Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9006




Ở phía xa, người đàn ông trung niên khẽ cười, vung nhẹ tay phải, dư âm sức mạnh còn lại xung quanh ông ta lúc này cũng tan thành mây khói.  

Người đàn ông trung niên nhìn Đạo Lăng, cười nói: “Nội Quan! Không thể không nói, tuổi trẻ như vậy đã đạt đến Nội Quan, hơn nữa còn đến trình độ như vậy, không hổ là kẻ nghịch thiên”.  

Đạo Lăng nhìn sau lưng người đàn ông trung niên, rồi nói: “Xem ra, Cấm Kỵ Chi Địa ngươi trước giờ vẫn che giấu thực lực của bản thân!”  

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Chúng ta không che giấu thực lực, chỉ là các ngươi trước giờ đều không hiểu rõ chúng ta!”  

Đạo Lăng nói: “Không cần hiểu rõ! Vì các ngươi sẽ mau chóng biến mất khỏi thế gian này thôi!”  

Người đàn ông trun nhiên cười nói: “Quan Cảnh, không làm được!”  

Đạo Lăng nói: “Thử xem!”  

Nói xong, y bước lên một bước.  

Ầm!  

Vừa bước xuống, thời không dưới chân Đạo Lăng lập tức nứt ra, sau đó, thời không trước mặt người đàn ông trung niên bỗng tan vỡ, một ấn chưởng bay đến trong ấn chương này còn đang bùng cháy lửa nóng hừng hực.  

Người đàn ông trung niên nheo hai mắt, ông ta mở bàn tay phải, sau đó nắm chặt lại, chớp mắt, vô số vật chất thần bí ngưng tụ lại từ trong lòng bàn tay ông ta!  

Sau khi đạt đến Quan Cảnh, thì có thể hủy diệt vật chất, nhưng nếu vật chất đủ mạnh và nhiều thì sao?  

Như nước có thể diệt lửa, nhưng, một khi lửa quá lớn thì cũng chưa chắc!  

Người đàn ông trung niên bỗng lao về phía trước, đánh ra một quyền.  

Bùm!  

Trên nắm quyền người đàn ông trung nins, một luồng sức mạnh kinh khủng tuôn trào như thủy triều, chớp mắt, cả tin hà đã bị hủy diệt!  

Ầm ầm!  

Hai người lại chiến đấu quyết liệt, nhưng sau đó, người đàn ông trung niên lập tức bay lùi ra mấy nghìn trượng, ông ta vừa dừng lại thì tay phải lập tức bị một sức mạnh thần bí thiêu cháy thành hư vô!  

Người đàn ông trung niên ngẩng đầu nhìn Đạo Lăng phía xa, ánh mắt đã nặng nề hơn: “Đại Đạo Chi Hỏa!”  

Đạo Lăng không nói gì nhiều, bước lên một bước, lại đánh ra một quyền!  

Người đàn ông trung niên nheo mắt, mở lòng bàn tay, một thanh trường thương xuất hiện trong tay, tiếp đó, ông ta vươn người nhảy lên, đâm mạnh một thương.  

Vù!  

Thương đâm nứt trời xanh!  

Vẻ mặt Đạo Lăng bình tĩnh, khi thương này tiến đến trước mặt y, tay phải y bỗng siết chặt, sau đó đánh ra một quyền!