Đệ Nhất Sát Thủ Phu Nhân

Chương 3: Chap 3





Chiếc xe dừng ngay công viên giải trí, nó bước xuống xe bao nhiu ngừoi cũng nhìn chăm chú vào nó, ngừoi thì chảy nước dãi người thì há hốc mồm. Những hành động ấy khiến hắn tức giận, hắn nhanh chân bước tới đứng kế nó dan tay ra ôm nó lại phía mh. Nó hiểu được ý của hắn nên làm ngơ. Bỗng mắt nó sáng lên " Minh Quân ! tàu lượn siêu tốc kìa, chơi đi chơi đi" nó nhún nhảy năn nỉ hắn. Chỉ 1s hắn cũng chịu thua nó nên đi mua vé.
Đúng là Hắc Minh Quân có thế lực rất lớn, chỗ bán vé xếp tàhnh 1 hàng dài nhưng khi hắn tới hàng dài đó đã rút ngắn nhanh gọn nhường chỗ cho hắn. Khắc Tinh có chết cũng ko đc như vậy, mất mặt qá mà, bản thân thế lực cũng lớn sao nó lại ko đc đối đãi như vậy chứ! Hắn đi tới nói" sau này làm phu nhân của Hắc Minh em cũng đc như vậy thoi"
- thật chứ- nó hỏi
- tất nhiên ! Ai đắc tội với Hắc Minh phu nhân coi như đắc tội với Hắc Minh Quân này- hắn kiên quyết nói
- thế thì ! Ai đắc tội với Hắc Minh Quân coi như đắc tội với Phong Khắc Tinh này- nó dịu dàng nói
Trời ơiii ! Sao mh có thể nói như vậy chứ, tại sao mh lại nói với hắn ! Khắc Tinh mày ko phải là người rồi ! Hắn nghe đc câu nói của nó, trái tim như một dòng nước ấm chảy qa. Bất giác nở nụ cười rồi ôm eo cô, cúi đầu xuống. 2 cặp mắt đang đối diện , môi nó và hắn đang chạm vào nhau, nó nhận đc nụ hôn tuy đứng hình còn hắn thì tuỳ ý đùa giỡn với nó, lưỡi hắn khám phá miệng cô không chừa một chỗ. Hận là ko thể ăn cô ngay bây giờ.
Nó cảm thấy mh ko còn hơi nữa nên đẩy ra khỏi hắn rồi thở. Tên khốn này dám cướp nụ hôn đầu của cô !
- Hắc Minh Quân ! Anh dám !
- em là vợ tôi, coi như đây là mở hàng cho đêm tân hôn vậy
Nó đỏ mặt nhanh chóng qay mặt đi tới tàu lượn siêu tốc còn hắn thì theo sau cười ranh mãnh. Tàu lượn siêu tốc hôm nay kẹt do qá nhiều người chơi, nó đứng đợi cau mày nhìn phái sau hắn đang bị hàng chục cô gái vây qanh.
Minh Quân bực mh với các cô gái này ! Nói sao họ cũng không tránh, hôn nay lại có vợ anh ở đây, họ dám manh động như vậy lần này chết chắc. Hắn nhìn nó bằng ánh mắt cầu cứu chỉ mong vợ mh cứu khỏi đám này rồi tính sổ sau. Khắc Tinh thờ dài đi tới chỗ hắn lạnh lùng nói:" ai dám động tới chồng của Phong tiểu thư !!"

- Phong tiểu thư là thá gì tôi sợ - cô gái 1 nói
- đúng đúng ! Thà chết dưới tay anh đẹp trai này còn sướng hơn- cô gái 2 nói
- Phong tiểu thư ? - cô gái 3 tự nhiên nói
Chết mất thôi, Phong Khắc Tinh là tên mà biết bao ngừoi sợ hãi vậy mà với một đám con gái nó chả là gì lần này nó phải dạy cho tụi này một bài học mà. Nó nhanh nhẹn lấy khẩu súng đc cất giấu kĩ trên người rồi chĩa vào đám con gái đó, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ nhìn họ. Người đi đường tháy súng liền né qa một bên ko mún dính vào cuộc ẩu đả này. Hắc Minh Quân thản nhiên nhìn màn kịch.
- cô dám - cô gái 1 nói
- tôi ko sợ đi kiện, chính phủ còn ko dám động tới tôi nên cứ làm thoải mái- nó nói
- hứ ! Cô đc lắm
Họ nghe xong liền giải tán, Hắc Minh Quân đứng im ở đó còn nó thì vẫn giữ nguyên tư thế chĩa súng, lần này đám đông đã biến mất nên súng đang chĩa vào hắn. Hắn từ từ đi tới nó, tay đưa ra rồi hạ khẩu súng của nó xuống, ánh mắt dịu dàng nhìn nó. Nhưng nó thì lại lạnh lùng, vì sao ư ! Nó từ đó tới nay ko động đến vũ khí, hôm nay vì danh tính của mh mà nó manh động thật chả ra gì mà. Đi với hắn nó như vô hình với xã hội này.
- đi về thôi
------------

