*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
An Lan Tú nhìn Diệp Huyên đang vô cùng phấn khích trước mặt mà cạn lời.
Diệp Huyên vội vàng nói: "Tiểu An, ta vừa phát hiện một cách tu luyện hoàn toàn mới, kêu Lượng Biến..."
Hắn nói xong bèn kể sự phát hiện của mình cho Tiểu An nghe.
An Lan Tú khẽ nhíu hàng mày xinh đẹp hỏi: "Có thể thật ư?"
Diệp Huyên vội gật đầu: "Thật! Nàng hoàn toàn có thể thử xem!"
An Lan Tú chần chờ một chút rồi gật đầu bắt đầu thử. Một lát sau, trong mắt nàng lóe lên vẻ phấn khích: "Được thật nè!"
Diệp Huyên cười nói: "Ta muốn ứng dụng nó vào trong kiếm kỹ!"
An Lan Tú: "Được đó!"
Diệp Huyên bảo: "Ta muốn bế quan một thời gian!
Hắn nói xong bèn xoay người vọt lẹ.
An Lan Tú đứng tại chỗ nhíu hàng mày xinh đẹp lại, hình như mình quên gì thì phải?
...
Diệp Huyên tìm một đỉnh núi im lặng ngồi khoanh chân tại chỗ, kiếm Thanh Huyên lơ lửng trước mặt hắn.
Lúc này, Tiểu Tháp đang định mở miệng thì Diệp Huyên đã nói: "Câm miệng, không liên quan gì tới ngươi hết!"
Tiểu Tháp: "..."
Thời gian kế tiếp, Diệp Huyên bắt đầu nghiên cứu Lượng Biến kia.
Lượng Biến Cảnh!
Hắn không có tu luyện từng bậc một vì bản thân đã không tu cảnh giới, chẳng cần phải dựa theo khuôn đúc cũ!
Chỉ cần có tiền, có tài nguyên thì muốn tu cảnh giới gì cũng được!
Hơn nữa, hắn cảm thấy Lượng Biến này của mình có hơi khác với những Lượng Biến khác!
Còn chuyện khác ở chỗ nào thì giờ Diệp Huyên vẫn không biết vì hắn cũng không hiểu những Lượng Biến khác cho lắm!
Tu luyện không biết ngày đêm.
Đảo mắt đã qua mười năm, đương nhiên bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua một ngày.
Đầu tiên, Diệp Huyên thử với Rút Kiếm Định Sinh Tử trước vì nó là xếp chồng, thích hợp nhất để chia tách!
Vô số luồng kiếm khí chồng lên nhau, sau đó tách luồng kiếm khí trung tâm ra!
Diệp Huyên thử hết lần này đến lần khác, tìm kiếm một cái điểm chia tách hoàn mỹ nhất.
Cứ thế, mấy năm sau, sau một lần thử, Diệp Huyên cuối cùng cũng tìm được điểm tách ra hoàn mỹ nhất và nắm giữ được nó.