Quá đáng sợ!
Diệp Huyên nhìn Tưởng Dung: “Lui xuống đi”.
Tưởng Dung nhìn Diệp Huyên, không dám nói thêm nữa, hơi cúi người rồi lui xuống.
Trong tinh không, Diệp Huyên lắc đầu cười.
Trong sáng?
Những người phụ nữ này chẳng có ai là trong sáng cả!
Giống như Tưởng Dung đây, nàng ta vẫn luôn chờ, chờ một cơ hội thích hợp sau đó giao bán mình.
Nhưng nàng ta không biết rằng chỉ khi mình xuất sắc thì mới có thể xứng được với người xuất sắc hơn, nếu khoảng cách giữa hai bên quá lớn, trong lòng người kia, nàng ta sẽ không có chút trọng lượng nào.
Tốt hơn hết đừng nên tìm đại gia làm gì!
Diệp Huyên không để ý đến Tưởng Dung nữa, Tần Quan đã cho nàng ta cơ hội, còn nàng ta lợi dụng thế nào là việc của nàng ta.
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên khẽ cười, phải công nhận rằng rất nhiều suy nghĩ của hắn và Tần Quan đều cực kỳ hợp nhau.
Đúng lúc này, một cô gái thanh tú đột nhiên xuất hiện ở phía sau Diệp Huyên không xa, nàng ta cung kính cúi đầu: “Diệp công tử, Hội trưởng Tiêu Lan của Tiên Bảo Các cầu kiến cậu”.
Diệp Huyên khẽ cau mày: “Hội trưởng Tiên Bảo Các? Tiên Bảo Các của Tiên Bảo giới à?”
Cô gái thanh tú gật đầu, cực kỳ cung kính: “Đúng thế ạ”.
Diệp Huyên gật đầu: “Cho ông ta vào”.
Cô gái thanh tú cúi người thật sâu, trong lòng nàng ta lúc này đã chấn động không thể tưởng tượng được.
Hội trưởng Tiên Bảo Các cầu kiến!
Là cầu kiến đó!
Có thể Diệp Huyên không biết địa vị của Hội trưởng Tiên Bảo Các ở Tiên Bảo giới, nhưng nàng ta biết, có thể nói là Tiêu Lan giậm chân một cái là cả Tiên Bảo giới đều chấn động ngay.
Ông ta là nhân vật có quyền lực thực sự.
Ở Tiên Bảo giới, ông ta gần giống như Hoàng đế, là đối tượng nịnh nọt của vô số thế lực.
Mà lúc này, Hội trưởng lại cầu kiến Diệp Huyên!
Cô gái thanh tú hơi sững sờ, hiển nhiên Diệp Huyên không đơn giản chỉ là khách quý siêu cấp.
Sau khi cô gái thanh tú lui ra, một người đàn ông trung niên đi tới phía sau Diệp Huyên, ông ta mặc áo bào gấm xa hoa, khi ông ta đặt chân vào tinh không, cả tinh không đều khẽ rung nhưng rồi trở lại bình thường ngay lập tức.
Cổ Thần!
Người này là Cổ Thần hàng thật giá thật.
Mà Diệp Huyên thông qua bút Đại Đạo cũng cảm nhận được cảnh giới thực sự của đối phương.
Tiêu Lan nhìn Diệp Huyên, hơi cúi người không chút do dự: “Bái kiến Diệp thiếu”.
Diệp thiếu!