Là do ông ta bị ma chướng!
Thích Nguyên bỗng khẽ nói: "Thích Thiển, đi tìm Thích Thiên, bảo hắn trở về dẫn dắt Thích tộc đi..."
Thích Thiển run rẩy nói: "Tộc trưởng..."
Thích Nguyên lắc đầu: "Xin lỗi".
Vừa nói xong, ông ta đã hoàn toàn biến mất. Thích Thiển đứng tại chỗ lặng người mặc niệm một lúc, sau đó xoay người rời đi.
Giết Diệp Huyên?
Bọn họ không dám nữa.
Bây giờ việc cấp bách là đi tìm Thích Thiên về chấn chỉnh lại Thích tộc!
Mà lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên khẽ rung lên, sau đó Diệp Huyên bước ra.
Bây giờ hắn đã đạt đến Tuế Nguyệt Cảnh!
Diệp Huyên nhìn người thần bí ở trước mặt, người thần bí do dự một lúc rồi nói: "Diệp công tử, vậy là cậu đạt đến Tuế Nguyệt Cảnh rồi à?"
Diệp Huyên gật đầu.
Người thần bí không nói gì.
Chơi kiểu gì vậy!
Ban nãy còn đang là Nội Quan, mà bây giờ thành Tuế Nguyệt rồi à!
Sao hắn tu luyện cứ như uống nước vậy?
Diệp Huyên thu Tiểu Tháp lại rồi nói: "Tiền bối, đa tạ!"
Nói xong, hắn xoay người rời đi!
Người thần bí trầm giọng nói: "Diệp công tử, ngươi muốn đi đâu?"
Diệp Huyên không quay đầu lại: "Diệt Thích tộc!"
Người thần bí: "..."
...
Một bên khác, Đạo Lăng đang bị điên cuồng đuổi giết, y vẫn không thể lấy một địch ba được.
Nhưng cũng may là Đạo Lăng không yếu, vừa đánh vừa chạy vẫn miễn cưỡng chống đỡ được đến bây giờ.
Đúng lúc này, Đạo Lăng đột nhiên dừng lại, thời không trước mặt y nứt ra, sau đó Diệp Huyên xuất hiện.
Nhìn thấy Diệp Huyên, Đạo Lăng đầu tiên là ngẩn người, sau đó mừng như điên: "Diệp huynh..."
Diệp Huyên nhìn ba tên cường giả Thích tộc ở phía xa, ba tên kia lập tức xoay người chạy biến mất.
Tất nhiên là bọn họ đã biết chuyện của Thích Nguyên rồi!
Thấy ba tên kia đột nhiên bỏ chạy, Đạo Lăng hơi nghi hoặc một chút, y quay sang quan sát Diệp Huyên rồi nói: "Diệp huynh, huynh đến Tuế Nguyệt rồi à?"
Diệp Huyên gật đầu: "Đến Thích tộc không?"
Đạo Lăng khẽ nhíu mày: "Đến đó làm gì?"
Diệp Huyên lạnh nhạt nói: "Thích Nguyên kia chết rồi, bây giờ Thích tộc như rắn mắt đầu, đánh bọn họ thôi chứ còn gì nữa!"