Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9778




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giới Thần cúi người hành lễ: “Cung tiễn Thượng chủ!”  

Sau khi Thượng chủ kia hoàn toàn biến mất, Giới Thần im lặng một lát rồi xoay người rời đi!  

Ông ta đã đưa ra quyết định!  

…  

Trong tinh không nào đó, một ông lão đột nhiên xuất hiện, người đó chính là Thượng chủ kia.  

Thượng chủ nhìn về phía tinh không xa xôi, cúi người: “Nguyên Sư!”  

Một lát sau, có giọng nói vang lên từ tinh không xa xôi: “Dặn dò xong rồi chứ?”  

Thượng chủ gật đầu: “Đã dặn dò xong rồi!”  

Lão ta muốn nói lại thôi.  

Nguyên Sư kia lạnh nhạt hỏi: “Ngươi đang lo lắng à?”  

Thượng chủ vội vàng gật đầu: “Đúng thế! Nguyên Sư, đó dù sao cũng là Thiếu chủ, chúng ta giết hắn như thế sẽ có vấn đề gì không?”  

Nguyên Sư im lặng một lát rồi cười khẽ: “Vấn đề? Có thể có vấn đề gì? Ngươi phải biết đây là ý của Đại tiểu thư!”  

Ý của Đại tiểu thư!  

Nghe vậy, Thượng chủ thoáng sửng sốt, sau đó mừng rỡ nói: “Nguyên Sư, là ý của Đại tiểu thư thật à?”  

Nguyên Sư bình tĩnh đáp: “Đương nhiên, ngươi nghĩ là ta lừa ngươi à? Nếu không có Đại tiểu thư chỉ mưu bày kế, sao ta dám cho người đi giết hắn chứ?”  

Thượng chủ vội gật đầu: “Đúng thế, đúng thế! Ta cũng đoán đó là ý của Đại tiểu thư!”  

Nguyên Sư gật đầu: “Đây đúng là ý của Đại tiểu thư, Đại tiểu thư đã chướng mắt với hắn lâu rồi, cho nên các ngươi cứ thoải mái, không cần phải có gánh nặng tâm lý gì đâu!”  

Thượng chủ hành lễ: “Ta hiểu rồi!”  

Nguyên Sư nói: “Nhớ kỹ, nhất định phải nhổ cỏ tận gốc, không được để lại tai hoạ về sau! Lúc cần thiết, ngươi có thể đích thân ra tay!”  

Thượng chủ gật đầu: “Ta hiểu! Ta hiểu!”  

Nguyên Sư lại nói: “Chúc các ngươi thành công!”  

Nói xong, ông ta hoàn toàn biến mất!  

Thượng chủ im lặng một lát rồi xoay người rời đi!  

…  

Trên một đỉnh núi không biết tên nào đó có một cô gái đang đứng im.  

Người này chính là Dương Niệm Tuyết!  

Lúc này, khí thế của Dương Niệm Tuyết sâu lắng như tinh không rộng lớn, rõ ràng là cảnh giới của nàng đã đạt tới trên Thượng Thần Cảnh.  

Sau lưng Dương Niệm Tuyết không xa có một ông lão đi theo, ông lão này mặc trường bào màu đen, rong tay cầm một thanh kiếm!  

Một lúc lâu sau đó, Dương Niệm Tuyết đột nhiên mở mắt ra, nàng hít sâu một hơi, nhếch môi: “Đột phá rồi!”  

Ông lão sau lưng nàng cung kính cúi người: “Chúc mừng tiểu thư!”  

Dương Niệm Tuyết duỗi người, sau đó cười khỏi: “Không biết đệ đệ kia của ta sao rồi!”  

Ông lão đáp: “Có lẽ Thiếu chủ cũng sống khá tốt!”