Đệ Nhất Nữ Vương Ai Cập [Đồng Nhân NHAC]

Chương 10




-Lệnh bà,công nương Carol muốn cải trang thành thường dân ra ngoài khu chợ,chúng ta có cần cản...

Ari chưa nói xong đã bị Asisu bịt miệng lại.

-Ra ngoài chơi,ý kiến hay đó.Mau,thay đồ cho ta,ta cũng muốn đi.

Asisu rất hào hứng,nàng muốn thử như thế này lâu lắm rồi.Nay mới có dịp trải nghiệm,lẽ nào lại bỏ qua?

Nàng khác lên mình một chiếc áo choàng dày,tháo gỡ những trang sức đắt tiền xuống.Bây giờ trông nàng như một thường dân rồi.Điểm nhận dạng của nàng rất khác biệt.Đôi mắt màu hổ phách,mái tóc đen vốn có của người Ai Cập,sao trước đây khi đọc truyện nàng không thấy Asisu đẹp như thế này nhỉ?

-Ari,đi thôi.

-Lệnh bà,chỉ đi một chút thôi nhé.Pharaoh biết được sẽ gϊếŧ chúng nô tỳ mất!

-Được mà,chỉ một chút thôi.Với cả,chẳng phải ta đang giám sát vợ yêu giùm hắn hay sao?Đi thôi


Asisu dắt tay Ari,Eri đi tới cổng thành.Asisu có thể quang minh chính đại ra ngoài.Còn Carol phải đi chúng với Unasu để có thể ra ngoài.Thật tội nghiệp.

-Oa,ta chưa bao giờ nghĩ chợ ở đây lại náo nhiệt như vậy.

-Đúng vậy thưa lệnh bà.

-Suỵt,đừng có gọi lệnh bà.Gọi tỷ tỷ.

-Vâng,tỷ tỷ.

Bọn họ vưa đi được một lúc thì bên kia đã có va chạm.Là Carol và một tên thương nhân.Theo cốt truyện thì tên kia hình như là...Izumin?

-Công nương,người có sao không?Tên kia,ngươi là ai hả,dám bất kính với công nương.

-Không sao,không sao.

Lại là cái hào quang nữ chính này.Carol đúng là một thánh mẫu mà.

-Ari,Eri,chúng ta ra đó xem.

Ba người họ bước nhanh,len lỏi qua đám đông để đến gần Carol.

-Ngươi là ai nữa?!Sao lại dám đến gần đây.

Unasu chuẩn bị rút kiếm ra phòng bị.

"Không nhận ra,à chắc là do ta bịt kín mít đây mà.Ari và Eri bị kẹt lại phía sau rồi,không ai mở lời giúp ta,đành phải tự ra mặt rồi."


-Menfuisu huấn luyện giỏi quá nhỉ?Đến lệnh của ta mà cũng không nghe.

Nàng cởi nón áo xuống.Unasu có vẻ kinh ngạc,hắn không nghĩ nữ hoàng sống trong nhung lụa lại đến khu chợ này.Còn Carol thoáng vui mừng.Tên Izumin kia bị bơ toàn tập.

-Thứ lỗi cho thần vì không nhận ra người thưa nữ hoàng.

-Ta định xem một vòng rồi về,không ngờ lại nhìn thấy được chuyện như thế này.Người hoàng tộc tranh chấp với một thương nhân còn ra thể thống gì.

"Mặc dù tên Izumin kia không phải thương nhân."

-Chị Asisu,là do em không cẩn thận đụng vào người ta.

Carol nói đỡ cho Unasu.

-Còn ngươi,tên kia,có sao không?

Nàng chỉ vào vị "thương nhân" nào đó đang ngồi cúi đầu xem kịch.

-Không sao.

"Ngươi không thể đáp một câu tử tế hơn à.Ta vừa giúp ngươi đó."

-Không sao thì tốt,nếu là thương nhân thì trình giấy thông hành ra đây.Unasu,ngươi kiểm tra.


Unasu cầm tờ giấy Izumin đưa rồi bắt đầu xem xét.

-Lệnh bà,đây đúng là giấy thông hành.

-Được rồi,Carol,Unasu,các ngươi đi đi,còn ngươi,tên thương nhân kia,ngươi ở lại.

-Chị nhớ cẩn thận nhé.

-Được rồi.

Sau khi Carol rời đi,đám đông dân chúng cũng đi theo vị "con gái sông Nile" rời xa chỗ nàng đang đứng.

Izumin vẫn đứng ở đó,cũng không khác so với tưởng tượng là bao.Tóc bạch kim,mắt xanh,da trắng.

