Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9910




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

A Mạc Linh cười nói: “Đúng vậy!”  

Nói xong, nàng ta đứng dậy, phủi phủi tay, sau đó nói: “Còn kẹo hồ lô không?”  

Diệp Huyên: “…”  

Một lát sau, Diệp Huyên nằm xuống bên cạnh A Mạc Linh, hắn chắp hai tay sau ót, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trong lòng thầm suy ngẫm.  

Bây giờ hắn là Chí Thần Cảnh, mà cô bé bên cạnh này là Chân Ngã Cảnh, nhưng hắn phát hiện, thực lực của cô bé này mạnh hơn đám người A Tả không chỉ vài lần.  

Rất rõ ràng, chất lượng Chân Ngã Cảnh bên này cao hơn vũ trụ bên kia rất nhiều.  

Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía A Mạc Linh: “Võ Quân của các ngươi đâu rồi?”  

A Mạc Linh nói: “Hình như đi làm việc rồi!”  

Diệp Huyên cười nói: “Nàng ta có nói chúng ta nhất định phải ở lại nơi này không?”  

A Mạc Linh suy nghĩ, lắc đầu: “Trái lại cũng không nói vậy!”  

Diệp Huyên đang định nói chuyện thì A Mạc Linh lại nói: “Có phải ngươi muốn rời khỏi nơi này, đi đến nơi khác?”  

Diệp Huyên vội gật đầu: “Không trốn!”  

A Mạc Linh nhìn Diệp Huyên: “Thật sự không trốn?”  

Diệp Huyên gật đầu: “Ta cũng không đánh lại ngươi, vì sao phải nói dối? Làm vậy chẳng phải là muốn ăn đòn sao?”  

A Mạc Linh cười hì hì: “Được, vậy chúng ta đi chơi!”  

Nói xong, nàng ta đứng dậy rời đi.  

Diệp Huyên đi theo.  

Thái Linh tộc!  

Trên đường đi, Diệp Huyên không ngừng đánh giá xung quanh, thoáng chốc, sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc, bởi vì hắn phát hiện, trong tộc này rất nhiều cao thủ, chỉ riêng hơi thở của cao thủ Chân Ngã Cảnh, hắn đã cảm nhận được mấy chục vị!  

Đây vẫn chưa phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là, hắn còn cảm nhận được một số hơi thở không xác định!  

Rất rõ ràng, đó đều là cao thủ trên Chân Ngã Cảnh.  

Mà một Thái Linh tộc không thể đại diện cho toàn bộ vũ trụ Vô Biên!  

Có lẽ Võ Quân đưa hắn đến nơi này cũng không phải kẻ mạnh nhất vũ trụ Vô Biên.  

A Mạc Linh bỗng nhiên nói: “Dẫn ngươi đến một nơi!”  

Diệp Huyên đang định lên tiếng hỏi thăm, lúc này, A Mạc Linh đã bắt lấy bả vai hắn rồi biến mất khỏi nơi này.