện thoại, giọng nói của quản gia Đinh nghe có chút lo lắng: “Cậu chủ Tĩnh Viễn, bây giờ cậu có thời gian đến đây một chuyến không?”

“Không có, tôi đang vội đi gặp Mộ Tu Kiệt, có chuyện gấp gì à?”

Nghe thấy là Mộ Tu Kiệt, quản gia Đinh có muốn nói gì nữa thì cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.

“Không có việc gì đâu, cậu cứ đi gặp cậu cả Mộ trước đi, chuyện ở bên này tôi có thể xử lý được.”