Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9981




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe được tình hình sức mạnh của vũ trụ hiện hữu, sắc mặt Diệp Huyên không khỏi trầm xuống.  

Người có chiến lực cao nhất nơi này chắc chắn là An Lan Tịnh và Thanh Khâu, nhưng dưới họ thì không có ai có thể so sánh cùng vũ trụ vô biên.  

Bởi cường giả Vạn Kiếp Cảnh vẫn không có bao nhiêu, mà số đó đều là những người sống sót từ thời vạn tộc.  

Diệp Huyên có biết một chút về giai đoạn lịch sử ấy. Năm đó, vũ trụ hiện hữu căn bản không có cửa so sánh với vũ trụ vô biên, nếu không có chủ nhân bút Đại đạo can thiệp thì đã bị nuốt trọn.  

Hắn thấp giọng thở dài.  

Phải tập trung phát triển mặt bằng thực lực chung của vũ trụ hiện hữu.  

Diệp Huyên thu hồi suy nghĩ, nói với Chương Sứ: “Việc đào tạo cường giả đang do Thanh Khâu đảm nhiệm?"  

Ông ta gật đầu: “Thanh Khâu cô nương đích thân đào tạo”.  

Diệp Huyên tò mò: “Được bao nhiêu?"  

Chương Sứ cười: “Chỉ có Thanh Khâu cô nương biết, nhưng cứ cách một khoảng thời gian, nàng ấy sẽ cần rất nhiều tiền”.  

Tiền?  

Diệp Huyên lắc đầu cười, hỏi: “Chúng ta còn đủ vốn không?"  

Chương Sứ ngẫm nghĩ một hồi rồi lắc đầu: “Chúng ta phát triển quá nhanh, vừa mở thư viện vừa chiêu mộ cường giả, e rằng không đủ”.

Diệp Huyên nhìn xuống nhẫn chứa đồ. Hắn có không ít tiền trong tay, nhất là Trụ Nguyên Mạch, có đến tận mấy trăm triệu. Chúng rất tốt, nhưng lại không phù hợp với người tu luyện bình thường.  

Nào ngờ lại nghe Chương Sứ nói: “Viện trưởng không cần lo chuyện tiền nong”.  

"Hử?"  

Diệp Huyên nhìn lên: “Vì sao?"  

Chương Sứ cười: “Vì Tần Quan cô nương đã lệnh cho Tiên Bảo Các toàn lực hỗ trợ việc xây dựng thư viện Quan Huyên”.  

Tiên Bảo Các!  

Tần Quan!  

Diệp Huyên mỉm cười: “Vậy thì quá tốt”.  

Có Tần Quan tham dự, tiền bạc gì đó không còn là vấn đề.  

Chương Sứ còn muốn nói thêm thì thấy một cô gái chậm rãi xuất hiện từ phía bên.  

Chính là Tần Quan.  

Ông ta khẽ thi lễ rồi lui về sau một chút.  

Diệp Huyên cười hỏi: “Tần Quan cô nương?"  

Tần Quan đi đến ngồi xuống trước mặt hắn, lấy quả táo ra gặm: “Chúng ta bàn chuyện xây dựng thư viện Quan Huyên đi, ta có nhiều ý tưởng lắm”.  

Diệp Huyên gật đầu: “Đương nhiên”.