Cường giả Động Huyền bị giết chết trong nháy mắt?
Lúc này, tất cả cường giả của Thần Sơn Ngạn tộc đều ngơ ngác.
Đây là cường giả Động Huyền đấy!
Nhưng ông ta cứ thế bị giết chết trong nháy mắt ư?
Hơn nữa còn chỉ với một chiêu.
Người áo đen ở trước mặt Diệp Huyên đã sợ đến mức tè ra quần!
Thật sự tè ra quần rồi!
Đây là thẳng tay giết chết Động Huyền Cảnh trong nháy mắt đó!
Thực lực đáng sợ đến mức nào mới có thể làm được chứ?
Cô gái ở sau lưng Diệp Huyên nhìn chằm chằm hắn, không đúng, phải nói là nàng ta nhìn chằm chằm bút trong tay hắn, trong ánh mắt lạnh như băng của nàng ta tràn đầy sự kiêng dè!
Lúc này, một cô gái chậm rãi đi tới từ phía xa.
Người đó… chính là Ngạn Bắc.
Nhìn thấy Ngạn Bắc, Diệp Huyên yên tâm hơn, hắn chỉ sợ gặp phải chuyện máu chó gì đó, ví dụ như lúc hắn đến, Ngạn Bắc đã bị làm sao!
Cũng may bút Đại đạo này không sắp xếp bừa bãi cái gì!
Bút Đại đạo: “…”
Thấy Diệp Huyên, Ngạn Bắc hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Ngươi đến đây làm gì?”
Diệp Huyên đi tới trước mặt Ngạn Bắc: “Không phải ta đã nói với cô rồi sao? Ta sẽ cùng cô đến Ngạn tộc, vì sao không tin tưởng ta?”
Ngạn Bắc nhẹ giọng nói: “Ta thật sự không biết ngươi lợi hại như thế!”
Diệp Huyên cười nói: “Bây giờ biết rồi chứ?”
Ngạn Bắc ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đến tìm ta làm gì? Ngươi đã có người trong lòng rồi mà!”
Diệp Huyên cau mày: “Ta có thể thích nhiều người mà!”
Mọi người: “…”
Ngạn Bắc trừng Diệp Huyên: “Sao ngươi có thể như thế chứ?”
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Tạm thời không nói đến vấn đề này, để ta nói chuyện với người trong gia tộc của cô trước đã!”
Nói xong, hắn xoay người nhìn về phía người áo đen đang quỳ: “Ông đại diện cho Ngạn tộc sao?”
Người áo đen lắc đầu: “Không, cấp bậc của ta còn chưa cao như thế… Tộc trưởng sẽ nói chuyện với ngươi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được! Bảo Tộc trưởng của ông đến đây!”
Lúc này, một người đàn ông trung niên đi tới, người đó chính là Ngạn Nam, Tộc trưởng của Ngạn tộc.
Ngạn Nam nhìn Diệp Huyên, sâu trong mắt lộ vẻ kiêng dè: “Không biết các hạ xưng hô thế nào?”
Diệp Huyên cười đáp: “Diệp Huyên của thư viện Quan Huyền!”
Ngạn Nam trầm giọng nói: “Ngạn tộc ta và các hạ không thù không oán…”
Diệp Huyên lắc đầu: “Ta đi thẳng vào vấn đề nhé! Ta đến đây là vì Ngạn Bắc”.