Đệ Nhất Phu Nhân

Quyển 1 - Chương 4




Ngồi ở trong xe ngựa loại phương tiện giao thông cổ đại này, Kiều Linh Nhi vui cười nhàn rỗi, tuy rằng không bằng Ferrari, Rolls Royce, nhưng dù sao vẫn so với việc mình phải đi bộ thì tốt hơn nhiều.

Trọng yếu hơn, nơi nàng ngồi có cái đệm mềm mại, cho dù khi đi qua nơi không bằng phẳng, cũng rất thoải mái.

“Tứ tỷ……” Kiều Dực Thần nhìn Kiều Linh Nhi, một bộ dáng muốn nói lại thôi.

“Làm sao vậy? Đệ muốn nói gì?” Kiều Linh Nhi nhìn dáng vẻ muốn nói chuyện kia của Kiều Dực Thần không khỏi hỏi.

“Tứ tỷ, tỷ…… Hôm nay có khỏe không?” Kiều Dực Thần tức giận hỏi một hơi.

“Ta rất khỏe!” Kiều Linh Nhi trả lời như chuyện đương nhiên.

Kiều Linh Nhi mới nói ra, Ngưng Hương đã bất mãn: “Tiểu thư, người làm sao sẽ khỏe? Ngũ công tử, hôm nay tiểu thư rơi xuống nước, thế nhưng Phong công tử lại thấy chết không cứu……”

“Cái gì?” Sắc mặt của Kiều Dực Thần tức khắc thay đổi, vừa đứng lên, thiếu chút nữa đụng vào đỉnh xe ngựa. “Tứ tỷ, hắn đối với tỷ như vậy, tỷ lại vẫn chẳng quan tâm? Tỷ thật là……” Hắn biết Phong Khinh quá đáng, thế nhưng không nghĩ tới quá đáng như vậy, lại để cho Tứ tỷ hắn rơi xuống nước.

Mắt thấy Kiều Dực Thần sắp chạy ra ngoài, Kiều Linh Nhi nhanh tay bắt hắn kéo trở lại, “Bình tĩnh, bình tĩnh đi, người trẻ tuổi không nên vọng động như vậy……”

“Tứ……Tứ tỷ?” Kiều Dực quái lạ nhìn Kiều Linh Nhi, “Tỷ…… tỷ làm sao vậy? Có phải sau khi rơi xuống nước có chỗ nào không thoải mái hay không?”

Thấy bộ dạng này của Kiều Linh Nhi, tìm Phong  Khinh tính sổ nhất thời không bằng nhìn Tứ tỷ nhà mình.

Ngưng Hương cũng là vẻ mặt thận trọng, “Tiểu thư, người nói cho Ngưng Hương, có phải có chỗ nào khó chịu hay không? Ngưng Hương dẫn người đi khám đại phu.”

Nghe được hai người, Kiều Linh Nhi không khỏi đầu đầy hắc tuyến, lẽ nào nhìn nàng thực sự giống người bệnh như vậy sao?

“Ta thề với trời, ta tiểu thư nhà ngươi Ngưng Hương thực sự không có việc gì, ta rất khỏe mạnh.” Kiều Linh Nhi giơ ba ngón tay thề với trời nói, bằng không nàng có lẽ thật sự trực tiếp bị xe ngựa chở đến y quán.

“Nhưng mà tiểu thư người……” Ngưng Hương khẩn trương nói, “Người hôm nay rất không giống bình thường!”

Đương nhiên không giống nhau, ta cũng không phải là tiểu thư chân chính của ngươi! Bất quá những lời này Kiều Linh Nhi cũng chỉ dám nói ở trong lòng, nếu như bị những người này biết, e rằng mình sẽ bị xua đuổi hoặc là đánh chết.

“Ngưng Hương!” Kiều Linh Nhi đột nhiên nghiêm túc gọi Ngưng Hương một tiếng, bộ dạng nghiêm túc làm cho Ngưng Hương cùng Kiều Dực Thần đều có chút bị khiếp sợ.

“Vâng……” Ngưng Hương nhìn tiểu thư lúc này đột nhiên trái tim như bị kéo lên.

“Tứ tỷ?” Kiều Dực Thần cũng kêu một tiếng, Ngưng Hương nói không sai, hôm nay thực sự rất không giống với Tứ tỷ.

“Ngưng Hương, tiểu thư nhà ngươi, Dực Thần, Tứ tỷ của đệ cũng chính là ta, từ hôm nay trở đi quyết định ‘Thay hồn đổi xác’, một lần nữa làm người!” Thỉnh không để ý cách tiểu thư Kiều Linh Nhi dùng từ.

“Khụ khụ!” Ngưng Hương cùng Kiều Dực Thần đều bị kích thích nghiêm trọng.

Kiều Linh Nhi nhìn hai người vẻ mặt kinh ngạc, liền vui vẻ, xem ra cổ nhân này thật đúng là đủ đơn thuần.

