Sau khi Vu Kiệt đi cùng ông cụ Hoàng quay về thị trấn nhỏ, qua năm tiếng nữa là trời sáng.
Trong lâu đài của Rothschild, vết máu trên mười cây thánh giá đã dần dần in lên bề mặt.
Khắp nơi trong khu rừng có phạm vi mười mấy km, sau khi được lính đánh thuê trong tổ chức Địa Ma dọn dẹp xong, lúc này đều lắp đặt camera nhỏ.
Trên bầu trời tối om, mấy con kền kền cứ bay lượn nhiều vòng, đôi mắt sắc nhọn liên tục nhìn vào mười thi thể trên cây thánh giá dường như không có hơi thở mà chỉ còn lại xác thịt.
Trong mắt của chúng thì đây chính là thức ăn.
Còn trong mắt Eisen và người phụ nữ đeo mặt nạ kia thì mười thi thể này là một mồi nhử, nhử Lang Vương đi ra nước ngoài.
Hai người đứng ở trên bậc thang trước lâu đài, Eisen nheo mắt nói: “Đã một ngày rồi, kể từ hôm tin tức được công bố ra, hơn bốn trăm người của tôi không tìm thấy bất cứ tung tích của kẻ khả nghi nào. Cô có chắc chắn là Lang Vương sẽ đến không?”
Cô ta đứng chắp tay sau lưng, sự lạnh lùng trong đôi mắt dường như cho thấy cô ta không đơn giản.
Cô ta nói: “Tôi biết, hắn sẽ đến. Lang Vương là người trọng tình trọng nghĩa, phải trơ mắt nhìn chiến hữu của mình bị đóng đinh trên thánh giá ở nước ngoài, hắn sẽ không chịu nổi cú sốc này đâu. Ông yên tâm đi! Theo như dự đoán của tôi thì chỉ e hắn đã đến Lập Kiên rồi”.
“Đến rồi?”, Eisen chau mày nói: “Tôi sẽ điều thêm mấy người quay về, mở rộng phạm vi lục soát điều tra. Tên khốn này đã giết con gái của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho hắn”.
“Không cần đâu!”, trong lúc ông ta định gọi điện thoại cho người phụ trách của mình, người phụ nữ kia đột nhiên ngắt lời ngăn cản ông ta.
Theo như cô ta thấy, người đông cũng chỉ là một con số thôi.
“Tại sao?”, Eisen tràn đầy nghi ngờ, hỏi.
“Mục đích hắn đến đây là vì chiến hữu của mình. Chỉ cần mười thi thể đó ở đây thì hắn nhất định sẽ đến. Nếu đã đến thì tại sao chúng ta phải đi tìm hắn? Ông làm như vậy chỉ đánh rắn động cỏ thôi. Nếu như ông muốn sớm cắt đầu của hắn thì tốt nhất hãy làm theo kế hoạch của tôi”, người phụ nữ lạnh lùng giải thích.
Nghe thấy lời này, Eisen trầm ngâm suy nghĩ. Địa Ma năm năm trước là một tổ chức đỉnh cao trong giới lính đánh thuê. Không có nơi nào trên thế giới có đội quân nào dám so sánh. Bây giờ họ quay về, có lẽ còn mạnh hơn trước đây.
Nếu để một mình ông ta đối mặt với Lang Vương thì ông ta không dám chắc. Nhưng có Địa Ma ở đây thì nỗi lo lắng của ông ta cũng biến mất.
Một trăm lính đánh thuê với thân thủ tốt và bắn súng đỉnh cao ẩn nấp trong khu rừng xung quanh lâu đài. Kể cả Lang Vương mọc thêm đôi cánh, chỉ cần vào trong này thì đừng mơ dễ dàng rời đi được.
Ông ta gật đầu, hiện giờ là lúc phải dựa vào Địa Ma. Tiếp đó ông ta nói: “Được! Tôi nghe cô, hy vọng cô không làm tôi thất vọng”.
“Thất vọng?”, người phụ nữ sắc mặt lạnh lùng, nói: “Hai chữ này chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của tôi. Chỉ cần hắn dám đến thì hắn sẽ chết chắc. Nhưng hình như ông đang gặp phiền phức không nhỏ. Nghe nói một gia tộc hào môn nào đó ở thủ đô bỏ ra năm tỷ để cắt đứt các đối tác của ông”.
Đây là tin được công bố tối qua, là tộc trưởng của gia tộc Rothschild, làm sao ông ta không biết được.
Sở dĩ gia tộc Rothschild có địa vị cực cao trong thế giới ngầm của Lập Kiên, thậm chí có thể vươn bàn tay của mình ra các nơi trên thế giới. Ngoài thực lực của bản thân thì nhiều hơn là rất nhiều đối tác đáng tin cậy.
Và tập đoàn Tân Nhuệ là một trong những đối tác của gia tộc Rothschild, có liên quan lợi ích nhiều nhất với họ.
Bề ngoài thì tập đoàn Tân Nhuệ là một tập đoàn mới lên sàn và có đầy đủ thực lực nhưng trên thực tế, họ không những có đủ hết nghiệp vụ cơ bản mà còn giúp gia tộc Rothschild ‘rửa tiền’. Đồng thời dưới trướng họ còn ngầm bồi dưỡng rất nhiều thuộc hạ, chuyên làm những việc xấu xa cho gia tộc Rothschild.