Thay về lái xe về nhà nó, hắn lại về nhà nh, nó hết sức kinh ngạc nói "sao không đưa tôi về nhà"
- hôm nay cho em làm qen với nhà mới
Nó và hắn bước vào nhà, ánh mắt của người giúp việc nhìn vào nó, ko lẽ đó chính là chủ nhân mới của họ đây sao, công nhận vẻ đẹp của nó cũng khiến họ ghen tị vì thế tại sao ông chủ ko để ý sao đc
- lo làm việc đi- hắn lạnh lùng đến đáng sợ nói
Nó tò mò nhìn hắn, sao lúc nói chuyện với nó hắn lại dịu dàng, ôn nhu còn với ng giúp việc thì trái ngược hoàn toàn chứ. Hắn lấy tay dẫn nó về phòng.
Căn phòng đc trang trí gam màu kem thể hiện sự ấm áp , ngoài ra còn làm theo phong cách Châu Âu, đồ dùng cần thiết đều có sẵn suy ra rất đc. Nó bước vào phòng rồi ngồi lên giường, hắn thì đóng cửa lại. Khoan đã ! Hình như có gì đó ko đc ở đây, nó và hắn đang riêng tư. Tên khốn này ko thể ko manh động, nó bắt đầu phòng thủ.
- làm gì sợ, anh không chạm tới em đâu ! - hắn nói
- tên này, lúc nảy còn lạnh lùng như vậy sao thay đổi nhanh thế- nó nghi ngờ hỏi
- anh chỉ dịu dàng với em thôi
- ko tin

- thôi ! Em đi tắm đi, anh ở phòng làm việc- hắn nói xong rồi đi ra
Minh Quân cảm thấy buồn khi nó lại ko tin tưởng hắn cho dù mai là ngày cưới của họ. Nhưng hắn mong nó sẽ từ từ tiếp nhận hắn. Khi Minh Quân rời đi, nó bắt đầu thấy nhẹn nhõm, liền đứng dậy mở tủ quần áo ra. Do đến đột xuất nên qần áo của nó chưa đem đến nên trong tủ toàn đồ của hắn, nó than thở thò tay lấy áo sơ mi màu trắng thuộc size to nhất rồi đi tắm.
Tắm xoq, nó lau khô tóc rồi nhìn lại mh trong gương. Đôi chân trắng nỏn của cô đc gợi ra, chiếc áo rộng thùng thình nhưng đủ che lấy cơ thể của cô, mái tóc xoăn màu đen đc để qa 2 bên nhìn nó cứ như một thiên thần.
Ngắm mình xong nó đi xuống nhà, trong bếp không có một bóng người, nó nhanh nhẹn đến tủ lạnh lấy một hộp sữa ra uống. Bỗng một ng hầu tới nói" thưa phu nhân, cảm phiền phu nhân giúp chúng tôi nhắc ông chủ uống thuốc ạ"
- Minh Quân sao phải uống thuốc, các ngừoi tự đi dặn hắn sao lại kêu tôi
- thưa, ông chủ hằng ngày phải uống vitamin để tốt cho sức khoẻ nhưng lúc nảy chúng tôi có đem ,ông chủ lại bảo ko uống, chúng tôi sợ ông chủ có chuyện nên nhờ phu nhân.
-được ! Cô đưa đây
Ng hầu đó đưa cho nó một lọ vitamin, nó nhận đc rồi lên lầu theo sự chỉ dẫn của cô ta đến phòng làm việc của hắn. Nó vừa đi vừa uống hộp sữa. Dừng ngay của phòng, cô ng hầu lui ra. Nó gõ cửa
*cốc..cốc*
- đã bảo hôm nay ta không uống, cút đi-hắn tức giận nói
Lời nói của hắn chứa đầy tia đáng sợ và sát khí, nó rùng mình rồi mở cửa bước vào. Hắn quay lưng lại thấy nó trên tay cầm hộp sữa tay kìa thì cầm lọ vitamin, người thì khoác áo sơ mi của hắn. Bỗng nuốt nước bọt để kiềm đc dục vọng trong mh.
Nó biết đc cách ăn mặc của mh hơi qá lố nên đỏ mặt cố gắng kìm nén ngại ngùng nói:" anh uống vitamin đi" nó đặt lo thuốc trên bàn rồi đi, chợt hắn nắm tay nó lại kéo nó lại hôn nó, lúc nảy nó uống sữa nên trong miệng còn chứa vị ngọt của sữa, điều này làm nụ hôn ngọt hơn. Hắn mút hết vị ngọt đến khi không còn gì nữa. Hắn buông nó ra, nó đỏ mặt rồi chạy nhanh ra khỏi phòng, vì nó thừa biết nếu ở lại nữa thì chắc chắn sẽ ko giữ đc trc ngày cưới.

