Thế đấy, chẳng có cái nào tốt!
Quản gia lật xấp tài liệu trong tay ra xem, sau đó đọc lên:
“Tính đến hiện tại, theo như kết quả thống kê, tất cả các tài sản trên danh nghĩa của gia tộc Thượng Quan đều bị tổ điều tra Thủ Đô điều tra trên sơ sở hủy bỏ hợp đồng với các xí nghiệp liên quan”.
Quản gia trợn trừng mắt, giọng ông ta đột ngột dừng lại.
Thượng Quan Bắc cũng lập tức quay đầu lại, nhìn về phía quản gia với ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
“Ông nói gì?”
Hắn ta gần như gào lên: “Sao lại dính líu đến tổ điều tra Thủ Đô?”
“Trong… trong này nói như vậy…”, quản gia bất đắc dĩ đáp.
Thượng Quan Bắc bỗng ngồi bệt xuống đất, rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Phải biết, dù có bị hủy bỏ hợp đồng kinh doanh thì vẫn có thể nghĩ cách giải quyết được.
Đơn giản là chi ít hay nhiều mà thôi!
Làm kinh doanh vốn không ổn định, lời lỗ là chuyện bình thường, doanh nhân nào cũng hiểu điều đó.
Nhưng hiện tại không giống!
Là tổ điều tra Thủ Đô đấy!
Một khi dính líu đến bọn họ thì không phải chuyện đùa đâu!
Đừng nói gia tộc Thượng Quan bọn họ, dù là các gia tộc khác, thử hỏi ai dám đảm bảo các khoản thu chi của mình luôn sạch sẽ chứ?
“Cậu chủ!”
Ngay lúc này, lại có một người hấp tấp chạy vào phòng, vội vàng kêu lên.
Thượng Quan Bắc giật mình quát lên: “Kêu cái gì mà kêu?”
Dứt lời, tên người hầu kia lập tức ngậm miệng, quỳ trên mặt đất, lắp bắp nói: “Cậu chủ… lại có tin mới!”
Thượng Quan Bắc cả kinh, vội hỏi: “Nói mau, đã có chuyện gì?”
“Tổng giám đốc tài chính của xí nghiệp Đức Sĩ trực thuộc gia tộc Thượng Quan vốn là người nhà Thượng Quan – Thượng Quan Thải Diễm vừa bị bắt vì có liên quan đến vụ việc đánh cắp thông tin bảo mật của các công ty khác, hơn nữa còn có nhân chứng vật chứng vô cùng xác thực!”, người hầu hấp tấp nói một hơi.
“Cái gì? Dì ba bị bắt rồi ư?”
.