*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đương nhiên hắn hiểu đối phương có ý đồ gì, đơn giản là thấy hắn và Tần Quan đi khá gần nhau, nên mới có suy nghĩ khác.
Thiên Cơ nheo mắt: “Theo ta biết, Tần các chủ rất rất ít khi kết giao bạn bè!”
Diệp Huyên nhún vai: “Cái đó thì ta không biết!”
Thiên Cơ im lặng.
Diệp Huyên cười nói: “Thiên Cơ công tử, ta còn có chuyện, lúc sau nói chuyện!”
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Sau khi Diệp Huyên rời đi, cô gái bên cạnh Thiên Cơ thấp giọng nói: “Đường ca, người này là ai?”
Thiên Cơ lắc đầu: “Không biết!”
Cô gái nói: “Muốn điều tra không?”
Thiên Cơ im lặng một lúc, cũng không nói gì.
Cô gái đã hiểu!
Lập tức quay người rời đi.
…
Trong tinh không phía xa, Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiểu chủ, Thiên Cơ kia có phải đang theo đuổi Tần tỷ tỷ không?”
Diệp Huyên cười nói: “Ngươi hỏi cái này làm gì?”
Tiểu Tháp cười nói: “Ta cảm thấy, hắn không theo đuổi Tần tỷ tỷ được!”
Diệp Huyên không hiểu: “Tại sao?”
Tiểu Tháp nói: “Suy nghĩ và mong mỏi của Tần tỷ tỷ, không phải thứ mà người thế giới này có thể hiểu được, cũng giống như Dương Liêm Sương tỷ tỷ năm đó vậy!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Cô cô?”
Tiểu Tháp nói: “Đúng vậy, nàng ấy cũng là đến từ hệ ngân hà đấy!”
Sau lưng Mộc Hư không xa, còn có hai luồng hơi thở cực kỳ bí ấn, hơn nữa, đều là Lượng Biến Cảnh.
Diệp Huyên nhíu mày, đối phương thật sự rất lợi hại, vậy mà lại đến được nơi này.