Một viên đạn pháo màu đỏ phóng lên trời, chớp mắt đã xuyên qua vô số tinh không, nhưng nó không phá hủy những vùng tinh vực nó đi qua, tuy nó ẩn chứa một sức mạnh cực kì k hủng bố, nhưng luồng sức mạnh này vẫn đang tích trữ, chưa bộc phát.
Đây là điểm vô cùng đáng sợ!
Trong tinh vực không biết tên nọ, bóng mờ kia gằn giọng nói: "Màu mè!"
Dứt lời, gã đột nhiên xòe tay phải ra, sau đó quét ngang về phía trước, vô số thần lôi mạnh mẽ bùng nổ ra!
Những thần lôi này mạnh đến mức đủ để hủy diệt một vũ trụ, phải nói là mỗi một luồng thần lôi đều có thể dễ dàng nghiền nát một vũ trụ.
Lúc này, viên đạn pháo kia đã bắn đến.
Ầm ầm!
Dưới ánh nhìn đầy kinh ngạc của kẻ thần bí kia, toàn bộ thần lôi của gã đã bị tiêu diệt sạch, trong lòng gã vô cùng hốt hoảng, vội vàng thôi thúc một chiếc khiên khổng lồ chắn ở trước người.
Ầm!
Chiếc khiên khổng lồ kia lập tức bị phá nát, người thần bí bị chấn bay ra khỏi mấy tinh vực!
Sau khi dừng lại, gã thấy vô cùng bối rối.
Dù thân thể của gã vẫn chưa nát hoàn toàn, nhưng cũng đã nứt toác.
Thân thể của gã là Kiếp thể đã được tôi rèn qua mấy trăm vạn lần kiếp số đấy!
Đầu óc người thần bí lúc này cứ kêu ong ong!
Một bên khác, Tần Quan thả ống tròn xuống, nàng ta suy nghĩ một chốc rồi tự nói: "Vậy mà cũng chưa chết? Ngươi khá lắm!"
Nói rồi, nàng lại cất vũ khí đi, sau đó nhanh chóng lấy ra một thanh kiếm, nàng ta nhẹ nhàng ấn một cái nút ở chuôi kiếm.
Ầm!
Thanh kiếm đột nhiên rung lên kịch liệt, ngay sau đó, một tiếng kiếm ngân vang khắp chư thiên vạn giới.
Người bí ẩn kia trầm giọng nói: "Ngươi là kiếm tu?"
Tần Quan lắc đầu: "Không! Thanh kiếm này của ta để tiêu tiền thôi, một triệu Trụ Mạch, tương đương với mười nghìn tỉ Tinh Thần Mạch!"
Người thần bí kia gào lên: "Một triệu Trụ Mạch à, ngươi đang bốc phét hả? Ngươi biết mất bao lâu mới có một Trụ Mạch hình thành được không? Đừng nói là một triệu, cho dù là mười viên cũng khó mà gom đủ được, ngươi lại còn bảo một triệu viên, ngươi... đúng là hoang đường!"
Tần Quan mở to mắt nhìn: "Chắc là do cái nghèo hạn chế tầm nhìn của ngươi đấy!"
Người thần bí gằn giọng nói: "Một triệu viên! Sao ngươi không nói mình có một tỷ viên luôn đi?"
Tần Quan cười hì hì: "Ê ta có thật đó!"
Người thần bí: "..."
Tần Quan nói tiếp: "Thôi đừng nói về tiền bạc nữa! Với ta tiền cũng chỉ là một con số mà thôi, ta không có hứng thú gì, dù sao ta cũng tiêu không hết được. Chúng ta đánh nhau đi!"
Nói rồi, thanh kiếm trong tay nàng đột nhiên phóng lên trời.
Xoẹt!