Nó vào phòng rồi lăn trên giường ngủ bỗng bụng nó kêu lên một âm thanh rất dễ thương, giờ nó mới biết sáng giờ mình chưa ăn gì. Tức tối lật chăn rời khỏi giường rồi xuống dưới bếp, nó tìm người giúp việc để chuẩn bị đồ ăn dùm nó, nhưng lại ko thấy ai. Khắc Tinh ko dám tự mh xuống bếp vì một khi ra tay là sẽ cháy nhà.
Khắc Tinh đến khu nhà cho ng giúp việc, phòng họ vẫn còn sáng may qá ! Nó từ từ mở cửa nhưng cuộc trò chuyện của họ là nó phải tò mò đứng im và nghe
-hôm nay ông chủ dẫn phu nhân về ko biết cô Vy Vy sẽ như thế nào
- đúng vậy, tuy phu nhân xinh đẹp nhưng cô Vy Vy đã giúp ông chủ rất nhiều
- nghe đâu mai cô Vy Vy sẽ về nước
- cô ấy mà biết ông chủ kết hôn chắc bức xúc lắm đây
Nó đứng ngoài cửa nghe đc cuộc trò chuyện tính tò mò nảy ra. Vy Vy là ai ? Cô ta đã giúp đỡ cho hắn nhiều lắm à ? Chắc cả hai cũng có tình cảm ? Nếu Vy Vy thân với hắn như vậy sao ko lấy cô ta mà nhắm vào mh ? Hàng loạt câu hỏi đặt trong đầu nó, ko chỉ vậy còn làm tim nó nhói đau sao lại vậy chứ. Từ ngày gặp hắn, nó đã thay đổi nhìu hơn mh tưởng rồi.
Nó thơ thẩn đi lên phòng, tắt đèn rồi vùi mh vào chăn từ từ nó chìm vào giấc ngủ không biết hắn đã vào phòng lúc nào.
Hắn ngồi lên giường, nhìn nó đang ngủ, tay anh kéo vài sợi tóc trải dài trên trán sang một bên để tháy rõ nó hơn lúc ngủ. Càng ngày Minh Quân càng yêu cô, hắn đã để ý cô từ lúc biết tin Hoàng Thiên Minh bị giết dưới tay Phong gia- Phong Khắc Tinh, hắn càng hứng thú với nó nhưng không ngờ nó lại đẹp như thiên thần, vẻ lạnh lùng của nó khiến hắn thích thú hơn. Hắn nói nhỏ " tôi nghĩ yêu em là quyết định đúng đắn"
Nói xong hắn nhẹ nhàng nằm kế bên cô rồi ôm cô vào lòng rồi chìm vào giấc ngủ, lâu lắm rồi hắn mới ngủ ngon như vậy, ở bên nó hắn là ngừoi dịu dàng nhưng với Hắc Đạo hắn còn nhiều bí ẩn mà nó ko tài nào biết được.
---------