Đột nhiên, Ngưng Hương liền nhào về phía Kiều Linh Nhi, “Ô ô, tiểu thư…… đầu người bị thương sao? Ô ô……”

“Tứ tỷ……” Kiều Dực Thần cũng là gương mặt nghiêm túc, đáy mắt lộ ra sát khí. “Đệ nhất định sẽ báo thù cho tỷ! Phong Khinh, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Dám đả thương Tứ tỷ hắn, hắn tuyệt đối không bỏ qua.

Đời này, lần đầu tiên Kiều Linh Nhi thể nghiệm được cái gì gọi là không nói lên lời. Một nha hoàn nước mắt vây quanh, một đệ đệ nóng nảy động một chút là muốn chém người, ông trời à, nàng cho dù là bình thường cũng sẽ bị hai người kia bức cho điên!

Mà đây vẫn chỉ là vừa mới bắt đầu, đến khi nàng về tới Kiều gia, nàng mới chính thức thể nghiệm được cái gì gọi là quan tâm sẽ bị loạn.

Sau quá trình Ngưng Hương thêm dầu thêm muối thổi phồng, nàng giống như là một người mắc bệnh nguy kịch, tất cả danh y trong thời gian ngắn đều bị mời đến Kiều gia.

Một người lại một người đại phu từ trước mặt nàng đi qua, đều không ngoại lệ làm cùng một việc____bắt mạch.

Đến lúc tất cả đại phu đi hết, trời cũng tối, Kiều Linh Nhi bụng cũng đã đói, mà câu trả lời lấy được đều là đồng nhất____Kiều tiểu thư bởi vì rơi xuống nước nên nhiễm chút phong hàn, cái khác cũng không lo ngại.

Lúc này, người Kiều gia cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thế gia vọng tộc Kiều gia, đương gia gia chủ Kiều Chiến, khoảng năm mươi tuổi, là một nam nhân anh tuấn  mà hấp dẫn; có ba thê tử, một chính thê, hai thị thiếp; lão đại Kiều Dực Lân là nhị phòng Phương thị sinh, lão nhị Kiều Dực Thuật cùng lão tứ Kiều Linh Nhi và lão ngũ Kiều Dực Thần do chính thê Tần thị sinh, còn lại là lão tam Kiều Dực Hạc cùng lão lục Kiều Dực Mẫn là tam phòng Ngô thị sinh.

Nói cũng kỳ quái, Kiều Linh Nhi vẫn cho là gia đình giàu có phong kiến như này nhất định sẽ lục đục với nhau, mâu thuẫn nặng nề, nhưng mà ở Kiều gia, những thứ nàng cho là như vậy cũng không có, một nhà chung sống hết sức hòa thuận, tam phòng đều không tranh thủ tình cảm, chia đều một vị lão gia.

Kiều Linh Nhi cùng lão lục nhỏ nhất Kiều Dực Mẫn là hai người được sủng ái nhất trong nhà, đặc biệt Kiều Linh Nhi đứng đầu. Mà Kiều Dực Mẫn, vẫn chỉ là một hài tử sáu tuổi.

“Linh Nhi, con thực sự không có chuyện gì sao?” Phương thị, cũng chính là Nhị nương của Kiều Linh Nhi đang nhìn đám đại phu rời đi lo lắng hỏi.

“Nhị nương, nhị ca cũng hiểu y thuật, người không tin những đại phu kia, chẳng lẽ ngay cả nhị ca cũng không tin phải không?” Kiều Linh Nhi bây giờ cũng không biết mình nên nói cái gì. Dẫu sao bởi vì nàng từng có “Tiền khoa”, trước kia Kiều Linh Nhi sau khi gặp Phong Khinh trở về nhất định sẽ nhốt mình khóc ở trong phòng, cơm tối cũng sẽ không ăn, mà bây giờ nàng làm như vậy, quả là cùng vô cùng khác biệt với trước đây.

Kiều Dực Thuật nhíu mày một cái, Linh Nhi là thân muội muội của mình, y thuật của hắn kế thừa Tà Y, mặc dù không bằng sư phụ, nhưng cũng là số một số hai, quả thực cũng không nhìn ra muội muội có chỗ nào không đúng.

“Linh Nhi, con chịu ủy khuất gì đều có thể nói với cha, cha nhất định sẽ thay con chủ trì công đạo.” Kiều Chiến cũng khó che giấu lo lắng trong lòng, chỉ sợ chân chính chạm đến chỗ thương tâm của nữ nhi.

Đầu Kiều Linh Nhi có chút mơ màng, một đám người như vậy vây quanh mình, nàng đều có chút cảm giác thiếu dưỡng khí.

Thế nhưng, nhiều người như vậy vây ở bên cạnh mình, cũng vẫn là lần đầu tiên, hơn nữa mỗi người đều là quan tâm đến nàng. Nàng từ nhỏ chính là cô nhi, đối với việc bỗng nhiên có nhiều người nhà như vậy có chút khó mà tiếp nhận, thế nhưng quỷ tha ma bắt khiến cho nàng rất lưu luyến!