-Ngươi,không phải thương nhân Palestin  như trong giấy thông hành.Người Palestin giống người Ai Cập,đều có tóc đen mắt đen.

-Thần là người Lybia,theo cha mẹ đến Palestin sinh sống.

Izumin không hề có chút nao núng,vẫn thản nhiên nói dối như không có gì.Đám thủ hạ của hắn chắc chỉ núp ở gần đây,trực tiếp bắt chắc chắn sẽ không tiện.Biết vậy đã để vài binh lính của Unasu ở lại rồi.
Đành vậy,bỏ đi.

-Lệnh bà,người đây rồi,chúng ta mau về thôi,đã trưa rồi.

-Ta nhớ mặt ngươi rồi đó Imisu.

Nàng bị Ari cùng Eri kéo đi không thương tiếc về cổng thành.

-Hoàng tử,vị nữ hoàng này khả nghi quá.Chúng ta còn chưa nói tên giả cho cô ta biết,vậy mà cô ta đã trực tiếp nói ra.

-Có vẻ cô gái sông Nile này không nguy hiểm bằng cô ta.Em gái ta mất tích,có lẽ không phải do cô gái tóc vàng mà là do vị nữ hoàng này.

-Hoàng tử,chúng ta đi thôi,nếu không sẽ bị phát hiện mất.

Cung của Asisu...

-Nữ hoàng,vừa nãy nguy hiểm quá.

-Nguy hiểm thật,ta còn tưởng Unasu gϊếŧ chết tên kia.

-Lệnh bà,sau này chúng ta đừng ra ngoài nữa.

-Chúng ta sẽ không ra ngoài nữa,ta xem đủ rồi.

-Chúng ta khoan hãy đi Hạ Ai Cập,ngươi gửi thư bảo Nakuto chuyển tấu chương qua đây cho ta.

-Vâng

"Theo như cốt truyện,sau lần gặp mặt này,Izumin sẽ bắt cóc Carol đem về Hitite,ta phải ngăn chặn chuyện đó xảy ra."
-Eri,ta đói rồi,dọn thức ăn lên đi.

Cung của Carol...

-Nafutara,bà biết không,hôm nay chị Asisu cực kỳ ngầu luôn đó.

-Sao vậy công nương?

-Chị ấy giáo huấn Unasu một trận,đã vậy còn giúp ta giải quyết rác rối ngoài chợ nữa,nhìn thật đã.

-Đây có vẻ là một điềm tốt thưa công nương.

"Nữ hoàng đã thực sự buông bỏ được bệ hạ rồi sao?Thật tốt quá."

____________________________________________________________

-Ari,Menfuisu đã biết tin ta sắp đi Hạ Ai Cập chưa?

-Thưa lệnh bà,hoàng đế đã biết rồi.Nhưng người hằng ngày cứ ở bên cạnh công nương Carol,nên không đếm xỉa gì tới.

-Không sao,đằng nào ta cũng không đi vội.

-Lệnh bà,nô tỳ nghe nói công nương rèn được kiếm sắt.

-Đương nhiên,nó từ tương lai đến mà.Đi,ta đi thăm Carol.

Cung của Carol

-Chị Asisu,lâu lắm rồi em mới thấy chị đến đây.
-Nghe nói ngươi rèn được kiếm sắt.

-Vâng,nếu em không làm vậy,Menfuisu sẽ gϊếŧ người kia mất.

-Ừm,hôm nay ta đến đây có vài lời muốn nói với ngươi,Carol.

Carol rất chăm chú nghe Asisu nói.

-Ngươi thích Menfuisu rồi phải không?

Mặt Carol đột nhiên đỏ lên như trái cà chua,miệng bắt đầu nói lắp bắp,ánh mắt tránh né.

-E...em...không có...

-Ngươi có.

-Em không có mà...

-Nữ hoàng,công nương,chúng thần bắt được một tên khả nghi.

Asisu nhìn tên tóc nâu đang bị bắt quỳ dưới đất.Carol đang định nói " Đứng lên đi" thì

Asisu đã chặn lại.

"Tên này là Ruka,cận vệ của tên Izumin kia."

-Dáng vẻ cũng không tệ,ngươi tên gì?

-Thần tên Ruka.

-Các ngươi bỏ hắn ra đi.Ruka,từ nay ngươi sẽ trở thành người hầu bên cạnh công nương Carol đây.-Asisu tiến gần lại tai hắn hơn.-Đừng để ta phải nói với chủ nhân thực sự của ngươi.