*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Hòa nhìn thẳng Diệp Huyên: “Diệp công tử, theo tư biết, Bộ luật Thần Đạo này là thuộc về viện trưởng thư viện ta - Tần Quan, đúng chứ?”
Diệp Huyên gật đầu.
Hạ Hòa khẽ gật đầu: “Nếu đã như vậy, Diệp công tử dùng sách này để mưu lợi cho bản thân, có phải không nên không?”
Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Lan ở bên cạnh lập tức thay đổi, ông ta biết quan hệ Diệp Huyên và Tần Quan, quan hệ giữa Diệp thiếu người ta và các chủ tốt giống như kiểu kia vậy… Lập tức muốn ngăn cản, nhưng lại bị Diệp Huyên ngăn cản.
Diệp Huyên nhìn Hạ Hòa, cười nói: “Ngươi cảm thấy không nên?”
Hạ Hòa gật đầu: “Viện trưởng Diệp, ta cảm thấy làm thế rất không nên, ngươi làm như vậy là không tôn trọng viện trưởng ta, không tôn trọng thư viện Hoa Hạ ta!”
Diệp Huyên bỗng nói: “Ngươi có biết làm sao ta có được sách này không?”
Hạ Hòa nhìn thẳng Diệp Huyên: “Không biết!”
Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Không biết mà ngươi còn nói xằng nói bậy ở đây? Còn nữa… Ngươi nói ta không tôn trọng Tần Quan, không tôn trọng thư viện Hoa Hạ…”
Nói rồi, hắn khẽ cười: “Ngươi có biết, sách này là do Tần Quan tặng cho ta không?”
Hạ Hòa nhíu mày: “Ngươi có chứng cứ chứng minh không? Nếu không có chứng minh là do viện trưởng tặng, vậy ngươi chính là kẻ cướp, là thổ phỉ…”
Vù!
Một thanh kiếm xuyên qua giữa trán Hạ Hòa.
Ầm!
Thoáng chốc, thân thể Hạ Hòa run rẩy không thôi, lập tức bị đóng chặt tại chỗ!
Mọi người đều kinh sợ!
“Chứng cứ?”
Diệp Huyên đứng dậy, hắn nhìn Hạ Hòa: “Ngươi thì là thá gì?”
Mọi người ở hiện trường đều hoảng sợ!
Họ không ngờ Diệp Huyên sẽ bỗng dưng ra tay!
Cô gái nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên hỏi: "Sao, đường đường là một viện trưởng lại chỉ biết dùng sức mạnh để làm người khác phục tùng?"
Diệp Huyên lắc đầu cười: "Ta không có muốn ngươi phục tùng, chỉ là cảm thấy ngươi dựa vào cái gì mà nghi ngờ ta? Vả lại, ngươi còn cảm thấy mình đại biểu Tần Quan... ngươi dựa vào cái gì cho rằng mình có thể đại biểu Tần Quan?"
Tuy đầu cắm một thanh kiếm, nhưng cô gái vẫn chẳng hề sợ hãi: "Ta là người của thư viện Hoa Hạ!"
Diệp Huyên hơi khó hiểu: "Rồi sao?"
Cô gái nhìn chòng chọc vào Diệp Huyên nói: "Bộ luật Thần Đạo của ngươi là do Tần viện trưởng viết, đáng lẽ nó phải là của thư viện Hoa Hạ ta!"
Bên kia, Tiêu Lan bỗng cả giận nói: "Không biết xấu hổ, sách kia là Các chủ tự mình tặng cho Diệp thiếu!"