Thì ra nàng cũng không phải là không để ý, mà là chưa từng chân chính cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.

“Cha, ba vị nương, còn có đại ca, nhị ca, tam ca, ngũ đệ, ta muốn hỏi mọi người, có phải mọi người không tán thành hôn sự của Linh Nhi và Phong công tử?” Thật vất vả đem luồng xúc động trong lòng ép xuống, nàng rất nghiêm túc hỏi.

Một lời hỏi ra, biểu tình của mỗi người về cơ bản đều thay đổi, cùng một vẻ nhíu mày.

Sau cùng, Tần thị mẹ ruột của Kiều Linh Nhi đứng dậy, nắm lấy tay nàng, ôn nhu nói: “Linh Nhi, chỉ cần con vui vẻ, cha mẹ cùng ca ca đều sẽ đứng về phía con……”

Nói như vậy, chính là bọn họ cũng vì liên quan hệ đến “Kiều Linh Nhi”! Ài, Kiều Linh Nhi ơi Kiều Linh Nhi, ngươi xem một chút ngươi cũng đã bao nhiêu tuổi rồi, làm sao vẫn còn khiến người ta lo lắng như vậy chứ?

“Cha, mẹ, nếu như chúng ta hủy bỏ hôn ước với Phong gia…… Đối với Kiều gia chúng ta có bị ảnh hưởng gì không?” Cân nhắc một chút, Kiều Linh Nhi hỏi.

“Hả?” Mấy người Kiều Chiến cùng Tần thị nhất thời ngơ ngác nhìn nhau, gương mặt hết sức kinh hãi. “Linh Nhi, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”

Mấy người trước mặt thoáng chốc lại che khuất thân hình của Kiều Linh Nhi, toàn bộ đều là bộ dáng khẩn trương.

“Tứ muội, muội nói đi, có phải tiểu tử Phong Khinh kia lại không để cho muội nhìn sắc mặt tốt hay không? Muội nói cho đại ca, đại ca giúp muội đi dạy dỗ hắn……” Lão đại Kiều Dực Lân vốn là một người trầm ổn nội liễm, nhưng duy chỉ có chuyện của tiểu muội, một chút cũng sẽ không nhượng bộ nửa phần.

“Cửa hôn sự này là gia gia con cùng Phong gia lão gia quyết định, Phong lão gia luôn luôn tuân thủ lời hứa, Phong gia công tử cho dù không muốn, cũng nhất định phải lấy con…..”

Lời của Kiều Linh Nhi trong lúc nhất thời lại bị ngăn chặn, đến khi bọn họ một người một lời sau khi nói xong mới yếu ớt mở lời: “Cha, Phong công tử nếu đã không muốn, nữ nhi cũng không tiện miễn cưỡng. Hôm nay nữ nhi không cẩn thận rơi xuống nước, nếu Phong công tử lưu tâm nữ nhi, nhất định sẽ xuất thủ cứu giúp, thế nhưng Phong công tử không xuất thủ, đủ thấy hắn không thèm để ý đến nữ nhi. Dưa xanh hái không ngọt, nữ nhi cũng là ngày hôm nay mới hiểu rõ đạo lý này……”

Nghe kỹ lời này, nói sao mà thê lương, Kiều Linh Nhi, thực sự là rất xin lỗi, ta không phải là ngươi, vị Phong công tử kia đối với ngươi thực sự một chút ý tứ cũng không có, hơn nữa ta cũng không muốn bị loại trói buộc này, xin ngươi thứ lỗi! Kiều Linh Nhi ở đáy lòng nói.

“Vậy Linh nhi con là muốn……” Tam phòng Ngô thị hỏi dò.

Kiều Linh Nhi khẽ mỉm cười, “Tam nương, Linh Nhi bây giờ đã nghĩ thông suốt, Phong công tử cũng không phải là phu quân của Linh Nhi, thanh xuân có hạn, nếu bởi vì Linh Nhi mà làm lỡ hôn sự của Phong công tử người ta, vậy cũng là Linh Nhi không phải. Đã từng nhiều khi, Linh Nhi muốn mời cha đi nói một câu với Phong lão gia, cửa hôn sự này, đến đây xóa bỏ đi!” Tìm lý do đương nhiên phải dùng người khác tới làm lời dẫn, tuyệt đối sẽ không dùng lý do của mình.

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Phong Khinh, Kiều Linh Nhi đã đem hắn đá ra bên ngoài, thấy chết mà không cứu hơn nữa tự cho mình là nam nhân trên cao, nàng không có hứng thú, cần gì phải mặt nóng dính mông lạnh?

“Linh Nhi, muội thật sự muốn từ hôn?” Lão tam Kiều Dực Hạc đem tiếng nói từ đáy lòng người nhà hỏi.

“Đúng!” Kiều Linh Nhi nghiêm túc gật đầu.