Hôm qua một gia tộc hào môn ở thủ đô đã ra tay, cái chính là dùng mồi nhử mà khiến người ta không thể từ chối được, chẳng khác nào tận tay chặt đứt hai cánh tay của gia tộc Rothschild.
Theo như ông ta được biết, sau khi có được số vốn đầu tư năm tỷ, lão già của tập đoàn Tân Nhuệ đã quyết định không ‘rửa tiền’ cho gia tộc Rothschild nữa, còn giải tán tất cả các thuộc hạ, dự định không làm những việc xấu xa nữa.
Và đây cũng là đòn đả kích vô cùng lớn đối với gia tộc Rothschild, nếu muốn tìm lại được đối tác tốt như này thì đúng là rất khó.
“Đây là chuyện của gia tộc tôi, không phiền cô phải lo lắng. Món nợ này tôi sẽ nhớ kỹ. Đợi sau khi xử lý xong Lang Vương, tôi sẽ từ từ tính sổ với chúng”.
“Tôi đợi xem, ông sẽ xử lý tập đoàn Tân Nhuệ trước hay là xử lý gia tộc hào môn trong thủ đô trước. Tôi nhắc nhở ông trước, hào môn đó đứng sau tập đoàn Lý Thị đấy”.
“Tôi biết!”
Trong lòng Eisen hiểu rất rõ. Cũng trong lúc hai người đang nói chuyện thì đột nhiên một giọng nói từ không xa truyền tới, giọng điệu vô cùng gấp gáp. Đó là Jack, quản gia của gia tộc Rothschild.
“Thưa ông chủ! Không… Không xong rồi”, quản gia chau mày chạy tới báo cáo.
Eisen thần sắc ngưng trọng, nói: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không xong rồi gia chủ ơi! Ban nãy nhận được tin, tập đoàn Tân Nhuệ đột nhiên cử ra hơn hai trăm người cướp mất quán bar lớn nhất trung tâm thành phố của chúng ta, người của chúng ta bị đánh gục hết rồi”.
“Cái gì?”, lời nói vừa dứt thì sắc mặt Eisen biến đổi.
Quán bar lớn nhất bị cướp!
Không ngờ tập đoàn Tân Nhuệ lại quay lại cắn ông ta một miếng.
Xảy ra chuyện gì thế này?
“Mẹ kiếp”, Eisen mắng lớn một tiếng, nắm chặt nắm đấm nói: “Tân Nhuệ không muốn sống nữa sao? Lão già đó chẳng phải nói là không làm những chuyện xấu xa nữa mà? Lão ta muốn làm gì?”
“Tôi… Tôi không biết ạ”, Jack lắc đầu nói.
Quán bar ở trung tâm thành phố là căn cứ điểm mà gia tộc Rothschild dùng để làm ăn trong thế giới ngầm. Địa hình ở nơi đó rất lý tưởng, không chỉ thông với các đoạn đường mà còn có một đường bí mật đi thẳng đến ngoại ô, là đường sống mà Eisen để lại cho mình.
Nhưng ông ta không thể ngờ, tập đoàn Tân Nhuệ và tập đoàn Lý Thị sau khi hợp tác thành công thì quay đầu lại lén cắn ông ta một miếng!
Rốt cuộc họ muốn làm gì?
Rốt cuộc tập đoàn Lý Thị muốn làm gì?
Mục đích của họ là gì?
Vô số câu hỏi xuất hiện trong đầu Eisen.
Nhưng ông ta mãi mãi không thể biết được Lang Vương Vu Kiệt mà ông ta hận thấu xương lại có bối cảnh đáng sợ như thế nào? Và Vu Kiệt chính là con trai của Lý Nam, chủ tịch tập đoàn Lý Thị mà liền lúc bỏ ra năm tỷ ‘chặt đứt’ hai cánh tay của gia tộc và giáng một đòn nặng nề xuống gia tộc ông ta.
Trong lúc Eisen đang nghĩ cách giải quyết chuyện này thì một cuộc điện thoại đột nhiên gọi đến.
Ánh mắt ông ta trầm ngâm rồi lấy điện thoại ra nói: “Nói đi!”
“Gia chủ… Gia chủ! Không xong rồi! Ban nãy người của chúng ta phát hiện ra năm người phụ trách thị trấn ở phạm vi 100km đều chết rồi, vết thương đều là vết dao cắt chí mạng”.
“Cái gì? Vết dao cắt chí mạng? Chết hết rồi? Lại còn ở thị trấn nhỏ nữa?”
Do điện thoại bật loa ngoài nên tin này vừa truyền đến, người phụ nữ đứng ở cạnh nghe thấy hết, lập tức trợn trừng mắt. Lúc này, sát ý xuất hiện bốn xung quanh, từ trong ánh mắt cô ta như trào dâng sát khí này.
Nghĩ tới vinh quang bị giẫm đạp dưới chân Vu Kiệt năm năm trước, còn cả người chồng bị Lang Vương tận tay giết chết ở chiến trường, người phụ nữ này đột nhiên bật cười quỷ dị: “Lang Vương! Cuối cùng anh cũng đến rồi”.
- ---------------------------