Đệ Nhất Lang Vương

Chương 1170: 1170: Ông Thật Sự Không Đến Đấy À”






Có rất nhiều chuyện trong giới giải trí, cộng thêm ảnh hưởng lần này, giới giải trí cũng cần phải được thanh tẩy và điều tra kỹ lưỡng một lượt.

Riêng những nghệ sĩ dưới trướng của ông ta cũng phải trải qua rất nhiều cuộc điều tra để xem những người nào đã vi phạm quy tắc.

Sau đó đặt ra các quy định liên quan để những người trong giới giải trí làm tốt công việc của họ là được.

Những vấn đề về quyền lực, bọn họ không thể đụng đến.

Điều này cũng là vì để thế lực của ông ta trở nên mạnh mẽ và ổn định hơn.

Về phần Lý Mãnh, ông ta đã đi nước ngoài trong đêm.

Lúc trước, khi ông ta rời đi, có rất nhiều việc ở nước ngoài bị đình trệ, không có ai lãnh đạo như rắn mất đầu.


Vô số kẻ thèm muốn sức thế lực của ông ta cũng bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.

Nếu như không quay trở lại, e là sẽ gặp rắc rối lớn.

Lý Tiên cũng đầu tư vào các dự án mới.

Quan điểm của Lý Tiên là, một khi con người ta dừng lại thì hay suy nghĩ lung tung, sẽ xuất hiện rất nhiều tật xấu.

Cho nên, vẫn là bận rộn một chút thì hơn.

Người nào người nấy cũng đều rất bận, nỗ lực vì cuộc sống tốt đẹp hơn mà thôi.

Sáng sớm, ông cụ Lý vừa thức dậy cũng không có chuyện gì cần xử lý.

Hôm nay tâm trạng của ông cụ không tệ, bèn xách hai bình rượu đi đến nơi trước đây Lão Lưu hay ngồi uống rượu.


Ông còn cầm theo chiếc mũ xanh quân đội trong tay.

“Lão Lưu à Lão Lưu, ông nhìn mà xem, bây giờ tôi vô cùng vui vẻ, ông không biết đâu, bữa ăn hôm qua thật sự là vô cùng dễ chịu!”  
“Tất cả con trai, con gái, cháu trai và cháu gái của tôi đều tụ tập lại, ngồi chung một bàn nói chuyện, kính rượu, hạnh phúc lắm!”  
“Ông cô độc cả đời, ở dưới đó ganh tị với tôi lắm đúng không? Haha!”  
“Có phải ông vẫn luôn theo dõi Tiểu Kiệt không, ông phải chú ý đến nó chút, nếu không sau khi tôi xuống đó, ông chắc chắn sẽ không xong với tôi đâu!”  
“Lão già kia, sao ông không báo mộng cho tôi chứ, nói không cho ông đến thì ông thật sự không đến đấy à?”  
“Lão già ông ở dưới đó có tìm thấy những đồng đội cũ của chúng ta không?”  
“Haiz, đợi thời gian nữa, đợi tôi thêm một thời gian nữa đi”.

Ông cụ Lý vừa cười vừa nói, không còn thương cảm như lúc trước nữa, ông cụ đã nghĩ thoáng rồi.

Xem nhẹ sống chết, chẳng qua chỉ là hai ly rượu mà thôi.

Bên kia.

.